Khủng Bố Sống Lại

Chương 188: Đi Theo Ai?




Triệu Lỗi nói:

- Gần đây tôi đều nằm thấy ác mộng, tôi thấy chỗ nào cũng là quỷ hết, vì vậy tôi muốn trở thành ngự quỷ nhân, có lẽ sau khi muốn trở thành ngự quỷ nhân thì tôi có thể thoát khỏi cái này.

Dương Gian nói:

- Cậu đã sai rồi, trở thành ngự quỷ nhân cũng không tốt đẹp như cậu nghĩ đâu, sau khi trở thành ngự quỷ nhân thì cậu mới chính thức sống với ác mộng đó. Cậu đừng nên tiếp tục tò mò theo đuổi thứ này nữa... thật sự nó rất đau đớn.

- Tôi nghĩ tôi có thể chịu đựng được điều này.

Dương Gian nói:

- Đây không phải là chuyện cậu có thể chịu đựng được hay không chịu đựng được, mà là chuyện cậu có còn sống sót hay không? Khống chế ác quỷ tồn tại một mối nguy hiểm cực kỳ lớn. Cậu có dám đảm bảo chỉ là người bình thường cậu vẫn có thể sống sót qua một chuyện linh dị không? Nếu không có khả năng thì tôi khuyên cậu vẫn nên từ bỏ ý định này đi.

Triệu Lỗi tiếp tục hỏi:

- Về chuyện này thì tôi sẽ cân nhắc lại kỹ càng, cậu có biết được cách để trở thành ngự quỷ nhân không?

Dương Gian nói:

- Theo như tôi biết, hiện tại không có cách gì để trở thành ngự quỷ nhân hết, chỉ có ngoài ý muốn mà thôi. Những người trở thành ngự quỷ nhân đều là ngoài ý muốn hết. Toàn bộ trái đất cũng mấy tỷ người nhưng sau khi chuyện linh dị xuất hiện, tỷ lệ số người ngoài ý muốn là cực kỳ thấp. Nhưng với việc dân số thế giới quá nhiều như vậy thì dù tỷ lệ xảy ra chuyện ngoài ý muốn thấp như thế nào thì vẫn có khá nhiều người không may trở thành ngự quỷ nhân.

Thật ra hắn cũng tò mò về việc ngự quỷ nhân sinh ra như thế nào.

Quỷ quá kinh khủng, con người không cách nào khống chế được chúng, chỉ cần gặp phải chúng là sẽ bị giết ngay lập tức. Con người chỉ có thể khống chế những con quỷ còn chưa khôi phục lại hoặc chưa thể trưởng thành, từ đó mới trở thành ngự quỷ nhân.

Nhưng căn bản không thể nào tìm ra được những con quỷ chưa trưởng thành đó. Dựa vào những tình huống trước mắt thì, những lần tìm thấy được đó chỉ là tình cờ mà thôi.

Mặc dù tỉ lệ rất nhỏ, cỡ 1 phần 100000 chẳng hạn, với số lượng dân số của một thành phố là 1 triệu người, ít ra cũng phải có được chừng 10 ngự quỷ nhân.

Nhưng Dương Gian tin tưởng, theo chuyện linh dị ngày càng tăng, điều này cũng tương đương với việc ngự quỷ nhân sinh ra ở bên ngoài cũng gia tăng.

Triệu Lỗi nói:

- Vì sao cậu lại bảo trở thành ngự quỷ nhân là chuyện xui xẻo mà không phải là chuyện may mắn? Bọn họ có được sức mạnh siêu phàm, giống như các nhân vật ở bên trong tiểu thuyết vậy, thật ra tôi rất hâm mộ, mong muốn được như cậu.

Dương Gian nói:

- Trong mấy cuốn tiểu thuyết đó, nhân vật sẽ thu được sức mạnh một cách dễ dàng, giống như là trời cao chiếu cố và sắp xếp từ trước vậy. Điều này mới đáng để cậu hâm mộ, ao ước, còn hiện thực thì lại khác. Thứ sức mạnh này được ngự quỷ nhân dùng tính mạng của chính họ để đổi lấy, hơn nữa chưa chắc đã đổi chác thành công. Cho dù có đổi thành công thì mỗi ngày bọn họ cũng phải sinh sống ở cạnh biên giới của tử vong. Cái giá này quá lớn.

Hắn cũng đã hiểu được suy nghĩ của Triệu Lỗi.

Lực lượng thần bí là một thứ luôn luôn có sức hút với những người bình thường, ai ai cũng đều mong muốn có được nó mà loại người này thường chỉ thấy được những chỗ tốt, còn những hậu quả của lực lượng này mang lại thì chưa thấy được.

- Mặc dù cậu nói vậy nhưng nếu sau này có cơ hội, tôi chắc chắn sẽ chọn trở thành ngự quỷ nhân. Tôi không muốn xảy ra chuyện tương tự như chuyện ở trong trường học, tôi không hề muốn bản thân chết đi như một con kiến hôi. Tôi muốn đánh đổi một cuộc sống có giá trị hơn.

Triệu Lỗi cầm lấy một chai bia ở trên bàn, mở ra sau đó uống hết.

Dương Gian bình tĩnh nói:

- Thật ra lựa chọn của cậu cũng không hề sai, đáng tiếc là tôi không thể nào giúp cậu được.

- Tôi biết.

Hiện tại Trương Vĩ vẫn còn đang dùng giọng thâm trầm chưa hát xong bài hát:

- Sau khi liếm vào tấm mai đã làm bạn cùng ta, cùng nghênh đón ánh nắng ban mai, ta muốn đi ngủ, chiếc mai đã làm bạn cùng ta qua bao mưa gió giông bão...

Câu từ vẫn khó nghe như trước, vẫn khiến cho hắn tê dại hết da đầu.

Lúc này Triệu Lỗi mới nói tiếp:

- Cậu nói đúng, không thể để cho Trương Vĩ tiếp tục hát nữa.

Nhưng khi Dương Gian nhìn thấy trên bàn có chai bia thứ bảy, thì hắn lại lặng người một chút.

Hắn nhớ lúc vào KTV, mỗi người bọn họ chỉ lấy một chai bia mà thôi.

Đám người bọn hắn cùng với người anh họ của Miêu Tiểu Thiện là Thượng Quan Vân, tổng cộng là 6 người tất cả, vậy sao lại xuất hiện chai bia thứ bảy?

Dường như trong chỗ này đã nhiều thêm một người. Sắc mặt Dương Gian thay đổi ngay lập tức, vội vàng đứng dậy.

"Lúc trước xuất hiện thêm một bộ bát đũa ở trong phòng ăn, hiện tại lại có thêm một chai bia ở đây, chuyện này không thể nào là chuyện trùng hợp được."

Nếu đã xuất hiện lần thứ hai thì chứng tỏ trong đám bọn họ có thứ gì đó trà trộn vào bên trong rồi. Điều đáng sợ là chính bản thân hắn còn không thể nào phát hiện ra được. Cảm giác của ngự quỷ nhân đều rất nhạy cảm mới khiến cho hắn là người phát hiện ra đầu tiên.

Chuyện này xuất hiện lần thứ hai chứng tỏ điều Dương Gian lo khi nãy đã thành hiện thật.

Lúc đầu hắn đã nghi ngờ cái nhà hàng kia xảy ra vấn đề nên hắn mới dùng một lý do nào đó để rời khỏi, tuy chưa ăn cơm xong đã bảo Trương Vĩ tính tiền và rời đi.

Sau khi đi khỏi đó, Dương Gian cũng tạm thời bỏ qua chuyện này, không quan tâm nữa. Bờở vì nếu nhà hàng đó xảy ra chuyện linh dị thì chuyện này cũng không liên quan gì đến hắn. Chính Triệu Khai Minh mới là người phải đau đầu vì chuyện này, bản thân hắn cũng không dư thời gian cũng như lòng tốt để xử lý chuyện linh dị này giúp hắn ta.

Nhưng hiện tại lại khác, chuyện này cũng không phải vì bọn hắn rời khỏi nhà hàng mà biến mất, con quỷ kia cũng đi theo chân bọn họ đến KTV.

"Lại là một chuyện linh dị nữa."

Trong lòng Dương Gian đã xác nhận được tình huống hiện tại. Có một thứ gì đó đã đi theo bên cạnh cả đám, nó dùng một cách gì đó mà toàn bộ mọi người, kể cả hắn cũng không phát hiện ra được, đi theo từ đầu đến cuối.

Lúc trước nó đã từng xuất hiện ở trong nhà hàng, hiện tại lại xuất hiện... ở trong KTV.

"Là cùng một con quỷ sao?"

Dương Gian nhìn chai bia thứ 7 nằm trên bàn, bắt đầu suy tư, hắn không quá sợ hãi chuyện này. Nếu thật sự có quỷ xuất hiện, hơn nữa đi theo đám người lâu như vậy mà không có giết người. Điều này cũng tương đương với cấp bậc của con quỷ này rất thấp, nếu không, đám người sẽ không thể nào bình an vô sự đến giờ được.

Có kinh nghiệm từ chuyện linh dị ở thôn Hoàng Cương, Dương Gian cũng đã hiểu được, trước khi tìm hiểu được tình hình, việc hành động lung tung sẽ dễ hại chết người hơn.

Nếu hiện tại mọi chuyện đều bình tĩnh, mọi người đều bình yên vô sự. Như vậy thì cứ để cho nó tiếp tục tồn tại như vậy đi, tiếp tục duy trì chuyện này, đến khi nó bắt đầu giết người thì mới tính.

"Nếu thật sự có quỷ, nó đi theo ai tới?"