Quá trình thay đổi trí nhớ của quỷ anh diễn ra rất thuận lợi. Dương Gian dùng tờ báo bị nhuốm máu kia để gỡ khuôn mặt của quỷ anh xuống, sau đó ghi thêm vào ba mệnh lệnh.
Thứ nhất: Hoàn toàn nghe theo mệnh lệnh của Dương Gian cùng Vương San San.
Thứ hai: Nếu không có mệnh lệnh của Dương Gian và Vương San San thì không được giết người.
Thứ ba: Cấm, không được tùy ý xuất hiện giữa đám đông.
Số lượng điều mà hắn thay đổi khá ít lại vô cùng đơn giản, không phức tạp chút nào. Bởi vì nếu việc thay đổi trí nhớ mà có hiệu quả thì ba điều này đã đủ dùng rồi. Còn nếu vô dụng thì có ghi thêm nhiều cũng chẳng có tác dụng gì hết.
Sau đó hắn lại gắn khuôn mặt về cho nó.
Nhìn đưa bé sơ sinh với làn da màu xanh nhạt và đôi mắt màu đỏ tươi nằm ở trong tay, Dương Gian biết bất kể là quyết định ngày hôm nay của hắn đúng hay sai thì sau này nó sẽ gây ra một ảnh hưởng cực kỳ lớn, có lẽ đây là một chuyện tốt. Nhưng đồng thời cũng không loại bỏ khả năng nó sẽ trở thành một hồi tai nạn khủng khiếp đối với hắn.
Bởi vì một khi nuôi lớn thứ này, chắc chắn nó sẽ lợi hại như quỷ anh giai đoạn thứ tư, nếu có thể ăn thêm mấy con quỷ thì chẳng khác quỷ chết đói là mấy. Hiện tại ở trong tay của Dương Gian đã không còn chiếc đinh đóng quan tài thứ hai nữa.
Dương Gian đi ra khỏi phòng, ngay khi chuẩn bị giao lại con quỷ anh cho Vương San San, hắn hỏi cô một lần nữa:
- Hiện tại nếu cậu hối hận thì vẫn còn kịp, cậu phải hiểu đây chính là hành động cầm mạng ra để đánh cược đó.
Vương San San mở miệng nói, một chút cũng không hề do dự:
- Có phải là càng về sau sẽ xảy ra càng nhiều chuyện linh dị đúng không?
Dương Gian nói:
- Theo lý mà nói thì mọi việc sẽ xảy ra như thế. Dù sao kể từ khi chuyện linh dị bạo phát đến nay cũng chỉ là thời kỳ đầu mà thôi.
Dựa vào quyền hạn hiện tại của hắn, đương nhiên có thể nhìn được hồ sơ tư liệu về chuyện linh dị ở trong tổng bộ. Nếu như nói nửa năm trước, khi hắn trở thành ngự quỷ nhân thì chuyện linh dị trên toàn cầu được coi là thời điểm mới bắt đầu không lâu. Thì hiện tại nó cũng chỉ là giai đoạn hai của thời kỳ đầu mà thôi. Dựa theo xu thế này thì phải đợi thêm một hai năm nữa, chuyện linh dị mới có khả năng bạo phát toàn diện trên thế giời.
- Có phải cậu đã nói là chỉ có quỷ mới có thể đối phó với quỷ đúng không? Vậy chỉ có nuôi nó lớn thì chúng ta mới có thể sống. Thực ra cái này cũng không phải đơn thuần vì cậu đâu, mà còn vì tôi, vì cha mẹ của tôi nữa.
Khuôn mặt tái nhợt của Vương San San lại lộ ra vẻ mỉm cười, sau đó cô tiếp nhận con quỷ anh đã được sửa đổi ở trong tay của Dương Gian. Lúc trước cô tỏ ra hoảng sợ tới mức tinh thần sắp sửa sụp đổ, cả ngày đều tỏ ra thất thường chỉ vì nhìn thấy quỷ anh. Nào có ai ngờ được là hiện tại cô lại đích thân nuôi một con quỷ anh.
Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích, sau đó nói:
- Cậu đã thay đổi rất nhiều. Sau khi trải qua chuyện linh dị con người sẽ đi theo hai con đường, hai con đường này chính là hai thái cực với nhau. Cậu cũng giống như tôi, đều muốn giãy dụa cầu sinh trên con đường không có lối về này. Con đường này sẽ rất khó đi, ngay cả là tôi cũng không có dám đảm bảo rằng bản thân sẽ đi đến cuối con đường. Không chừng một ngày nào đó tôi sẽ chết ở trên con đương này.
Vương San San nói:
- Nhưng chúng ta đã không còn cách nào khác, không phải sao?
Dương Gian thở dài một hơi:
- Đúng thế, không còn cách nào nữa rồi.
Mặc dù hai người rất ít khi giao lưu với nhau nhưng ở giữa vẫn có một sự ăn ý nào đó nói không nên lời. Hoặc có thể nói là do nguyền rủa của mắt quỷ nên Vương San San có thể cảm nhận được những ý nghĩ của Dương Gian dễ dàng hơn những người khác.
Không phải ai cũng có thể đủ cam đảm để mạo hiểm tính mạng của bản thân đi nuôi quỷ như thế này đâu.
- Trước khi rời đi, tôi muốn đưa cho cậu một vài thứ. Mặc dù tác dụng của nó không hề lớn nhưng thú thật có còn hơn không. Cậu cứ đứng ở đây đi, chờ tôi đi một tý rồi quay lại.
Dương Gian đi vào một căn phòng khác.
Đây là căn phòng mà hắn cất chứa những món đồ làm bằng vàng.
Dương Gian lấy một khẩu súng lục đặc chế, một chiếc hộp bằng vàng, và nửa đoạn quỷ nến màu trắng còn thừa lại.
- Cậu cầm lấy những thứ này dùng để phòng thân, nếu quỷ anh không còn bị khống chế thì nhanh chóng thắp cây quỷ nến màu trắng này rồi bỏ nó vào bên trong cái hộp bằng vàng để nhốt nó lại. Nhưng nên nhớ đừng có thắp cây nến này một cách bậy bạ đấy nhé. Thứu này có tác dụng hấp dẫn lệ quỷ ở xung quanh. Mặc dù hiện tại thành phố Đại Xương không còn quỷ. Nhưng chỗ mà cậu ở lại là bên trong một ngôi miếu, ở phía sau chỗ đó có một căn nhà thời kỳ dân quốc. Trong căn nhà đó có một căn phòng bị đóng kín, tôi đoán chắc trong đó có một mối nguy hiểm nào đó đang tồn tại. Tôi đã nghiên cứu qua rồi, bình thường căn nhà kia sẽ không có bất cứ chuyện gì hết. Nhưng tôi lại sợ sẽ có phiền phức khi thắp quỷ nến, cậu có sử dụng thì nên cẩn thận một chút.
Căn nhà cũ thời dân quốc kia có ba căn phòng. Căn phòng thứ nhất có cánh cửa được làm bằng gỗ là nơi chứa đựng một tấm gương quỷ. Căn phòng thứ hai là cánh cửa làm bằng đồng thau, căn phòng này chứa tủ quỷ. Còn căn phòng thứ ba có cánh cửa bằng vàng, hắn nghi ngờ ở trong này có quỷ. Bởi vì chỉ có khi giam giữ lệ quỷ thì người ta mới phải sử dụng đến vàng.
Dương Gian không dám mở nó ra cũng chẳng dám đi điều tra. Hiện tại hắn còn chưa có dũng khí để làm mấy chuyện đó. Nhưng hắn biết, nếu người chủ nhân cũ của căn nhà này đã cố tình lưu lại những thứ đó thì chắc chắn nó phải có tác dụng nào đó. Và sự thật từ hai căn phòng phía trước đã chứng minh cho hắn thấy rõ. Bất kể là tấm gương quỷ, hay là tủ quỷ, chúng đều có thể thay đổi cục diện một khi khống chế được chúng. Cho nên nếu ở bên trong căn phòng thứ ba mà có quỷ thì nó phải cực kỳ đặc thù.
- Tôi hiểu rồi.
Vương San San cố đem những lời mà hắn vừa nói ghi tạc ở trong lòng.
Dương Gian gật gật đầu:
- Vậy mọi chuyện tạm tính như thế đi. Cậu nhớ là hành sự phải chú ý cẩn thận. Đồng thời ghi chép lại quá trình nuôi dưỡng nó, sau này còn cần đến cái này để tham khảo.
Sau đó hắn kể lại quy luật giết người về bốn giai đoạn phát triển của quỷ anh, để cho Vương San San chú ý.
Gần hai tiếng đồng hồ, hắn và Vương San San mới đi từ trên tầng xuống.
Bởi vì có chút lâu nên Vương Hải Yến cũng hơi nóng ruột một tý. Vì vậy ngay khi thấy cả hai người bà ta vội vàng lại và hỏi:
- Dương Gian, tình hình như thế nào rồi? San San có xảy ra chuyện gì không?