Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Khống Thú

Chương 21: Yên Nhu




Chương 21: Yên Nhu

Chương 21: Yên Nhu

"Và bắt đầu từ đó kỷ nguyên Loạn ra đời, mất đi sự dẫn dắt của các cường giả ban đầu, những kẻ phía dưới vốn không thích liên minh của nhân tộc và Thú đã khơi mào một cuộc chiến mới."

"Một cuộc chiến nội bội của đại lục, nhân tộc g·iết nhân tộc, linh thú g·iết linh thú, hung thú g·iết hung thú, cả hai tộc cùng g·iết nhau."

"Giết, g·iết, g·iết đó là người kỷ nguyên hiện tại nói về kỷ nguyên Loạn."

"Chỉ đến gần cuối kỷ nguyên Loạn, sinh vật đến từ ngoài không gian kia lại một lần nữa đổ bộ, liên minh của nhân tộc và Thú lại một lần nữa tái hợp."

"Sau vài trăm năm chiến đấu với đám sinh vật kia, một thế lực do một cường giả nhân tộc lập ra, thống nhất hai tộc cùng chiến đấu với sinh vật kia."

"Khoan, ngươi nói cường giả nhân tộc thống nhất cả hai tộc? Khoan nói đến nhân tộc các ngươi, linh thú và hung thú chịu để cho các ngươi điều khiển?" Yên Vân Hoàng nghi hoặc hỏi lại Võ Huyền.

"Phải, nhưng thế lực này cũng không phải hoàn toàn thống nhất tất cả, bề ngoài thì thống nhất, bên trong thì ám đấu với một bộ phận nhân tộc và một bộ phận hung thú." Võ Huyền gật đầu nói.

"Ta nghe Mộng Diễm tỷ nói, ba vị sư phụ của vị cường giả kia là ba linh thú có cấp bậc đế phong, nên thế lực này mới đứng vững chế ngự được đại lục."



"Chỉ có ba linh thú cấp bậc đế phong." Yên Vân Hoàng nhướng mày nói. "Ngươi chắc chứ?"

Võ Huyền hơi trừng mắt nhìn lại Yên Vân Hoàng trên vai, song giọng nói vẫn giữ độ bình tĩnh. "Ngươi nói ta mới cấp độ bao nhiêu, chỉ là một nhị cấp sơ kỳ khống thú sư, biết được nhiều như vậy cũng là nhờ hai vị tỷ tỷ nhận nuôi ta là trưởng lão ở trong thế lực lớn đó mới biết được, chứ đa phần người trên đại lục chẳng biết được bao nhiêu thông tin."

"Hai người kia không nói cho ngươi biết đám sinh vật kia tên là gì hay sao?" Yên Vân Hoàng lại hỏi Võ Huyền.

"Hai tỷ chỉ trong lúc vô tình kể cho ta nghe chứ không để cho ta biết nhiều, nói là sau này sẽ có người kể cho ta nghe." Võ Huyền đáp.

Yên Vân Hoàng lắc đầu. "Hai tỷ tỷ ngươi nghĩ vậy là tốt cho ngươi, nhưng thật ra nên biết sớm về chúng, sẽ bắt ngươi có động lực tu luyện hơn bình thường."

"Không phải ngươi thắc mắc tại sao ta lại hỏi nhiều như thế sao? Giờ ta sẽ giải thích cho ngươi, vị khách của ta." Linh Vân Hoàng nói, ánh mắt nó mang theo vẻ hoài niệm.

"Sinh vật từ ngoài không gian đến đại lục có tên là Minh thú, cách thức chúng tìm đến đại lục chúng ta thì không rõ, chỉ biết chúng đến đại lục bằng một vết rách không gian do đám người của một hành tinh khác tạo ra."

"Và chúng đến đại lục chúng ta không phải cuối kỷ nguyên An, mà là giữa kỷ nguyên An, có thể nhân tộc các ngươi viết lại như vậy để che dấu sự yếu kém của nhân tộc và Thú trong kỷ nguyên An."

"Minh thú là những sinh vật vô cùng mạnh mẽ nhưng không có lý trí, chúng không có linh lực, mà chỉ dùng duy nhất cơ thể chúng để t·ấn c·ông, một sức mạnh man lực điên cuồng, ngay cả tộc Giáp Hải Quy khi đó là tộc hung thú có sức phòng ngự mạnh nhất trong tộc Thú, nhưng với một con minh thú cùng cấp, thì chỉ mất một canh giờ, lớp mai vững chắc ấy cũng bị đập thành vỡ vụn."

"Nhân tộc và Thú tộc khi đó, chẳng loài nào dám đối mặt trực tiếp với minh thú cả, trong kỷ nguyên Nạn, cường giả hai tộc đều là tìm cách dụ minh thú tách riêng ra và vây công chúng, nhưng kể cả có làm như vậy, cường giả của hai tộc cứ theo thời gian mà giảm dần, người phía sau dù được dồn tài nguyên nhiều đến đâu cũng không thể theo kịp tốc độ cường giả phía trước c·hết đi."



"Chỉ đến giữa kỷ nguyên Nạn, nhân tộc và Thú chỉ còn lại năm phần nhân số có thể chiến đấu."

"Khi đó cường giả hai tộc có một quyết định bảo toàn huyết mạch cho cả hai tộc, đó là chia đại lục thành ba phần, một phần là Khống Thú đại lục hiện tại, một phần chính là Thiên Thú giới, một phần là Nhân Hoàn giới, mà trong mấy kỷ nguyên này, người của Nhân Hoàn giới có liên hệ cùng các ngươi hay không?"

Võ Huyền lắc đầu. "Không thấy có ghi chép nào nhắc đến họ, chỉ có ghi chép đến Thiên Thú giới."

"Vậy thì họ đã g·ặp n·ạn, khi chia đại lục ra, cường giả hai tộc đều để lại sự liên kết cho hai tộc, để về sau nếu có cơ hội sẽ một lần nữa hợp lại đại lục."

"Xem ra bên Thú tộc bọn ta may mắn hơn nhân tộc các ngươi, một lượng tinh anh nhân tộc cứ như vậy c·hết đi cùng với Nhân Hoàn giới."

"Mất nhiều lực lượng như vậy, làm sao người trên đại lục có thể đẩy lùi được đám minh thú đó." Võ Huyền lắng nghe Yên Vân Hoàng nói đến đây, thì hắn nghi hoặc hỏi.

"Hi sinh sáu vị thánh huyền ngũ chuyển, Hạ Vân Thánh Huyền, Thủy Nguyệt Thánh Huyền, Mộ Dương Thánh Huyền, Hỏa Long Thánh Huyền, Yên Vân Thánh Huyền, Dạ Điệp Thánh Huyền." Yên Vân Hoàng nói, trên khóe mắt nó chầm chậm chảy ra hai giọt nước mắt màu vàng.

"Họ là những tồn tại mạnh nhất của đại lục khi đó, đều là những người được sinh ra từ kỷ nguyên Thiên."



Võ Huyền nhìn Yên Vân Hoàng đau lòng, thì hắn cũng đoán được Yên Vân Hoàng cũng có liên quan đến sáu vị thánh huyền, hắn liền im lặng một lúc, rồi mới hỏi. "Thánh huyền là tồn tại trên đế phong?"

"Không, đế phong phải đạt đến quân huyền, rồi từ quân huyền mới đạt đến thánh huyền." Yên Vân Hoàng nói.

Võ Huyền nhìn Yên Vân Hoàng nói. "Là vậy sao? Không ngờ trên đế phong lại còn tồn tại như vậy, ta có thể hơi nhiều chuyện nhưng ngươi có liên quan đến sáu vị thánh huyền đúng không?"

Yên Vân Hoàng duỗi đôi cánh xinh đẹp của mình ra, nó ưỡn mình một chút, rồi thu đôi cánh lại, nó gật đầu nói. "Gia gia của ta là Yên Vân Thánh Huyền, tộc trưởng của tộc Yên Vân Hoàng, năm người khác đều là bằng hữu của ông ta."

"..." Võ Huyền im lặng nhìn Yên Vân Hoàng trước mặt, con cháu của tồn tại đứng đầu đại lục a. "Cấp độ của ngươi hiện giờ tương đương với các vị thánh huyền chứ?"

"Không bằng, linh lực trên Thiên Thú giới không bằng được Khống Thú đại lục nguyên vẹn trước kia, nó kìm hãm ta ở quân hoàng cửu chuyển đã hơn nghìn năm." Yên Vân Hoàng chăm chú nhìn Võ Huyền, giọng điệu cười cười nhưng lại mang theo ý than thở.

"Mà ta cũng thấy có chút lạ, nhân tộc các ngươi đều có biểu hiện rất lễ phép trước kẻ mạnh hơn, sao ta thấy ngươi nói chuyện với ta có phần..."

"Không lễ phép phải không? Ta cũng rất thắc mắc, cũng có cảm giác ngượng ngùng, không biết lên đổi xưng hô với ngươi là tiền bối hay cứ gọi là ngươi nữa." Võ Huyền ngượng ngùng, gãi đầu nói. "Cảm giác khi nói chuyện với ngươi cũng giống như là nói chuyện với đồng bạn vậy, cảm giác như đã thân quen từ lâu."

"Ngươi đúng là nhân loại kỳ lạ, ta cũng chẳng chú ý nhiều như nhân tộc các ngươi, với ta như thể nào cũng được cả, nhưng ta thích cách xưng hô bây giờ hơn, chứ ngươi gọi ta là tiền bối này kia, cảm giác rất giả tạo." Yên Vân Hoàng nói.

"Ngươi có tên không? Chẳng lẽ lại cứ gọi ngươi là Yên Vân Hoàng." Võ Huyền hỏi.

"Có, nhưng từ lâu không dùng cũng đã quên rồi, ở trong tộc thì toàn nói tiếng của tộc Yên Vân Hoàng cả, ra ngoài thì cũng đều gọi là Yên Vân Hoàng tộc trưởng." Yên Vân Hoàng trầm ngâm nói.

"Vậy ta gọi ngươi là Yên Nhu được không? Tại gần ngươi cảm giác rất yên bình và tính cách của ngươi cũng rất dịu dàng." Võ Huyền nói.

"Yên Nhu? Tên cũng rất đẹp a, ta thích, sau này ngươi có thể gọi ta là Yên Nhu."