Ngay sau đó, một cái đầu đứa bé thò vào, nó dùng cặp mắt tối đen không có tròng nhìn qua nhìn lại xung quanh, cuối cùng dừng lại trên người Vương San San, ánh mắt vô cùng quỷ dị và tà ác.
- A~!
Trong phòng truyền ra tiếng thét chói tai của hai mẹ con Vương Hải Yến lẫn Vương San San.
- Mẹ nó, đi chết đi.
Xuất phát từ trách nhiệm của một người chồng, người cha, Vương Bân cố gắng lấy hết can đảm cầm ném giá treo áo về phía quỷ anh.
Quỷ anh há miệng ra rất to, người bình thường không thể nào há ra to như thế được.
Miệng của nó không có lưỡi, không có khoang miệng, chỉ có một hốc tối đen như hắc động, giống như đồ vật bị nuốt vào sẽ không còn xuất hiện ở trên đời này nữa.
Nó muốn nuốt sống toàn bộ Vương San San.
Vương Bân thấy miệng nó còn há to ra thêm nữa thì vừa sợ hãi lại phẫn nộ.
Hai mẹ con Vương Hải Yến và Vương San San bị dọa ôm lấy nhau cùng thét điên cuồng.
Ngay tại lúc này, đèn phòng ngủ nhấp nháy một cái biến thành màu đỏ, giống như bóng đèn biến thành một con mắt, không gian xung quanh tràn ngập khí tức quỷ dị.
- Rầm~!
Một tiếng nổ, quỷ anh bay ra ngoài, đụng mạnh vào tủ quần áo.
Dương Gian cầm điện thoại từ góc phòng đi ra, trên người hắn bao phủ bởi ánh sáng màu đỏ, trên mặt và mu bàn tay mở ra hai con mắt màu đỏ tươi, mỗi con đều chuyển động một chút mà nhìn chằm chằm về phía con quỷ anh ở cạnh tủ quần áo.
- Gọi điện cho mấy người mà không có ai bắt máy, còn tưởng các người đã chết hết rồi, đang tính toán báo cảnh sát đi nhặt xác cho mấy người, gần đây nhà hỏa táng chắc đông khách lắm, không biết có phải xếp hàng hay không.
Dương Gian liếc mắt nhìn quỷ anh một cái, trong lòng hắn cũng rùng mình.
Lúc ở trường học nó còn bò trên mặt đất, hiện tại cũng đã lớn, có thể đi được rồi.
Thứ quỷ quái này đang lớn lên...
Bên trên tấm da viết không có sai, quỷ anh chui ra từ bụng Chu Chính không hề tầm thường, chỉ có trời mới biết khi thứ này lớn đến mức cuối cùng thì nó sé biến thành lệ quỷ cấp gì.
Chu Chính ơi là Chu Chính, con quỷ ông thả ra là thứ kinh khủng gì vậy.
- Dương, Dương Gian?
Nghe được thanh âm của Dương Gian, Vương San San lập tức ngẩng đầu, sự sợ hãi trong mắt cũng thay thế bằng sự vui mừng.
Giống như Dương Gian là chúa cứu thế của cô vậy.
Vương Bân hoảng sợ hỏi:
- Cậu, cậu chính là Dương Gian? Vừa rồi cậu vào đây bằng cách nào?
Dương Gian nói:
- Ngay cả cửa cũng không có vào được, làm sao cháu dám lấy của chú 50 vạn?
- Đạo lý một phần tiền tiêu một phần họa chẳng lẽ đến giờ chú Vương cũng còn chưa có hiểu? Tên này đã vượt qua khỏi dự đoán trước đó của cháu, lấy tình thế trước mắt mà nói, cháu cũng không chắc có thể đối phó nó được, cho nên... trả thêm tiền.
Này cũng không phải là hắn đang nói giỡn.
Lúc trước hắn dùng 4 con mắt có thể đánh lui được con quỷ anh.
Nhưng hiện tại nó đã không cò là quỷ anh nữa, hẳn phải gọi là quỷ hài (*).
(*) hài: trẻ con. (DG: Lớn rùi phải đổi tên cho ẻm nó thôi:))).
Mức độ nguy hiểm chắc chắn cũng tăng.
- Tốt nhất đừng có vượt qua cực hạn là 6 con mắt, nếu không chỉ có thể bỏ chạy.
Hắn liếc mắt nhìn mấy người một cái, chuẩn bị lúc nào cũng có thể sẵn sàng bỏ chạy.
Không có gì tự dưng lại thành quen, chỉ là bạn học mà thôi, không có khả năng vì cứu ba người bọn họ mà Dương Gian bỏ mạng tại đây.
Vương Bân cũng là người thông minh, nhìn thấy trong ánh mắt của Dương Gian có ý muốn bỏ chạy, vội vàng hỏi:
- Một trăm vạn, tôi trả cậu 100 vạn.... sau khi xong việc còn có hậu tạ.
Dương Gian thu hồi ánh mắt, thở dài:
- Lại là một kẻ có tiền đáng ghét, lúc trước trả giá thấp như vậy.
Nếu như một trăm vạn thì đáng giá để mạo hiểm một lần.
Ai bảo trong nước chỉ có thể có mức giá như thế này đâu.
Lúc này, hắn lại theo dõi theo dõi quỷ anh.
Quỷ Vực cũng đã mở ra, không thể lãng phí cơ hội được.
Lúc này quỷ anh chậm rãi đứng dậy, nó nghiêng đầu dùng ánh mắt tối đen dò xét Dương Gian, làn da màu xanh đen của nó lộ ra một loại khí tức chết chóc.
Một cú đá lúc nãy cũng không có làm nó bị thương một chút nào.
Chỉ là do vừa rồi Dương Gian bị vây trong trạng thái Quỷ Vực nên chỉ có thể đánh lui nó mà thôi.
Quỷ không thể bị giết chết.
Có thể đối phó với quỷ chỉ có quỷ.
Hai câu nói này cũng không có mâu thuẫn với nhau.
Có thể đối phó chứ không phải có thể giết chết.
- Cho nên câu nói của Chu Chính có nghĩa là, chỉ có quỷ mới có thể đánh lui một con quỷ khác hay sao?
Ánh mắt Dương Gian khẽ đảo, qua vài lần tiếp xúc với những chuyện kỳ dị trong lòng hắn đã không còn sự sợ hãi nữa.
Có lẽ là do có liên quan đến việc mình biến thành nửa người nửa quỷ.
Dương Gian nói:
- Ta không biết loại như ngươi có lý trí hay không, có hiểu tiếng người hay không nhưng ta muốn nói là, hôm nay ta bảo vệ mấy người của nhà này, có thể nể mặt ta mà dừng tay có được không?
Nhưng còn chưa có nói xong, trên người quỷ anh trào ra khí tức màu xanh đen.
Cỗ hơi thở này lan ra... Mọi vật ở xung quanh bắt đầu bị ảnh hưởng.
- Đây là... quỷ vực?
Đột nhiên con ngươi của Dương Gian co rụt lại, trong lòng run run.
Chết tiệt, nó đang học hỏi và lớn lên.
Con quỷ anh này tuyệt đối không đơn giản.
- Quỷ anh này đúng là quỷ dị, trước mắt cách xử lý ổn thỏa nhất là tống cổ nó đi.
Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích.
Đột nhiên dưới chân quỷ anh mở ra một lỗ hổng, nó lập tức xuyên qua sàn nhà rơi xuống tầng dưới.
Dương Gian bước từng bước về phía trước sau đó trên người hắn tỏa ra ánh sáng màu đỏ, trong chớp mắt lập tức biến mất khỏi trước mắt mấy người Vương Bân.
Quỷ vực một đường đuổi theo quỷ anh.
Tầng 16... Tầng 13... Tầng 9.
Ngay vừa chạm tầng 1 Dương Gian thu hồi Quỷ Vực.
- Rầm~!
Một tiếng nổ lớn, quỷ anh ngã từ tầng 16 xuống mặt đất ở tầng 1, thân thể trực tiếp nằm bẹp dí trên mặt đất, bày ra một tư thế khá quỷ dị.
Dương Gian ở tầng trên nhìn lấy quỷ anh vẫn nằm trên mặt đất không có nhúc nhích.
Hắn biết nó cũng không có chết.
Nhìn đồng hồ.
Sắp sửa đến cực hạn của Quỷ Vực rồi.
- Trước mắt đưa Vương San San đi khỏi chỗ này, chuyện còn lại từ từ rồi nghĩ cách xử lý.
Dương Gian biết kinh nghiẹm đối phó lệ quỷ của mình vẫn còn non, chỉ có thể đảm bảo an toàn là trên hết.
Lúc này hắn biến mất tại chỗ.
Sau khi hắn rời đi được một lúc.
Giống như bãi thịt bẹp dí trên mặt đất nhúc nhích từ từ, quỷ anh khẽ đung đưa thân thể cuối cùng đứng lên.
Dương Gian về nhà của Vương Bân, lập tức bảo:
- Nếu như không có chuyện gì đặc biệt ba người nên rời khỏi đây, con quỷ anh vừa rồi vì Vương San San mà đến, hơn nữa nó đang không ngừng lớn lên, lúc trước gặp nó còn chưa có sử dụng được Quỷ Vực, lần này gặp nó đã bắt đầu có xu hướng nắm giữ được cách sử dụng Quỷ Vực, không biết lần sau gặp lại nó còn biến thành cái gì nữa.