Khủng Bố Sống Lại

Chương 566: Ba Con Quỷ




Nếu quả thật là có quỷ thì vụ lần này hắn kiếm lời lớn rồi. Quỷ bị hạn chế có giá cực kỳ cao ở trong chợ đen, nó đang được tất cả các nước thu mua, với lại giá cả đang càng ngày càng cao. Nghĩ đến đây, hắn lập tức hiểu ra được ý đồ chân chính khi thành lập công ty của tên Paul này. Tên gia hỏa này chắc chắn không thể nào kiếm lời từ việc cho thuê lính đánh thuê được, hắn ta thu thập lệ quỷ cho thế lực nào đó ở sau lưng.

Dương Gian đã chuẩn bị sẵn sàng, hắn lập tức ra hiệu cho người bên cạnh bảo mở cửa ra.

- Có thể mở cửa.

Người kia lập tức lên tiếng nhắc nhở hắn. Sau đó mới mở cửa căn mật thất ra.

- Cẩn thận một chút.

Cửa vừa được mở ra, ở bên trong ngay lập tức vang lên tiếng súng liên tục.

Dương Gian vừa mắng vừa đi vào bên trong.

- Mẹ kiếp, vừa mở cửa đã sấy rồi. Đúng là một điểm tố chất mà mấy người cũng chẳng có. Ít ra cũng phải hô khẩu hiệu, hay nói mấy câu gì gì đó rồi mới đánh chứ?

Tất cả đạn đều bay xuyên qua người của hắn, không tạo cho hắn bất cứ ảnh hưởng nào. Hiện tại hắn đã mở ra quỷ vực, dù những viên đạn kia có được làm bằng vàng đi nữa thì chúng cũng chẳng làm gì được hắn.

Căn mật thất này cũng không hề nhỏ, nó rộng khoảng 50 mét vuông, ở xung quanh được sơn son thiếp vàng, dán đầy vàng lá.

Hai nam một nữ, ba người lính đánh thuê nước ngoài đang cầm súng nã liên tục về phía cửa. Chỉ cần người đi vào không phải là Paul, thì bọn họ sẽ không thể để cho bất cứ ai lọt vào bên trong.

- Nơi này cũng không tệ, nó cũng giống như một cái trại tị nạn nhỏ. Không trách được tên Paul kia lại có thể sống sót được sau chuyện linh dị của thành phố Đại Xương.

Dương Gian đi xuyên qua làn đạn và đi vào bên trong, hắn nhìn xung quanh một lát rồi đưa mắt nhìn thoáng qua ba người kia.

Tiếng súng lập tức dừng lại.

Chỉ trong nháy mắt ba người lính đánh thuê kia liền co quắp kịch liết. Họ kêu lên một tiếng thảm thiết rồi ngã xuống đất, tiếp đó chỉ giãy dụa mấy cái rồi tắt thở.

Hắn cũng không có sử dụng thủ đoạn cao siêu nào, chỉ thêm một ít thứ vào trong đầu bọn họ mà thôi.

- Ông chủ của mấy người nói không hề sai, mạng sống của con người thật sự rất yếu ớt.

Dương Gian thở dài, có lẽ ở trong mắt người khác hắn đã là một con ác quỷ rồi. Hắn không hề để ý đến mấy cổ thi thể này mà đi qua mấy cái rương vàng kia. Sau đó nhẹ nhàng đụng vào chúng.

Tất cả có 5 cái rương bằng vàng, hai cái không có gì bên trong, ba chiếc còn lại có đựng cái gì đó.

Ánh mắt Dương Gian khẽ suy tư, hắn chợt nhớ đến yêu cầu của tủ quỷ lúc trước.

"Ba con quỷ? Đã có thứ để giao dịch với cái tủ quỷ kia rồi."

Cái tủ quỷ kia cần hắn dùng một con quỷ để đổi lấy tin tức liên quan đến Triệu Lỗi.

Lúc trước hắn còn cân nhắc đến việc bản thân nên đi đâu kiếm một con quỷ nhưng hiện tại thì tốt rồi, không cần làm gì đã có thêm ba con.

Ở bên cạnh có hai cô gái mặc bikini, dáng người rất đẹp đang run rẩy, có vẻ như bọn họ đã bị thủ đoạn của Dương Gian dọa cho phát sợ.

- Đừng, đừng giết chúng tôi.

Dương Gian nhìn liếc qua, sau đó nói:

- Các cô là con tin à? Nhưng sao tôi thấy có vẻ mấy cô giống như là tình nhân của tên Paul kia nuôi vậy. Tên này đúng là biết hưởng thụ, người khác thì phải liều sống liều chết đi xử lý chuyện linh dị. Hắn ta thì hay rồi, ở chỗ này ăn no, uống say, ại có mỹ nữ. Mỹ nữ phối mỹ tửu thì tuyệt rồi. Đã thế hắn ta còn chưa biết đủ, dám ra tay âm thầm phá hoại. Vừa rồi xử lý hắn ta như vậy có vẻ hơi tiện nghi cho tên này. Đối với loại sâu bọ này thì phải trực tiếp giết chết. Còn mấy cô... cứ yên tâm đi. Tôi là Cảnh sát Quốc tế phụ trách của thành phố Đại Xương, tôi chỉ xử lý những vụ án đặc thù thôi. Mấy cô đã không còn việc gì nữa.

- Haiz, cải trắng béo tốt như vậy lại để cho chó gặm.

Hắn lắc lắc đầu, sau đó xách ba cái thùng bằng vàng có chứa đồ kia đi ra ngoài và mở miệng nói với Chương Hoa.

- Mọi chuyện đã được xử lý ổn thỏa, ba tên lính đánh thuê bên trong đã bị tôi giết chết rồi. Còn những chuyện khác thì bàn giao lại cho đội trưởng Chương anh đi. Trong công ty này có 19 người nhân viên không được sạch sẽ, tốt nhất anh nên bắt lại toàn bộ, thẩm vấn cho thật kỹ. Tôi không muốn cái công ty này lại có thể tiếp tục cháy sau khi thành tro. Chỗ khác thì không sao, tôi không rảnh để quan tâm đến. Nhưng trong chỗ mà tôi phụ trách không thể được, thứ này không thể xuất hiện trong địa bàn của tôi. Nếu có bất cứ công ty nào dạng như thế này cứ báo cho tôi biết, tôi sẽ đích thân xử lý. Mặt khác mấy thứ này tôi sẽ mang đi, anh cũng không cần ghi chép lại.

Chương Hoa thấy mọi chuyện đã được xử lý thì thở phào một hơi.

- Mấy thứ đặc thù kia đương nhiên là cậu phụ trách rồi. Lần này phải cảm ơn cậu nhiều.

Cũng may không xuất hiện thương vong, cũng không xảy ra chuyện đặc thù nào. Nếu không anh ta sẽ không thể nào gánh nổi trách nhiệm này.

Dương Gian chỉ chỉ xung quanh và nói:

- Cảm ơn thì không cần. Tôi chỉ muốn biết chừng đó chứng cứ đã đủ hay chưa?

Chương Hoa nói:

- Đương nhiên là đủ rồi, chứa chấp tội phạm, cầm súng bắn bị thương người khác, còn có tàng trữ súng ống đạn được. Bất cứ cái nào đều đã đủ lý do để niêm phong công ty này rồi.

Dương Gian gật gật đầu.

- Vậy thì tốt, tầng này anh nhớ giữ lại cho tôi. Sau này tôi còn tính thành lập văn phòng của công ty ở đây. Căn mật thất này của tên Paul khá ổn, tôi sẽ sử dụng nó thật tốt thay hắn ta, không thể để nó lãng phí được. Được rồi, tạm thời mọi chuyện cứ như thế đi. Tôi phải đi về tiểu khu Quan Giang trước đây, có chuyện gì cứ gọi điện cho tôi, tôi sẽ nhanh chóng chạy đến.

Sau khi nói xong, hắn liền trực tiếp bỏ đi, cũng không thèm quan tâm xem chuyện này xử lý như thế nào.

Bởi vì đây không phải là chức trách của hắn.

Tuy nhên chuyến này đã thu hoạch được khá nhiều thứ ngoài mong đợi của hắn.

Ba con quỷ.

Như vậy, trong tay hắn đã có đủ tiền để tiếp tục giao dịch với tủ quỷ.