Nếu Dương Gian là quỷ, hiện tại Lâm Long chết chắc rồi.
Nghe Dương Gian bảo Lâm Long không có việc gì, lúc này mới Triệu Kiến Quốc mới thở phào một hơi nhưng anh ta vẫn chưa yên tâm.
- Nếu cậu đã không giết chết hắn ta, vậy cậu định xử lý hắn ta như thế nào?
Dương Gian nói:
- Tôi chỉ khiến cho bản thân hắn sẽ không bao giờ xuất hiện lại trước mắt của tôi thôi. Cái rương kia chính là lớp bảo hiểm, kẻo lúc nào đó con quỷ trong người của hắn ta chạy ra gây phiền phức cho tôi, tôi đâu có bất cẩn như thế. Mấy vị không cần khẩn trương, Lâm Long kia đang ở gần đây thôi. Ừm, vị trí đại khái của hắn ta cách chỗ này chỉ có một vạn mét thôi.
Ở cách đây 10 cây số?
Khóe mắt của đám người không khỏi giật giật mấy cái khi nghe được con số này.
Thật ra 10 km cũng không phải là quá xa nhưng nếu quỷ vực của Dương Gian có thể bao trùm đến phạm vi đó thì lại là một điều ngoài sức tưởng tượng của bọn họ.
Con quỷ kia của hắn lại có thể ảnh hưởng đến một vùng lớn như thế, nếu một khi nó khôi phục lại, chắc chắn phải là chuyện linh dị cấp độ A, thậm chí là chuyện linh dị cấp S.
Đến tận lúc này Phó bộ trưởng Tào Duyên Hoa mới vội vàng nói:
- Tranh thủ thời gian phái người đi tìm Lâm Long.
Khi nãy ông ta run rẩy, trốn ở trong một góc, không dám tham gia vào cuộc tranh đấu của ngự quỷ nhân.
Dương Gian nói:
- Không cần đâu, tôi nói 10 km kia không phải là ở trên mặt đất, mà là... trong lòng đất.
Nói xong, hắn lại đưa mặt nhìn xuống dưới chân.
Lòng đất?
Tất cả mọi người sững sờ mất một lát, sau đó thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
Đưa xuống dưới mặt đất 10 km? Chuyện như vậy mà cũng có thể làm được hay sao?
Tào Duyên Hoa cũng lập tức sững sốt.
Nếu người ở đâu đó cách đây 10 km thì bọn họ còn có thể tìm về được. Nhưng nếu nằm dưới đất 10 km thì sao mà tìm?
Dùng máy móc có đào nổi không?
Đừng có bậy bạ, điều này căn bản không thể làm được. Mặc dù với kỹ thuật hiện tại của nhân loại có thể làm được việc đó nhưng có ai lại đi làm chuyện đó bao giờ?
Dương Gian nói:
- Nếu mọi người có thể cứu được hắn ta từ phía dưới lên, tôi đều coi như chuyện ngày hôm nay chưa xảy ra. Tôi sẽ không so đo tiếp với hắn ta nữa, dù sao mấy người cũng đã thấy rồi đó, do hắn ta ra tay với tôi trước. Cho nên những hành động vừa rồi của tôi chỉ là tự vệ mà thôi. Dù có kiện ra tòa tôi cũng là người chiếm lý lẽ.
Khóe miệng Cảnh sát Quốc tế Tào Dương hơi co lại.
"Cậu ta là một người rất ngoan độc."
Cái gì mà dưới lòng đất 10 km, đây hoàn toàn là một cách thể hiển thực lực, hắn có đủ tự tin để chắc rằng ngoại trừ hắn ra sẽ không có có một ai có thể cứu được Lâm Long ra ngoài.
Mặc dù sắc mặt của Triệu Kiến Quốc rất khó coi nhưng anh ta không thể trách cứ Dương Gian được, chỉ có thể nhìn về phía Lý Quân.
- Lý Quân, cậu có thể làm được không?
Lý Quân ăn ngay nói thật.
- Không thể, phạm vi quỷ vực của tôi không đến 10 km, cùng lắm chỉ đến tầm 8 ngàn.
Dương Gian chỉ cười mà không nói, trước đó hắn cũng đã tính toán ra được khoảng cách cực hạn của Lý Quân rồi. Một tầng quỷ vực của hắn không thể bằng Lý Quân nhưng hai tầng quỷ vực lại có thể nghiền ép hắn ta. Mà thứ kia được hắn sử dụng hai tầng quỷ vực để đưa đến khoảng cách cực hạn. Nếu Lý Quân còn cứu ra được, lúc trước cũng không thể bại lui như thế.
Nghe Lý Quân nói, Triệu Kiến Quốc không còn cách nào khác.
Còn thiếu tận 2000 mét lận, sao có thể cứu người đi ra ngoài được.
Triệu Kiến Quốc chỉ đành tiếp tục trao đổi với Dương Gian, hi vọng có thể thông qua đám phán để xử lý vấn đề.
- Dương Gian, cậu không nghĩ đến việc mang hắn ta ra ngoài hay sao? Cho tôi chút mặt mũi được không?
Dương Gian nói:
- Đương nhiên là được, tôi đâu phải là người không thấu tình đạt lý. Như vậy đi, một cây quỷ nến, tôi sẽ thả tên kia ra ngoài. Anh thấy thế nào, giá cả rất hợp lý, đúng chứ.
Đáp ứng sảng khoái như vậy?
Làm sao anh ta lại cảm thấy động tác này có chút quen quen nhỉ?
Triệu Kiến Quốc nghĩ nghĩ một hồi, sau đó anh ta phát hiện ra, đây không phải là bài của Dương Gian hay sao. Lần trước ở bên ngoài thôn Hoàng Cương, Dương Gian cũng đã từng dùng cách tương tự để bán Phùng Toàn, Cảnh sát Quốc tế đời thứ nhất của thành phố Đại Xương cho bọn họ. Lần đó hắn bán được mấy ức lận.
Không phải là tên gia hỏa này nghiện bán đồng đội rồi đó chứ.
Triệu Kiến Quốc nói:
- Thứ kia tôi không thể nào làm chủ được, cần phải xin phép cấp trên. Với lại tôi cũng không có đủ lý do để xin, cậu đổi qua điều kiện khác được không? Tôi có thể tăng số vàng được phân phối cho cậu thế nào. Cảnh sát Quốc tế bình thường là 100 cân, tôi sẽ cho cậu hẳn 500 cân.