Khủng Bố Sống Lại

Chương 603: Làm Việc Cho Quỷ




Nam tử trung niên đau khổ kêu cứu nhưng Dương Gian vẫn không tính buông hắn ra, mặt lạnh mà nói:

- Có phải khi nãy anh vừa cười không?

- Cậu nói gì? Tôi không biết gì cả. Cậu mau buông tay ra, cái đồ điên này.

Nam tử trung niên kêu to.

Dương Gian đáp:

- Anh nghĩ tôi dựa vào cặp mắt thường này mà phát hiện sao? Không thừa nhận cũng không sao. Trương Cao, giam tên gia hỏa này lại. Trước khi chuyện ở Trung Sơn chưa kết thúc không được thả ra. Đồng thời không được để hắn tới gần Đồng Thiến. Buổi thăm viếng hôm nay hủy bỏ. Từ bây giờ trở đi, trừ những nhân viên y tế cần thiết thì không có ai được bước vào căn phòng này.

- Đồng thời, nhân viên y tế cũng phải có ba người mới được tiến vào.

Nói xong Dương Gian kéo nam tử trung niên đi về phía cảnh vệ.

- Cậu thanh niên này bị gì thế. Nói đánh người liền đánh người, có còn pháp luật không vậy? Cậu còn không mau buông tay ra, cậu nghĩ người một nhà bọn tôi dễ ăn hiếp à?

Một bác gái không nhìn được bèn xông lên lôi kéo, há mồm muốn căn vào tay Dương Gian.

- Tiểu tử, cậu muốn bị đánh phải không? Mau buông ra, bằng không hôm nay cậu không xong đâu.

- Tiên sư nhà nó, người nhà chúng ta còn đang ở đây mà muốn ức hiếp người.

Đám thân thích của Đồng Thiến thấy Dương Gian nói bắt người liền bắt người thì tức giận vọt tới, vung tay muốn đánh nhau.

- Mọi người tỉnh táo một chút, tỉnh táo lại.

Thấy vậy, Trương Cao vội lên tiếng, hắn dẫn theo hai cảnh vệ khác tiến tới khuyên can.

Dù đám người này lôi kéo không tạo ra uy hiếp cho Dương Gian nhưng Dương Gian nào để người khác cản trở mình. Hắn không đợi Trương Cao tới liền lấy súng lục đặc chế ra bắn lên trần nhà một phát.

"Phanh ~!"

Tiếng súng rất lớn, hù đám thân thích giật nảy mình.

Tiểu tử này có súng?

Sau khi ý thức được điều này, dù đám người đang muốn cắn xé hay đánh chửi, thậm chí cả những nam tử muốn đánh Dương Gian cũng phải hoảng sợ.

- Dương Gian, cảnh sát quốc tế của thành phố Đại Xương. Hiện tại tôi đang phá án, các người không có quyền can thiếp. Nếu còn cản trở thì đừng trách tôi ra tay, bằng không tôi xử đẹp các người. Có bao nhiêu xử bấy nhiêu.

Dương Gian lạnh lùng quét mắt nhìn họ:

- Nếu các người vẫn không sợ thì có thể thử một chút.

Đây là một trong những quyền lợi của cảnh sát quốc tế, quyền lợi này có tác dụng ở mọi nơi.

Trương Cao vội nói:

- Dương Gian, cậu tỉnh táo một chút. Họ đều là người nhà của Đồng Thiến.

- Tôi biết, có điều Đồng Thiến đã là người thực vật. Giá trị sử dụng của cô ta không còn. Lúc này tôi nổ súng Đồng Thiến cũng đâu thể làm gì tôi. Mà một khi dính tới sự kiện đặc thù thì trước mặt tôi, thị trưởng thành phố cũng phải tránh sang một bên chứ đừng nói đám người nhà này của Đồng Thiến.

Dương Gian lạnh lùng nói.

Một người có vấn đề thì khó nói trước những người khác không có vấn đề.

Vì thế cảnh cáo dạng này đã là khách khí rồi. Bằng không Dương Gian đã bảo Trương Cao nhốt hết cả đám người lại.

- Tôi biết chứ. Có điều mong cậu để tôi xử lý chuyện này. Tôi cam đoan sẽ xử lý thỏa đáng.

Trương Cao nói.

- Anh có hiểu tính nghiêm trọng của chuyện này không?

Dương Gian nhìn chằm chằm Trương Cao:

- Phỏng chừng mọi chuyện đã vượt qua những gì chúng ta dự đoán, thành phố Trung Sơn đã bị lệ quỷ thẩm thấu. Mà tên này là một trong số đó.

Nói xong liền ném nam tử trung niên cho Trương Cao.

- Hẳn con quỷ kia muốn tiếp xúc với Đồng Thiến là để giết cô ấy. Hoặc có thể có mục đích khác, nhưng chắc chắn chẳng phải chuyện tốt gì.

Nghe vậy sắc mặt Trương Cao lập tức thay đổi, hắn vội vàng còng nam tử trung niên lại.

- Nếu anh nói vậy thì giao cho anh đó. Tôi còn có việc khác, không có nhiều thời gian lãng phí. Hi vọng anh có thể làm tốt nhưng tôi tưởng tượng.

Nói xong, Dương Gian liền vội vã rời đi.

Hiện tại hắn nhận ra thành phố này đang dần bị lệ quỷ tập kích, người bị thay đổi ký ức không chỉ có mình Đồng Thiến.

Trước đó con quỷ khống chế Triệu Lỗi đã dàn dựng mọi thứ.

Nói cách khác có không ít dân cư đã bị điều khiển một cách âm thầm, khả năng cao đã trở thành quỷ nô.

Mà loại nguy hiểm này ẩn giấu cực kỳ sâu.

"Lần này phiền to rồi. Nói không chừng khi mình vừa tới đã nằm dưới sự kiểm soát của con quỷ đó. Tám chín phần mười khắp nơi đều có tai mắt của quỷ… Vốn địch sáng ta tối, nay đổi ngược lại. Loại bố cục này tuyệt đối không phải phong cách của con quỷ kia, mà là phong cách của Triệu Lỗi. Bởi khi chơi trò chơi, hắn luôn thích cắm mắt khắp nơi để mai phục địch nhân rồi tập kích.

Đáy lòng Dương Gian không khỏi trầm xuống.

Lệ quỷ khống chế Triệu Lỗi, Triệu Lỗi nghe theo mệnh lệnh của nó. Vậy chẳng khác nào Triệu Lỗi dùng trí tuệ của hắn để làm việc cho lệ quỷ.

Hậu quả là phi thường đáng sợ.

Thậm chí Dương Gian còn cảm nhận con quỷ kia đang dần sống lại. Không còn là loại quỷ không có linh trí như trước.