Chương 189: Dùng trận áp chế
Võ Huyền nhìn tường băng bị hỏa diễm đốt tan chảy, liền giống Hồng Thịnh Bảo toàn thân lạnh toát, một bức tường dày cứ thế bị một ngọn lửa đốt tan toàn bộ.
Hắn tự hỏi mình nếu không dùng Long Hỏa liệu có thể dùng sủng kỹ hệ hỏa làm được như thế không?
Xong hắn nhanh chóng loại bỏ đi ý nghĩ trong đầu, hai tay bắt đầu bấm quyết, linh lực từ bốn phía lập tức bùng phát, hai trận pháp đan xen vào nhau xuất hiện trên mặt đất.
Các văn tự quái dị cũng hiện ra xung quanh trận pháp, từ dưới trận pháp đầu tiên vô số huyết xích mọc lên, chúng lao tới chỗ Hồng Thịnh Bảo và Độc Ánh Vân cùng với hai sủng thú của hai người mà cuốn lấy.
Trận pháp thứ hai xuất hiện ba ba con đại xà to bằng Cổ Thụ Hộ Vệ.
Một con xông lên cuốn lấy Cổ Thụ Hộ Vệ, hai con lao tới t·ấn c·ông Hồng Thịnh Bảo và Độc Ánh Vân.
Chúng giống như linh thú thật, há miệng lớn như hố đen nhằm nuốt hai người vào trong.
Hồng Thịnh Bảo đạp chân ra sau, cả người nhảy lên không, đầu hắn nhìn xuống dưới, hai mắt đỏ rực, một cột lửa lập tức phun xuống con đại xà phía dưới.
Cột lửa vừa chạm vào con đại xà, lập tức bùng lớn lên gấp mấy lần nhốt luôn con đại xà ở bên trong.
Con đại xà cứ thế dễ dàng bị g·iết c·hết, nhưng cùng lúc ở phía giữa trận pháp, một con đại xà khác lại xuất hiện.
Chỉ vừa xuất hiện nó liền tiếp tục lao vào t·ấn c·ông Hồng Thịnh Bảo, cùng lúc những huyết xích vừa quấn hụt hắn lại lao lên nhằm trói hắn lại.
Còn Độc Ánh Vân chỉ đơn giản né tránh đi mấy huyết xích, Tinh Linh Thất Sắc thì phóng ra bốn mộc đằng nhỏ từ bông hoa của mình.
Những mộc đằng màu tím chỉ nhỏ như sợi dây mây cuốn chặt lấy đầu của đại xà.
Độc trên mấy sợi mộc đằng tiết ra dần ăn mòn đầu của đại xà, cùng lúc những sợi dây mây xít chặt vào trong đầu của đại xà, máu tươi điên cuồng chảy ra nhưng ánh mắt của đại xà không chút tinh quang, cũng chẳng rên lên nửa điểm đau đớn.
Rất nhanh đầu của đại xà bị cắt thành bốn mảnh, toàn thân nó theo đó biến mất, tại trung tâm trận pháp lại xuất hiện một con đại xà khác, nó lại giống như trước lao về phía Độc Ánh Vân.
Trong lúc Độc Ánh Vân, Hồng Thịnh Bảo cùng sủng thú của mình đang phải liên tiếp chiến đấu với đại xà không nghỉ.
Bên ngoài, Võ Huyền không có nhàn rỗi, hắn lại tiếp tục bày một song trận khác.
Huyết Xích trận không có tính công kích, chỉ mang tính q·uấy n·hiễu.
Hóa Thú trận tuy có tính công kích liên tục nhưng lại không mạnh, vì chỉ dùng tinh huyết của chúng để phục dựng lại bản thể, mỗi bản thể phục dựng mang không quá một nửa sức mạnh khi còn sống.
Hai trận này bày ra, Võ Huyền thuần túy muốn tiêu hao linh lực của Hồng Thịnh Bảo và Độc Ánh Vân.
Từ khi hai trận pháp nhốt hai người Hồng Thịnh Bảo, Điệp Điệp đã ngưng Nộ Thiên Tuyết lại những người bên ngoài cũng thấy rõ được cảnh bên trong.
Độc Ánh Ngân Nguyệt hơi vuốt mái tóc vàng của mình, nàng nói. “Xem ra chúng ta đều thua cả vào tay người của thiếu chủ rồi.”
Hồng Thịnh Vinh nheo đôi mắt già của mình, lão nói. “Thua xứng đáng thôi, nhìn tốc độ bày trận của thiếu chủ, hai đứa nhóc kia làm sao có thời gian hồi phục linh lực, sớm muộn gì cũng thua thôi.”
Hồng Thịnh Kính chẳng mấy quan tâm đến kết quả trận đấu, hắn đã tự mình điều tra qua về vị thiếu chủ trẻ tuổi này vào kho thông tin của Trưởng Khống Giả.
Biết được Võ Huyền có khả năng bày trận rất giỏi từ chỗ Mộng Diễm, chính vì vậy khi đưa ra yêu cầu trong trận đấu, hắn đã không hề nhắc đến việc cấm bày trận.
Bình thường khi thi đấu nhiều người cùng một lúc, đều cấm sử dụng trận pháp, vì tất cả hiểu rõ, một trận sư có thời gian bày trận sẽ làm thay đổi cả trận đấu như thế nào.
Nhưng hắn không cấm bày trận tất có lý do, nếu chỉ có nội bộ Trưởng Khống Giả cũng không mất công đến như vậy, nếu thiếu chủ muốn cứ nhường thiếu chủ là được.
Đại trưởng giả tốn vài ngày là có thể luyện ra được một món, chưa nói đến những luyện bảo sư cao cấp khác, thứ Trưởng Khống Giả không thiếu nhất chính là bảo khí.
Có điều ở đây còn hai nhà khác ở đây, cách xử lý tốt nhất chính là một trận chiến.
Hồng Thịnh Bảo và Độc Ánh Vân vây công Võ Huyền cũng là ý của Hồng Thịnh Kính hắn.
Ngoài để xem thực lực của thiếu chủ, hắn còn muốn để người của Mộng gia thấy tiềm năng của thiếu chủ bọn hắn.
Khi Trưởng Khống Giả và Mộng gia đang thiết lập thêm quan hệ để giữ vững Ác Minh chiến trường.
Nếu thuận lợi trong mọi mặt, lôi kéo Mộng gia lên thuyền của bọn hắn sẽ có lợi ích cực kỳ lớn, khi các gia tộc trung lập luôn lấy quyết định của Mộng gia làm chủ.
Hồng Thịnh Kính lại nhìn sang Thiên Dương Ngân đang đấu với Mộng Kỳ. “Có lẽ lên về nói chuyện với Thiên Dương Lân một chút về chuyện của Thiên Dương Ngân.”
Mộng Kỳ cùng Bạch Lộc Xà cùng nhau phối hợp liên tiếp t·ấn c·ông Thiên Dương Ngân cùng Bạch Nguyệt Lang.
Hai bên trước đó đã tiếp cận đánh giáp lá cà, nhưng do thân thể Thiên Dương Ngân di chuyển không tiện, đánh gần luôn bị Mộng Kỳ chiếm ưu thế.
Nên cả hai một bên lùi, một bên t·ruy s·át.