Chương 45: Vua Yêu Tinh Caesar ( Goblin King )
Trên tường thành có không ít thân ảnh thấp bé với đôi tai nhọn cùng làn da xanh được trang bị áo giáp da, nhưng trong thành lại không thấy bất kỳ một cư dân nào, các tòa nhà bị đóng kín chặt chẽ.
Sợi tơ đỏ không quan tâm đến dị thường ở nơi đây, nó bay thẳng một đường đến trung tâm tòa thành.
Tiếp đó nghênh ngang bay vào trong một tòa pháo đài khổng lồ được kiến tạo từ đá.
So với những nơi khác thì pháo đài náo nhiệt hơn nhiều, bên trong có âm thanh ồn ào vang vọng đến, đèn đuốc được đặt khắp nơi chiếu sáng một mảng lớn khu vực.
Ở trước cổng chính có bốn thân ảnh cao lớn đứng canh giữ, bọn chúng thân cao ba mét, được trang bị giáp lưới bao phủ khắp cơ thể, trên tay cầm một thanh chùy sắt nhọn.
Thân hình to lớn tạo ra cảm giác áp bách vô cùng đáng sợ, chỉ bằng bốn bọn chúng liền có thể ngăn cản phần lớn kẻ xâm nhập.
Sợi tơ đỏ vào trong liền trôi nổi thẳng đến trung tâm pháo đài, nơi đây có kẻ nó đang tìm.
Trung tâm pháo đài là một tòa cung điện khổng lồ, nó lớn đến mức chiếm hết một phần năm diện tích pháo đài.
Tòa cung điện không hề xa hoa tráng lệ mà rất đơn sơ mộc mạc, nó được kiến tạo từ một trăm phần trăm gạch đá, trên mặt đá được chạm khắc rất nhiều hoa văn kỳ dị dùng để trang trí.
Bên trong cung điện có không ít thân ảnh chia ra làm hai hàng đứng hai bên.
Bọn hắn đều cao gần hai mét, cơ thể cường tráng mạnh mẽ, trên thân trang bị áo giáp sắt bao phủ cơ thể, tay phải cầm một mũi giáo sắc nhọn, tay trái cầm một chiếc khiên sáng loáng, bên hông lại cắm một thanh trường kiếm.
Trang bị cực kỳ dọa người, mạnh hơn không biết bao nhiêu lần nếu so với mấy binh lính canh gác trên tường thành.
" Đức vua..."
Không biết từ khi nào mà có một thân ảnh gầy gò đang khon lưng khụy gối giữa cung điện.
So với mấy thân ảnh cao to lực lưỡng xung quanh thì hắn nhỏ bé yếu ớt hơn nhiều.
Thân hình cao chưa đến một mét sáu, lưng hơi gù về phía trước, trên người khoác một bộ pháp bào màu xám che khuất phần đầu, trên tay cầm một cây trượng gỗ được đính rất nhiều đá quý với đủ loại màu sắc.
Hắn khom lưng khụy gối, ánh mắt sùng bái ngước nhìn về phía trước, nhìn lên thân ảnh trên đài cao.
Trong mắt hắn là một tồn tại vĩ đại đang ngồi yên trên ngai vàng hoa mỹ tinh xảo, tồn tại đó tỏa ra khí thế của một bậc đế vương làm hắn khó mà đứng vững được.
" Đứng lên đi "
" Đại pháp sư Warlick có điều gì cần báo cáo sao " Trên ngai vàng truyền xuống một âm thanh trầm ổn nhưng lai mang theo khí thế bá đạo không người có thể địch.
" Thưa đức vua "
" Rất nhiều tộc đàn nhỏ lẻ từ khắp nơi trên đại lục đang tụ tập về đây "
" Số lượng ngày càng khổng lồ đã sớm vượt qua con số mười triệu và đang gia tăng theo từng ngày..."
" Bọn chúng đều nguyện ý trở thành con dân của vương quốc và muốn cùng chúng ta thành lập một gia viên một quốc gia cho tất cả các..."
" Được rồi Đại Pháp Sư, chuyện này không phải ta đã giao cho ngươi toàn quyền xử lí rồi hay sao ? " Kẻ bên trên ngai vàng cắt đứt lời của hắn.
" Thứ ta muốn biết là nhân loại, tinh linh ( Elf ) còn có đám người lùn ( Dwarf ) có động thái gì hay không ? "
" Và bọn chúng có ngăn chặn đồng loại của chúng ta quay về với gia viên của mình hay không ?"
Đại Pháp Sư Warlick dùng trượng gỗ chống đỡ cơ thể đứng thẳng.
" Thưa đức vua, tộc người lùn không có động tĩnh "
" Các tinh linh vẫn ở yên trong rừng rậm của mình "
" Đế quốc nhân loại mặc dù tập trung binh lính ở biên giới nhưng mà không có dấu hiệu nào cho thấy sẽ t·ấn c·ông, có lẽ bọn chúng đang đề phòng đức vua dẫn quân xong ra dãy núi Azelicial "
" Có vẻ như bọn chúng vẫn đang hành động đúng theo hiệp ước đình chiến "
" Ta hiểu rồi "
" Đại Pháp Sư có còn điều gì muốn nói nữa không ?"
" Nếu không có thì ngươi có thể quay về, ta còn có việc phải ra ngoài "
Warlick thấy đức vua đúng là định rời đi thật liền vội vàng khuyên can.
" Xin chờ đã, ta còn có việc cần hỏi ý kiến của đức vua "
" Thế nào ?"
" Thưa đức vua, người định xử lí hơn năm trăm ngàn tù binh nhân loại cùng tinh linh mà chúng ta c·ướp được trong trận chiến như thế nào ?"
" Mặc dù đã được trao trả một bộ phận theo hiệp ước nhưng vẫn còn rất đông đảo "
" Vậy ngươi có ý kiến gì không ?"
Warlick nghe đức vua hỏi ngược lại liền nói thẳng ra ý định của mình.
" Thưa đức vua, theo ý ta thì nên đem tất cả nam tính tách ra sau đó đem bọn chúng trả về để đổi lấy một số vật tư cần thiết "
" Còn tất cả nữ tính sẽ giữ lại để giúp gia tăng dân số cho vương quốc "
" Chỉ cần có đầy đủ cư dân chúng ta sẽ không sợ hãi bất kỳ một cuộc c·hiến t·ranh nào có thể xảy ra trong tương lai "
" Cứ làm theo ý ngươi đi "
" Tuân lệnh "
Cạch !!!
Warlick còn đang thỏa mãn vì ý định của mình được chấp thuận thì bất ngờ nghe được tiếng động lớn, hắn giật mình nhìn về phía ngai vàng thì thấy đức vua đã đứng bật người dậy.
Đức vua thân cao chưa đến hai mét, trên người trang bị áo giáp đen tuyền bóng loáng được chế tạo từ kim loại quý hiếm, dưới hông treo một thanh ma kiếm huyền thoại có thể g·iết c·hết bất cứ kẻ nào không có tư cách mà dám chạm vào mình.
Hắn chính là Caesar, kẻ trị vì duy nhất ở nơi này, một tồn tại đáng sợ chỉ đứng lên đã lan tỏa ra một áp lực đè ép tất cả những kẻ đang đứng ở trong cung điện.
Và giờ hắn đang rất kinh ngạc, kinh dị, không thể tin...các loại tâm tình phức tạp cũng một lúc xuất hiện nhưng lớn nhất vẫn là kinh hỉ cùng hưng phấn.
" Là ngài..."
" Không, không phải...là sứ giả của ngài sao "
" Bất quá không sao, ta vẫn sẽ nguyện hiến dâng tất cả..."
Caesar nhìn quanh nhưng không tìm được thứ gì, cuối cùng chỉ có thể thành kính cầu nguyện ở trong lòng, chỉ là hắn biết nhiêu đây đã đủ, nếu sứ giả muốn có thể dễ dàng nghe được tất cả những gì hắn nghĩ trong lòng.
"..."
" Một thế giới khác ? "
" Ta nguyện ý !!!"
Caesar vừa nói dứt lời hai mắt liền tối đen, triệt để mất đi ý thức.
...
" Ừm ?"
Thiếu niên buồn bực rút cánh tay về, còn đang chơi vui đâu, nhưng mấy sợi tơ đỏ đã rút về.
Bọn chúng dần dần kết nối lại với nhau tạo thành một hình người được kết hợp từ tơ, cứ như một bộ xác ướp nhưng chỉ có lớp vải thôi chứ không có xác.
Hô hô hô !
Tiếng hít thở kéo dài bất chợt xuất hiện, phải biết âm thanh này không phải do thiếu niên làm ra, hắn thậm chí còn không cần thở.
Thiếu niên nhìn chăm chú vào đống tơ ở trước mặt, như có điều suy nghĩ.
" Đến !"
Lời nói vừa dứt những sợi tơ liền theo thứ tự rơi xuống, lộ ra thân ảnh ở bên trong.
Thiếu niên dẹp đi suy nghĩ, khóe miệng hơi nhếch lên, cuối cùng nói một câu chào hỏi.
" Hoan nghênh đã đến thế giới mới...Vua Yêu Tinh ( Goblin King )"
" A? Cũng chào những tộc nhân của ngươi nữa chứ "
Caesar rời khỏi vùng tăm tối, vừa mở mắt ra liền thấy một tên nhân loại trẻ trung đang ở trước mặt mình.
Xoẹt ! Ma kiếm ra khỏi vỏ.
Caeser mặt kệ hoàn cảnh xung quanh đem ma kiếm cắm vào mặt sàn, đầu gối khụy xuống, thành kính quỳ một chân trước mặt thiếu niên.
" Caesar ra mắt sứ giả !!! "
" Xin hãy ra lệnh, ta xin hiến dâng mọi thứ vì người "
" Ha..."
Ầm ầm ầm !!!
Ào ào ào...!!!
Bên ngoài đột ngột đổ mưa lớn, sấm sét vang dội khắp trời đêm như tuyên cáo một vị cái thế đế vương đã giáng lâm...
Chỉ là đế vương hay ác ma...
Nếu đối với liên bang có lẽ cái sau sẽ đúng hơn.
Ác mộng từ đây bắt đầu.