Khủng Bố Sống Lại

Chương 711: Dấu Hiệu




Bởi vì máy bay có xảy ra chuyện linh dị nên hãng hàng không cho máy bay bay thẳng đến thành phố Đại Kinh mà quyết định bay về một cánh đồng bát ngát rồi xoay vòng trên không trung. Phải đến khi chuyện linh dị lần này kết thúc hoặc hết nhiên liệu thì máy bay mới được đáp xuống. Mà giờ khắc này, những người hành khách ở bên trong khoang bình thường vẫn còn chưa có một ai ý thức được là chuyện linh dị đang xâm lấn vào trong chỗ này. Bởi vì không có một ai nghĩ ra được, đang giữa lúc ban ngày ban mặt thế này mà lại có quỷ xuất hiện.

Thế nhưng nguy hiểm luôn luôn xuất hiện tại những lúc mà con người ta lơ đãng nhất.

Ở bên trong khoang bình thường, ánh sáng bắt đầu trở nên mờ tôi. Hơn một trăm người vẫn đang tỏ ra cực kỳ nhàn hạ, ngồi yên tại một chỗ. Mặc dù hiện tại máy bay vẫn còn đang phi hành ở trên không trung, nhưng mọi thứ lại tỏ ra cựu kỳ yên tĩnh, không có bất cứ tiếng ồn nào, cũng không hề có sự xóc nảy.

Trong hoàn cảnh như vậy, phần lớn người đều sẽ cảm thấy buồn ngủ, dù có một vài người không muốn nằm ngủ, nhưng với điều kiện này thì cũng sẽ nhịn không được mà phải nằm nhắm mặt lại để nghỉ ngơi.

Ở trong số hành khách này, có một hành khách nam tên gọi là Chu Hạo. Hắn ta cũng giống như phần lớn hành khách ở trên đây, đều ngồi máy bay để di chuyển đến thành phố Đại Kinh. Bởi vì trước đó, trong lúc ngồi chờ máy bay cất cánh hắn ta có ăn hơi nhiều, vì thế hiện tại hắn ta có cảm giác khát nước. Vốn muốn gọi một vị nữ tiếp viên hàng không để xin một chai nước, thế nhưng sau khi nhìn quanh một vòng, hắn ta lại không thấy được bất cứ người tiếp viên nào.

Thậm chí hắn ta đã gọi mấy lần nhưng không có bất cứ một ai đáp lại.

- Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Hắn ta lập tức hơi nhô người ra khỏi ghế để nhìn trước nhìn sau xem sao, bấy giờ lập tức phát hiện ra lối nhỏ đi về hướng ca bin hiện tại đang bị khóa. Đồng thời ngoại trừ hắn ta và những người hành khách ra, ở trong khoang bình thường không thấy bất cứ một vị tiếp viên hàng không nào.

Bởi vì hoàn cảnh lúc này cực kỳ yên tĩnh, cho nên hắn ta cảm thấy nếu cứ kêu to như vậy thì không được tốt cho lắm. Vì thế hắn định lấy cớ đi vệ sinh để nhìn xem là chuyện gì đang xảy ra.

Nhưng ngay khi hắn ta vừa mới đứng lên thì có một người nhân viên an ninh mặc đồng phục đi đến.

- Xin lỗi vị hành khách này, mong ngài hãy trở lại chỗ ngồi của mình.

Vương Đông vẫn đang thực thi chức trách của hắn ta một cách cực kỳ nghiêm túc, cố gắng duy trì trật tự của khoang bình thường.

Chu Hạo nói:

- Tôi muốn đi vệ sinh.

Vương Đông nói:

- Hiện tại không được phép đi vệ sinh, hi vọng ngài có thể chịu đựng một lát.

- Thế nhưng tôi không nhịn nổi nữa rồi.

Càng ngày Chu Hạo càng phát hiện ra có điều gì đó không bình thường ở đây.

Nhưng Vương Đông lại tiếp tục nói:

- Dù không nhịn được cũng phải nhịn, bởi vì hiện tại máy bay xảy ra một vài chuyện đột xuất và người của chúng tôi đang xử lý. Vì vậy hị vọng vị hành khách đây sẽ phối hợp.

Xảy ra chuyện đột xuất?

Lúc này, người hành khách tên là Chu Hạo kia lập tức biến sắc, trong lúc nhất thời ở trong đầu của hắn ta suy diễn ra một đống khả năng.

Cướp máy bay? Máy bay xuất hiện trục trặc? Có khủng bố?

Chu Hạo tò mò hỏi:

- Đã xảy ra chuyện gì vậy?

Vương Đông nói với giọng điệu cực kỳ nghiêm túc.

- Cũng không phải là chuyện gì quá nghiêm trọng đâu. Người của chúng tôi sẽ xử lý tốt, ngài cứ yên tâm ngồi tại chỗ đi ạ. Đồng thời trong đoạn thời gian này vẫn hi vọng ngài giữ yên lặng, ngồi yên tại chỗ để tiện cho công việc của chúng tôi.

Mặc dù trong lòng Chu Hạo vẫn khá nghi ngờ, nhưng không còn cách nào khác, chỉ đành quay lại ngồi trên ghế.

Sau khi trấn an được vị hành khách này xong, Vương Đông lại tiếp tục đi tuần tra.

Chỉ cần hắn ta còn ở chỗ này, với thân phận nhân viên an ninh hàng không của hắn ta, còn có thể duy trì lấy trật tự được. Một khi hắn ta bến mất, hoặc là trốn đi, đám hành khách ở trong này sẽ lập tức khủng hoảng ngay.

Thế nhưng, khi dấu hiệu của quỷ xuất hiện đã diễn ra, dù trên mặt của Vương Đông vẫn còn đang cực kỳ bình tĩnh nhưng khi đi lại ở bên trong hành lang tối tăm như thế này trong lòng hắn ta vẫn rất bất an. Thậm chí cả người hắn ta không nhịn được mà phải căng cứng.

Nhớ lại những câu nói vừa nãy của Dương Gian khiến cho hắn ta không khỏi cảm thấy hoảng sợ.

Rất có khả năng con quỷ kia đang ở bên trong người của vị hành khách nào đó trong đây.

Câu nói này khiến cho mỗi khi đi ngang qua vị hành khách nào đấy, Vương Đông đều có một cảm giác rùng mình.

"Hi vọng sẽ không xảy ra bất cứ chuyện gì."

Trong lòng Vương Đông chỉ có thể tự an ủi bản thân được như vậy, đồng thời gửi hết toàn bộ niềm hi vọng cho Dương Gian.

Hẳn là Dương Gian có thể xử lý được những chuyện như thế này, bởi vì dù sao đi nữa bên trên cũng tín nhiệm hắn như vậy cơ mà.

Ngay khi hắn ta đang đi về phương hướng khác để tuần tra.

Thì dù vị khách tên Chu Hạo kia đã ngồi xuống nhưng trong lòng hắn vẫn không yên. Dù không biết là chuyện gì đang xảy ra, có điều từ bầu không khí ở trên máy bay thì có vẻ có chuyện gì đó không ổn đang xảy ra. Trong đầu hắn ta không tự chủ được mà nghĩ đến những chuyện kỳ quái.

Đồng thời cũng nhịn không nổi phải nhìn đông ngó tây, hi vọng có thể thông qua tình hình xung quanh mà đoán ra được chuyện đang xảy ra. Ngay khi Chu Hạo đang nhìn đông nhìn tây, thì có một người hành khách ở phía trước đột nhiên khiến cho hắn ta chú ý đến.

Người này ngồi ở phía trước, cách hắn ta ba hàng ghế. Bởi vì vị trí ngồi của người kia, cho nên hắn ta chỉ có thể nhìn thấy mỗi cái ót của vị hành khách kia thôi.