Chương 182: Đột phá, đột phá
Hồng Thịnh Bảo luôn ngồi cạnh Võ Huyền, thấy hắn đã qua một nén hương chưa có tỉnh lại, hắn liền nhờ Độc Ánh Ngân Nguyệt lên kiểm tra. “Trưởng lão, thiếu chủ nói nửa nén hương là phá được trận nhưng giờ đã qua một nén, phiền ngài lên xem thiếu chủ có gặp rắc rối gì không?”
Hồng Thịnh Bảo không lựa chọn hai người nhà mình vì ở đây có Độc Ánh Ngân Nguyệt trưởng lão có quan hệ gần với Võ Huyền hơn.
Độc Ánh Ngân Nguyệt liền đồng ý ngay, nàng đang toan tiến lên kiểm tra Võ Huyền thì bất ngờ Tuyết Điệp xuất hiện chắn trước người hắn.
Độc Ánh Ngân Nguyệt bất ngờ nói. “Không nghĩ Tuyết Điệp ngươi lại bảo vệ đứa nhỏ.”
“Độc Ánh trưởng lão lâu quá không gặp.” Tuyết Điệp giữ gương lạnh lùng nói. “Chuyện liên hệ với thiếu chủ để ta làm tiện hơn, ngài cứ quay về nghỉ ngơi.”
Độc Ánh Ngân Nguyệt nhìn sâu trong đôi mắt Tuyết Điệp, nàng cũng mỉm cười nói. “Vậy thì để ngươi đi, các ngươi đúng là có nhiều chuyện bí mật.”
Tuyết Điệp đặt tay lên người Võ Huyền liên hệ với linh hồn của hắn, chỉ vài giây nàng liền buông tay khỏi người hắn.
Nàng quay lại nói với Hồng Thịnh Bảo và Độc Ánh Ngân Nguyệt. “Thiếu chủ nói, bên trong trận pháp ẩn chứa cực nhiều linh lực thuần khiết, ngài ấy đang sửa lại trận pháp để mọi người có thể vào trong tu luyện, chỉ vài phút nữa là xong thôi.”
Tuyết Điệp liền hóa nhỏ trở lại bên người Võ Huyền.
Hồng Thịnh Bảo cùng Độc Ánh Ngân Nguyệt lại liền đứng bên cạnh Võ Huyền chờ đợi.
Chỉ đúng vài phút, trận pháp bảo vệ liền mở ra một lỗ rách nhỏ, hắn hô lớn nói. “Tất cả mau tập trung, đi vào bên trong.”
Hắn nhìn thấy hai người Hồng Thịnh Bảo và Độc Ánh Ngân Nguyệt đứng cạnh mình liền nói. “Hai người nhanh vào trong, đừng lãng phí linh lực thuần khiết.”
Hai người thấy hắn nghiêm túc liền vào bên trong, quả nhiên vừa vào, cái cảm giác được bao quanh bởi linh lực thuần khiết khiến hai người không khỏi nhìn nhau, nhiều bảo địa ở tầng ba cũng chưa có linh lực thuần khiết nhiều đến thế này.
Độ đậm đặc của nó thật khiến người ta kinh ngạc.
Cả hai không hề lãng phí thời gian liền chọn một góc nhỏ ngồi xuống bổ sung linh lực thuần khiết.
Trải qua vài trận chiến, Độc Ánh Ngân Nguyệt cũng đã tiêu hao một ít linh lực thuần khiết bên trong bản mệnh thú tâm.
Nàng hiện tại đã là cửu cấp hậu kỳ, linh lực thuần khiết thì chỉ mới đầy chín tám phần, có thể nhân cơ hội ở đây linh lực sung túc bổ xung thêm một phần đến hai phần còn lại.
Không chỉ có Độc Ánh Ngân Nguyệt có ý nghĩ đó, mà những cửu cấp khác vừa vào đã bắt đầu hấp thu linh lực ngay, đều là linh lực thuần khiết, chỉ việc hấp thu, miếng bánh ngon như vậy đâu thể lãng phí.
Võ Huyền là người vào cuối cùng, hắn cũng liên hệ với Hạc Nhi và Long Quy tiên sinh bên trong Tinh Quang Cầu.
Nhưng chỉ có Hạc Nhi là ra hấp thu còn Long Quy tiên sinh chỉ nói một câu. “Nếu lão tu luyện bên trong thì mọi người chỉ còn lại một phần nhỏ, không đáng.”
Hạc Nhi và Tuyết Điệp đã lâu không hấp thu linh lực thuần khiết, hai nàng điên cuồng vận chuyển thú đan mà hấp thu.
Võ Huyền không chỉ gọi hai người Tuyết Điệp và Hạc Nhi, mà hắn còn gọi Điệp Điệp, Tiểu Ưng, Kim Quang Thần Tượng cùng với Mộc Thố đang được huấn luyện bởi Long Quy tiên sinh bên trong Tinh Quang Cầu ra.
Kể cả những linh thú bên trong đồ đằng cũng đều được thả ra.
Võ Huyền cũng không lãng phí thời gian, vừa khóa lại trận pháp hắn liền điên cuồng hấp thu ngay, dù mới tới tam cấp sơ kỳ không lâu nhưng hắn lại chẳng quan tâm.
Căn cơ của mình hắn hiểu rõ hơn ai hết.
Mà lượng linh lực hắn hấp thu vào đã không chỉ có mình bản mệnh thú tâm hấp thu mà cả cơ thể hắn đều cần.
Sau khi kích phát huyết mạch Yên Vân Hoàng, hắn mơ hồ cảm nhận được, hắn lúc này đã chẳng khác mấy so với linh thú.
Toàn thân đều có thể hấp thu linh lực, hắn còn rất chờ mong cho việc ngưng tụ ra thú đan.
Hơn trăm người cùng linh thú không có để tâm vào trong đại điện, mà chỉ chú tâm vào hấp thu linh lực.
Qua một ngày thời gian, những người muốn đột phá trên tứ cấp đều vào trong Tinh Quang Cầu, Phong Mẫn Nghi và Phong Ngôn cùng các linh thú muốn đột phá đều được Võ Huyền đưa vào trong Tinh Quang Cầu.
Cứ lần lượt như vậy, đến khi linh lực đã nhạt đi như bên ngoài đại lục mọi người mới tiếc nuối dừng lại.
Võ Huyền khoan khoái vô cùng, thân thể của hắn đã có thể so với linh thú tam cấp trung kỳ, tu vi cũng đạt tới tam cấp trung kỳ, bên trong bản mệnh thú tâm, linh lực tinh khiết cũng tràn đầy, chỉ chờ một cơ hội để đột phá tam cấp hậu kỳ.
Nếu không phải hắn nhịn lại một điểm, sợ rằng đã đạt đến tam cấp hậu kỳ.
Sủng thú của hắn được lợi không nhỏ, Điệp Điệp đạt tới tứ cấp hậu kỳ, Tiểu Ưng đạt tới tam cấp sơ kỳ đã chạm ngưỡng tam cấp trung kỳ đây cũng là công lao của Long Quy tiên sinh huấn luyện nó trong thời gian này.
Mộc Thố do huyết mạch thấp nên chỉ tăng được lên nhị cấp hậu kỳ.
Kim Quang Thần Tượng tiến bộ nhiều nhất, với huyết mạch hoàng kim sắc thượng phẩm, nó đột phá từ nhị cấp hậu kỳ lên thẳng tam cấp hậu kỳ.