[KHR] Ai Nói Gặp Bạn Trên Mạng Là Tốt

Chương 90




Lúc này, Fran và MM đã đem Rokudo Mukuro ra khỏi nhà tù Vindice, dễ dàng hơn ngoài dự đoán.

Quả thực là quá kì lạ, cảnh giác của Vindice thấp như thế sao, hay là ảo thuật của hắn mạnh lên rồi? Chẳng là... Việc hẫng tay trên của Byakuran Gesso như thế này thật sự là quá tuyệt vời.

Chẳng biết khi tên này cho người tới đem tên Ghost cứu ra lại bị báo là chính hắn đã xin đổi người sẽ có biểu tình như thế nào.

Nhất định là rất thú vị. Fran mặt vô biểu tình mà nghĩ.

...

"Quả nhiên, Hibari - san đã đến trước... cùng với Kaori?!" Sawada Tsunayoshi đầy mặt khiếp sợ.

Hắn không thể hiểu được Fukawa Kaori chấp nhất muốn tới đây làm gì. Chẳng lẽ cô không biết nơi này rất nguy hiểm sao?

"Chào buổi sáng." Kaori vô lực vẫy vẫy tay, ngồi xổm xuống đất, thở dài một hơi.

Lẽ nào cô thích tới đây cùng với Hibari chắc?

Sáng sớm vừa ra cửa đã không thể hiểu được bị Hibari Kyoya đứng ngoài cổng hù một phen. Tên này chẳng có biểu tình gì đứng ở đó, nói là kẻ thù tới muốn giết cô nghe cũng khá hợp lí.

"Kyoya à... Sáng sớm đứng đây làm gì thế?"

"Người đêm qua là ai? Byakuran Gesso?"

Tới! Phương thức tra khảo tra nữ xuất hiện!

Hình như độ ấm xung quanh bị hàng đến 0 độ.

Kaori bất tri bất giác phát hiện mình lại lỡ lời.

Hibari ném tới tầm mắt tử vong, tự nhiên biết người tới là ai, chỉ là tự nhiên tâm lí có chút không chịu thua kém mà hỏi một câu, cũng không có gì quan trọng, hai người bọn họ trong tương lai còn không phải là người yêu sao? Kusakabe đã nói hết với hắn rồi. Hừ. Mới miễn cưỡng chấp nhận sự thật này mà quay qua đã gian díu với người khác...

Nghĩ đến đây, Hibari Kyoya càng tức giận, không nói hai lời nhấc cổ áo của cô lên, xách thẳng tới ngôi đền.

"Em có thể tự đi được."

"..."

"Xin lỗi em không thể tự đi."

Kaori nhanh chóng sửa miệng.

Cô sờ cằm, lâm vào trầm tư.

Lẽ nào tương lai đã xuất hiện sự kiện khó lường gì?

Các kịch bản thể loại phim cẩu huyết tổng tài nhanh chóng lướt qua đầu Fukawa Kaori như chó chạy ngoài đồng.

Người nào đó bừng tỉnh đại ngộ.

Lẽ nào bản thân cấm dục nhiều năm, vừa ăn thịt liền ăn luôn cả đàn sao!

Quả không hổ là bản thân!

Vừa mới nghĩ tới đây, cô và Hibari Kyoya đã xuất hiện trong căn cứ của Vongola. Irie Shoichi vừa định mở miệng đã bị tư thế của hai người kích thích đến, ho khù khụ.

"Đã, đã lâu không gặp, Kaori!"

"Đúng vậy, đã lâu không gặp!" Fukawa Kaori nói. Như để chứng thực suy nghĩ chính mình ai gặp tai hoạ người đấy, cô cười tủm tỉm: "Có phải trong tương lai chúng ta cũng là tình nhân hay không, Shoichi!"

"Khụ khụ khụ khụ khụ!" Irie sặc nước bọt, các loại câu chữ vừa được tổ hợp lại cũng không cánh mà bay, đầu óc trống rỗng. Cũng? Cũng?! Tình nhân?!

Mà Hibari Kyoya đã dùng tonfa sắc bén mà đập một cái vào lưng Kaori làm cô ngã gục xuống đất, câm miệng.

Irie Shoichi vất vả lắm mới bình phục tâm tình của mình, giả bộ như lơ đãng hỏi: "Sao lại nói vậy?"

"Vì tôi cảm thấy bản thân mình giống như tra nữ." Kaori nằm rạp dưới đất, vẻ mặt nhìn thấu hồng trần.

"Oa nga." Hibari Kyoya âm dương quái khí mà lên tiếng, trào phúng: "Bây giờ mới nhận ra sao?"

"Không, không thể nào!" Biểu tình sửng sốt của Kaori giống Byakuran như đúc.

Irie nhìn quen rồi, bây giờ liếc mắt một cái cũng có thể nhận ra. Hắn thở dài đỡ Kaori đứng dậy, hỏi: "Cảm giác thế nào? Đau không?"

"No, không đau không ngứa." Cô nói: "Anh không được, Kyoya."

Sắc mặt Hibari đen như đáy nồi.

Không một người đàn ông nào thích nghe mình bị nói "không được".

Nếu Hibari đọc qua tiểu thuyết tổng tài, có lẽ hắn cũng sẽ giống Byakuran nguy hiểm mà nhìn cô, nói rằng: "Nữ nhân, cô đùa với lửa."

Hibari không nói thế, không sai, nhưng hắn sẽ đánh người.

Vì thế Fukawa Kaori phải trả giá cho sự ngu xuẩn của mình.

Fukawa Kaori: "Sẽ chết người, Kyoyaaaa!"

"Vậy thì đi chết đi."