Căn phòng thứ hai trong ngôi nhà cũ kỹ kia?
Ánh mắt Dương Gian lập tức trở nên ngưng trọng.
Sau đó ánh hắn không thể tự chủ mà phải quay đầu nhìn về phía kia.
Ở chỗ đó đang có một căn nhà cũ thời kỳ dân quốc đang được tu sửa lại. Bên trong cũng chẳng có thứ gì nhiều, chỉ có ba gian phòng ở trên tầng hai.
Trong gian phòng cuối cùng, Dương Gian thấy được tấm gương quỷ.
Đây là vật mấu chốt giúp cho hắn có thể sống sót được qua khỏi chuyện linh dị của quỷ chết đói, đồng thời nó cũng là một thứ có giá trị phi phàm.
Nhưng ngoài căn phòng có chứa tấm gương quỷ ra, căn phòng thứ nhất và căn phòng thứ hai vẫn còn là điều gì đó bí ẩn đối với hắn. Lúc đó hắn không có lựa chọn đi thăm dò, bởi vì Dương Gian cảm thấy ở bên trong đang ẩn chứa thứ gì đó cực kỳ kinh khủng. Nếu bản thân xâm nhập vào trong đó mà không có nắm chắc gì thì có khả năng cao là hắn sẽ phải nằm lại ở chỗ đó.
Cẩn thận là điều cần thiết trong thời kỳ đặc thù này.
Nhưng lúc này trong lòng Dương Gian đột nhiên toát lên một ý nghĩ kỳ quái.
"Hiện tại nó nhắc đến căn phòng thứ hai, có phải là thứ này đang định mượn đao giết người không?"
Tấm da không trả lời mà rơi vào sự tĩnh mịch lần thứ ba. Toàn bộ tin tức nhắc nhở biến mất, sau đó không hề có thêm bất cứ thông tin mới nào nữa.
- Hay là... Tin tức này chính là cực hạn mà với tình trạng trước mắt của mày có thể tiết lộ.
Dương Gian chờ đợi một hồi lâu, tấm da màu nâu không đáp lại.
Lúc này Dương Gian đã cảm thấy loại uy hiếp này đã không còn có tác dụng quá nhiều nữa, tấm da màu nâu không chịu tiết lộ thêm thông tin. Có lẽ nó đã cảm giác được việc lộ ra tin tức quá sớm sẽ gây bất lợi cho việc khống chế Dương Gian. Ngược lại Dương Gian có thể lợi dụng những tin tức này sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, từ đó thoát khỏi sự khống chế của nó. Và từ đó nó sẽ không thể nào làm chuyện như dự tính là để cho Dương Gian ỷ lại nhiều vào mình.
- Xem ra tao chỉ nhận được nhiêu đó tin tức mà thôi, thế vì để đảm bảo an toàn, trước tiên tao sẽ chôn mày đã. Nếu lỡ mày mượn đao giết người, thành công giết chết tao, như vậy mày cũng sẽ bị chôn ở dưới đó suốt đời.
Sau khi nói xong, Dương Gian lập tức thu hồi tấm da lại và bỏ vào bên trong chiếc hộp bằng vàng.
Từ đầu đến cuối, tấm da màu nâu này không hề có bất cứ sự biến hóa nào, Dương Gian cũng không biết lời uy hiếp cuối cùng của hắn có có tác dụng hay không nữa?
Tuy nhiên, mặc dù nó có tác dụng hay không, Dương Gian cảm thấy bản thân hắn nên làm như thế.
Hắn mở ra quỷ vực, sau đó đưa tấm da màu nâu xuống sâu dưới lòng đất 10 km. Đồng thời làm một cái ký hiệu ở trên mặt đất để thuận tiện cho việc lấy ra ở sau này.
Dương Gian quan sát bầu trời ở bên ngoài biệt thự và quyết định.
- Ngày mai chạy qua căn nhà cũ kia một chuyến.
Hắn không muốn đi qua đó vào lúc đêm hôm khuya khoắt như thế này, hắn cảm thấy bản thân nên đợi đến sáng ngày mai rồi hẵng đi. Chí ít lúc đó tầm mắt của hắn sẽ tốt hơn một chút, không cần phải ỷ lại nhiều vào mắt quỷ, bởi vì làm như vậy là lãng phí lực lượng lệ quỷ.
Lúc này Trương Lệ Cầm đi về phía hắn, mở miệng nói:
- Dương Gian, cậu đang nói chuyện với ai vậy? Đi xuống ăn cơm thôi, tôi có làm một vài món, không biết cậu có thích ăn hay không nữa.
Dường như cô đã tính ở chung cùng một chỗ với Dương Gian rồi.
- Tôi biết rồi, tôi sẽ xuống ngay.
Dương Gian lại tiếp tục đi tuần tra qua các gian phòng một lát. Sau khi thấy toàn bộ những thứ quỷ dị kia không xảy ra điểm bất thường nào thì mới yên tâm đi xuống tầng dưới.
Đây là việc làm hằng ngày của hắn, nhằm tránh cho xảy ra chuyện gì đó ngoài ý muốn mà bản thân hắn lại không phát hiện ra.
Trương Lệ Cầm nói:
- Tôi đã mang xe của cậu đi sửa rồi, tầm khoảng ba ngày nữa sẽ xong nhưng nó sẽ không còn được như lúc đầu nữa.
Dương Gian nói:
- Không sao, chỉ cần không quá tồi tệ là được.
Ngay khi Dương Gian đang ngồi ăn cơm.
Một chỗ sau dưới lòng đất, vị trí chính xác là ở trong chiếc hộp bằng vàng mà Dương Gian đã chôn xuống 10 km. Sau một quãng thời gian yên lặng, bên trên tấm da màu nâu kia lại xuất hiện thêm một dòng chữ.
"Hắn quá cẩn thận... Sau khi bản thân mất đi một cơ hội tốt, hắn đã dần thoát khỏi sự khống chế của mình rồi. Đây không phải là chuyện tốt, có lẽ hiện tại mình nên cân nhắc đến việc thoát khỏi hắn."
Sáng sớm ngày hôm sau Dương Gian đi ra ngoài, sau một phen suy ngẫm. Cuối cùng hắn vẫn lựa chọn làm theo những gì mà tấm da màu nâu chỉ dẫn. Hắn quyết định đi vào gian phòng thứ hai của căn nhà thời dân quốc kia để nhìn xem.
Dựa vào tình trạng trước mắt Dương Gian vẫn có chút lòng tin vào bản thân. Dù hắn có gặp được chuyện khủng bố bí ẩn nào đó thì cũng không thể nào không có năng lực để chống đỡ.
Sau khi đi ra bên ngoài được một đoạn, Dương Gian đột nhiên bắt gặp Trương Hàn và vợ của anh ta đang đi dạo. Tuy nhiên dường như hay người đang gặp phải một đám phóng viên đang phỏng vấn bọn họ thì phải.
- Trương Hàn, anh đang làm cái gì vậy?