Thú thật Dương Gian không có chút nắm chắc nào khi cưỡng ép ghép hai phần cơ thể của Phùng Toàn lại với nhau để thiết lập cân bằng mới.
Việc khống chế con lệ quỷ thứ hai của ngự quỷ nhân đã là một việc vô cùng nguy hiểm rồi. Một khi hoàn thành được việc khống chế hai con lệ quỷ thì vẫn cần tự thân ngự quỷ nhân chậm rãi điều tiết. Chỉ có như vậy mới duy trì được sự cân bằng giữa hai lệ quỷ trong người, nhờ đó kéo dài thời gian khôi phục của lệ quỷ.
Nhưng sự điều tiết này cũng không phải là vĩnh viễn. Theo thời gian dần trôi qua, hai lệ quỷ sẽ không ngừng khôi phục. Đến một lúc nào đó loại cân bằng này sẽ bị đánh vỡ, ngự quỷ nhân vẫn sẽ chết vì lệ quỷ khôi phục lại.
Hiện tại tình trạng mà Phùng Toàn đang gặp phải cũng chính là cân bằng trong cơ thể bị phá vỡ, hắn ta có thể áp chế và thiết lập lại cân bằng được nữa hay không? Đấy vẫn còn là một ẩn số.
Vì thế việc hiện tại Dương Gian cần làm cũng chỉ có chờ đợi, đồng thời cũng chuẩn bị thật tốt để ra tay bất cứ lúc nào.
Nếu lệ quỷ của Phùng Toàn không thể khôi phục lại bình thường, như vậy hắn sẽ lập tức hạn chế đối phương ngay tại chỗ, sau đó giam giữ. Hắn tuyệt đối không thể nào thả hai con quỷ trong người của hắn ta chạy ra ngoài được.
Tuy nhiên tình trạng hiện tại của Phùng Toàn cũng không thể xem là tốt được. Bbên ngoài thân thể của hắn ta đang không ngừng rơi rớt đất mộ, đồng thời ở xung quanh cỏn có sương mù bao phủ. Khi thì lớp sương mù này tiêu tán, khi thì lại ngưng tụ. Lực lượng của hai con lệ quỷ đang không ngừng ảnh hưởng đến xung quanh. Cân bằng vẫn chưa được thiết lập.
Giờ phút này Phùng Toàn đang cực kỳ thống khổ, hắn ta nằm giãy dụa ở trên mặt đất. Hiện tại hắn có ý định chết quách đi cho xong chuyện nhưng hắn ta lại không thể nào chết được. Bởi vì lệ quỷ chưa khôi phục lại hoàn toàn, vẫn còn một ít lực lượng linh dị đang không ngừng duy trì lấy sinh mạng của hắn, khiến cho hắn phải sống và chịu đựng sự đau khổ này.
Thế nhưng loại tình huống như vậy sẽ không kéo dài quá lâu. Một khi ở bên trong thân thể của hắn ta có con quỷ nào đó chiếm cứ được thượng phong, chẳng mấy chốc mà hắn sẽ phải chết ở chỗ này.
Dương Gian thầm nghĩ trong lòng.
"Vất vả lắm mới có thể thay đổi được trí nhớ của Phùng Toàn, nếu hắn ta mà chết ở đây thì uổng thật."
Thực ra cái này cũng không phải là do hắn có tình cảm gì đó với Phùng Toàn, mà hắn chỉ hi vọng sau này bản thân có thêm một trợ thủ mà thôi. Hiện tại chuyện linh dị đang xảy ra liên tục, Dương Gian không thể đảm bảo bản thân sẽ có thể sống sót qua tất cả các chuyện linh dị. Cho nên hắn cảm thấy nếu bản thân có được thêm một vài người đồng đội, như vậy sau này sẽ dễ dàng vượt qua được những chuyện linh dị kia hơn. Thế nhưng đa số ngự quỷ nhân đều là những người lòng dạ thâm sâu, số lượng ngự quỷ nhân đáng tin cậy tương đối ít. Nếu Phùng Toàn có thể chịu đựng được qua cửa ải này, tương lai Dương Gian lại có thêm một ngự quỷ nhân cực kỳ đáng tín nhiệm. Cho dù loại tín nhiệm này của hắn được đổi lại bằng một số thủ đoạn không thể lộ ra ánh sáng. Nhưng tất cả mọi người đều chỉ vì sinh tồn của bản thân, Dương Gian cũng không cảm thấy hành động của mình là có cái gì không đúng.
Dương Gian thử thăm dò hỏi một câu.
- Phùng Toàn, anh có chịu nổi không vậy?
Phùng Toàn cố gắng chịu đựng đau khổ, cắn răng nói với hắn:
- Tình trạng khôi phục lại của quỷ đất mộ còn vượt xa hơn cả những gì tôi tưởng tượng, quỷ vụ có chút áp chế không nổi... Hiện tại tôi chỉ có thể cố gắng hết sức để thử. Nếu tôi thất bại, cậu cũng đừng có nương tay. Cậu cứ ra tay giam giữ tôi lại, tuyệt đối không được thả hai con quỷ trong người của tôi ở thành phố Trung Sơn.
Dương Gian an ủi hắn.
- Trước tiên đừng có nghĩ là tình hình sẽ bết bát như thế chứ. Tôi tin chắc rằng anh có thể làm được.
Đương nhiên, dù nói như thế nhưng hắn vẫn chuẩn bị đầy đủ để ra tay giam giữ Phùng Toàn bất cứ lúc nào.
Nhưng theo thời gian dần trôi, quỷ vụ ở trong cơ thể của Phùng Toàn đúng như những gì hắn ta đã nói. Nó không thể nào đạt được cân bằng mới và đang dần dần bại lui. Số lượng đất mộ ở trong cơ thể hắn ngày càng nhiều. Đống đất màu nâu này xuất hiện và bao phủ ở bên ngoài người của hắn ta, trông nó có vẻ như đang sắp sửa hình thành một ngôi mộ mới vậy.
"Nếu mọi chuyện còn cứ tiếp diễn như thế này thì chắc chắn hắn ta sẽ bị thất bại."
Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích, hắn cảm thấy tình trạng của Phùng Toàn ngày càng xấu đi. Nếu còn tiếp tục như vậy thì hắn ta nhất định sẽ phải chết vì lệ quỷ khôi phục lại. Hai con quỷ kia không thể nào thiết lập lại được cân bằng nữa. Dù sao quỷ đất mộ đã rơi vào trạng thái khôi phụ lại, chỉ là do quỷ ảnh của Dương Gian áp chế nên hắn ta mới không bị giết chết. Còn quỷ vụ chỉ là trạng thái nửa khôi phục, mức độ kinh khủng của hai con lệ quỷ này không ngang nhau nữa.
Trong lòng Dương Gian âm thầm nghĩ tới một việc.
"Nếu có được một phe thứ ba nào đó có thể giúp hắn ta áp chế bớt một phần sức mạnh của quỷ đất mộ, để Phùng Toàn chuyển đổi từ trạng thái khống chế hai lệ quỷ sang khống chế ba con lệ quỷ và đạt đến sự cân bằng mới. Có lẽ hắn ta có thể sống sót được."
Nhưng sau đó hắn lại lắc đầu, bởi vì hắn cảm thấy cách thức này không có khả thi. Việc khống chế ba con lệ quỷ còn khó hơn rất nhiều so với việc khống chế hai con lệ quỷ, với lại hiện tại hắn biết đi đâu để tìm kiếm được con quỷ thứ ba cho hắn ta khống chế bây giờ.
Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích, trong lòng hắn đang tự hỏi một số cách, thử xem có cách nào giúp cho Phùng Toàn qua khỏi được đợt này hay không. Dù sao hiện tại Phùng Toàn cũng được coi là do một tay hắn chế tạo ra, nếu mà để cho hắn ta cứ như thế chết ở chỗ này thì đó là một tổn thất khá lớn đối với hắn.