Không Thể Yêu Cũng Chẳng Thể Thương

Chương 34: "GỌI TÔI LÀ HOÀNG PHI LONG"(H)






Không khí bắt đầu nóng lên, cơn mưa rào trong tiết trời khô nóng của mùa hè chợt đổ xuống, mưa rất to đem theo sự mát mẻ khiến người ta yêu thích.

Đã gần nửa đêm, cơn mưa quả thật sẽ khiến cho bao người có một giấc ngủ tốt hơn thoải mái hơn sau một ngày oi bức nhưng hai con người bên trong căn phòng e rằng sẽ là một đêm dài.

Không biết cả hai đã vào phòng ngủ từ lúc nào. Mai Hân đang nằm trên giường, Long Đại ở trên người cô liên tục càn quấy. Chiếc áo sơ mi của anh đã nằm trên đất để lộ thân hình vô cùng hoàn mĩ, cơ bụng săn chắc, bắp tay bắt đầu nổi đầy gân, mồ hôi ướt đẫm tấm lưng.Đôi mắt đã nhuốm màu dục vọng dường như không có điểm dừng.

Anh liên tục hôn cô, hết hôn ở môi liền hôn xuống cổ, mỗi nơi anh đi qua đều khiến cô bất giác rùng mình bởi anh đã để lại không ít dấu vết ám muội trên người cô. Anh vòng ra sau kéo chiếc dây kéo xuống, thoáng cái chiếc váy đỏ của cô đã nằm trên đất. Cơ thể xinh đẹp của chợt lộ ra, da thịt trắng nõn mang theo hương thơm tươi mát đầy mê người.

Long Đại vuốt ve eo cô liên tục hôn lấy bờ vai cô rồi đột nhiên anh phát hiện ra ở phần ngực cô có một hình xăm nhỏ, trong bóng tối anh không nhìn rõ đó là gì đành mặc kệ tiếp tục công việc của mình. Lớp bảo vệ cuối cùng trên người cả hai bị Long Đại ném đi. Hai thân hình không mảnh vải bắt đầu lao vào nhau.

Long Đại dường như đặc biệt thích đôi môi cô liên tục hôn lên đó,hai tay không yên phận vuốt ve từng tấc da thịt trên người cô. Thân thể cô nếu ví như loại thuốc mê cũng không sai bởi giờ đây Long Đại đã bỏ đi sự phòng vệ của bản thân mà tận hưởng chúng.

-Thả lỏng chút nào.

Trong đêm tối phát hiện cô đang căng thẳng anh nhỏ giọng dụ dỗ.

Mai Hân nghe thế liền ngoan ngoãn thả lỏng. Sự quyến rũ toát ra từ cơ thể cô quả thật khiến Long Đại đắm chìm, cô nằm dưới thân anh đầy ủy mị, ngoan ngoãn và dựa dẫm.

Giây phút anh đi vào biết đây không phải lần đầu của cô liền có sự hụt hẫng nhưng anh không quá quan trọng việc đó. Anh chỉ biết giờ phút này anh đã có được cô, từng cú thúc mạnh mẽ khiến cô nhăn mặt, cơ thể cong lên, hai tay càng bấu chặt lấy anh.

-Chậm...chậm thôi.

Cô cố gắng phối hợp nhưng sự mạnh mẽ của Long Đại quả thật hơn người, dù có thuận theo cũng rất đau. Đột nhiên giọt nước mắt chợt rơi trên gò má, là vì đau hay vì điều gì khác. Long Đại thấy cô khóc không biết vì sao lại điều chỉnh nhịp lại, nhẹ nhàng hơn, anh hôn lên má cô rồi lại hôn lên môi.

-Gọi tên tôi đi.

Không phải ra lệnh mà chỉ là mong muốn, anh thì thầm bên tai.

-Long...Long Đại.

Cô gọi tên anh theo từng động tác, hai mắt nhắm nghiền, hai tay bấu chặt lấy tấm lưng mạnh mẽ, hai chân cô quấn lấy anh không rời.

-Không phải, đừng gọi Long Đại, hãy gọi Hoàng Phi Long.

Cô giật mình mở mắt ra nhìn anh ngạc nhiên. Thấy biểu hiện đó của cô, anh chợt cười rồi hôn lên môi cô.

-Đó cũng là tên của tôi.

Không để cô bị xao nhãng gì nữa anh ngày càng tăng tốc, từng cú thúc đầy mạnh bạo khiến cô nhăn mặt,mồ hôi đổ ra khiến một ít tóc dính lên mặt, hai tay cô bấu chặt lấy vai của anh để lại rất nhiều vết cào. Phút giây thăng hoa hai thân ảnh mờ ảo trong đêm quấn chặt lấy nhau không kẻ hở,bàn tay cả hai đan chặt vào nhau,theo đó là những tiếng kêu chứa đầy sự thỏa mãn của dục vọng xen lẫn vẫn có tiếng kêu của đau đớn. Trong cơn khoái lạc,cô đã gọi cái tên Hoàng Phi Long khiến Long Đại rất thỏa mãn.

Màn đêm thống trị, mưa vẫn rơi bên ngoài để dội rửa cái nóng của thành phố, dội rửa cái mưa bụi suốt mấy tuần qua nhưng có những thứ dù có bao nhiêu cơn mưa cũng chẳng thể dội rửa. Sự "tội lỗi", đầy rẫy tội lỗi đã bắt đầu ngay từ giây phút này.

Trong căn phòng ấy hai con người lao vào nhau, không có bất kì tình yêu nào xuất hiện trước đó, họ lao vào nhau vì mục đích, vì ý đồ. Trò chơi tình ái bắt đầu, kẻ nào yêu kẻ đó thua.

Mọi thứ kéo dài, không khí ám muội lan tỏa, từng hơi thở hòa quyện, những tiếng kêu đầy thỏa mãn.

Mãi đến gần sáng cuộc vui mới kết thúc, trước khi mọi thứ dừng hẳn Long Đại còn hôn lên môi cô.