Vũ Thần không muốn Tiểu Nhu nhìn thấy Đinh Tiểu Mẫn ngay lúc này, nên đã đưa cô về khách sạn, cô muốn ở một mình, nên hắn cũng chiều ý cô.
Vũ Thần vừa về đến nhà thì thấy Đinh Tiểu Mẫn đang ngồi trên sofa, mặt không cảm xúc, hắn cười lạnh, làm người khác bị thương, mà còn có thể bình thản như vậy ư?
Vũ Thần từng bước đi lại sofa, bóp chặt cổ Đinh Tiểu Mẫn "Em có biết, bây giờ tôi thật sự muốn bóp chết em không?"
Đinh Tiểu Mẫn gương đôi mắt vô cảm lên nhìn Vũ Thần, hắn bất động mấy giây, bàn tay bóp cổ cô vội buông ra.
Chết tiệt!
Tại sao đôi mắt cô lại giống Tiểu Nhu như vậy? chính là ánh mắt lúc nãy còn nhìn anh, khi nói muốn ở một mình đây mà.
Đinh Tiểu Mẫn không để ý tới vẻ mặt thất thường của anh, lạnh nhạt nói "Lúc nãy ba gọi điện, muốn chúng ta đi hưởng tuần trăng mật, nếu anh không muốn đi..."
Đinh Tiểu Mẫn chưa kịp nói hết, Vũ Thần đã cười lớn "Đinh Tiểu Mẫn, em cũng biết tìm người để che chở quá nhỉ? Vừa làm bị thương chị gái, thì ba liền muốn em đi hưởng tuần trăng mặt với tôi?"
Vũ Thần bóp chặt cằm cô "Ba vợ của tôi quá ngây thơ rồi, ông ấy nghĩ làm vậy có thể chia cắt tôi và Tiểu Nhu sao? Tôi cho em biết, khi ký được họp đồng, tôi sẽ ly hôn em, để xem ông ấy lấy gì để uy hiếp tôi"
Vẻ mặt Vũ Thần đầy chễ giễu nhìn cô "Có khi ông ấy sẽ vì đứa con gái mình yêu nhất, mà quỳ xuống cầu xin tôi đừng ly hôn cũng nên, em nói có phải không?"
Đinh Tiểu Mẫn giận dữ hất tay Vũ Thần ra, vì do cúi người bóp cằm cô, nên mặt hắn hơi cúi xuống, cô thuận tay tát hắn một cái.
"Vũ Thần! Tôi nói cho anh biết, anh làm gì tôi cũng được, nhưng đừng đụng tới ba..."
Cô chưa kịp nói hết, đã bị hắn đè xuống sofa, hắn không nói một lời, cắn vào môi cô, cũng giống như đêm tân hôn, hắn cắn môi cô tới chảy máu, cô muốn đẩy hắn ra, nhưng càng đẩy, hắn lại càng dùng sức cắn vào môi cô.
Cô bật khóc thành tiếng, nhưng bị môi của hắn ép chặt, nên chỉ có thể nấc trong cổ họng, sau một hồi hắn rời khỏi môi cô, hắn kéo sợ dây áo ngay hông cô ra, trói hai tay, hai chân đang vùng vẫy của cô.
Cô gương đôi mắt đầy nước lên nhìn hắn, giọng lạc đi "Vũ Thần.. Hức hức... Tôi hận anh... Hận anh"