Không Thể Nào Buông Tay
Bố mẹ Anna xuất hiện với phong thái sang trọng, quý phái của một nhà giàu. Bố Anna bước lên sân khấu nói với tất cả mọi người : Cảm ơn mọi người hôm nay đã đến dự tiệc sinh nhật của con gái tôi, chúng tôi có quà tặng cho mọi người trong buổi tiệc này
Đúng thật là nhà giàu, cả sinh nhật của con mình mà người dự cũng có quà, ở đây biết bao nhiêu là khách chuẩn bị quà nhiều như thế cũng mất kha khá tiền
Hoàng Thanh đi tới gần Tuyết Nhi nhẹ nắm tay cô và thì thầm nói nhỏ : Buổi tiệc này vốn rất quan trọng với Anna nên bác ấy chuẩn bị như thế là bình thường thôi
Tuyết Nhi cười với vẻ mặt lộ ra chút buồn đáp lại : Vâng, em biết
Buổi tối khi buổi tiệc gần kết thúc thì mẹ Anna bổng nhiên đến tìm Tuyết Nhi và nói : Cô là Tuyết Nhi phải không, nếu được thì sau này cô hãy thường xuyên đến đây nhé! Con bé Anna nhà tôi rất thích cô đấy
Tuyết Nhi nhìn mẹ của Anna với đôi mắt ngưỡng mộ vì sự xinh đẹp này, tuy cũng đã gần bốn mươi tuổi nhưng nhìn rất trẻ, nghĩ một vài giây cô cũng đáp lại lời đề nghị của bà ấy : Vâng, nếu có thời gian rảnh cháu sẽ đến thường xuyên ạ!
Mandy với tính cách cáo già đã nghe hết được câu chuyện của Mandy và mẹ Anna nên cũng hết sức ganh tỵ, cô ta cho rằng Tuyết Nhi không có điểm gì hơn cô ta cả, nếu một ngày cô ta muốn thì cô ta sẽ dành lại tất cả trong chớp mắt
Mọi người cũng đã về dần dần, Hạo Nhiên và Hoàng Thanh cũng đã đi ra về, không may tôi lại đụng mặt Hạo Nhiên, ngước lên nhìn thì có vẻ anh ta không được vui cho lắm, nếu bây giờ nói gì có vẻ không ổn lắm, nhưng bỗng nhiên tên này lại nắm chặt tay thì thầm vào tai tôi : Về nhà tôi nhanh, cô sẽ biết được vì sao tôi không vui đấy
Vì có mẹ Hạo Nhiên và cả Mandy đang đi chung xe nên tôi không thể về chung được, nhưng dù thế nào tôi cũng không muốn ngồi chung với tên này, vốn định nhờ Hoàng Thanh chở về nhưng dạo gần đây tôi đã làm phiền anh ấy quá nhiều rồi , đành bắt taxi về thôi
...----------------...
Về tới nhà thì Mandy cũng đã rời đi chỉ còn lại Hạo Nhiên và mẹ anh ấy đang cười nói vui vẻ, nghe không nhầm thì mẹ anh ấy đang nói gì về tôi hay sao mà tôi lại nghe thấy tên mình trong cuộc trò chuyện của họ
Tuyết Nhi nhẹ nhàng bước vào nhà : Chào cô, chào anh ạ
Bỗng dưng mẹ Hạo Nhiên lại nhìn cô cười và còn đáp lại : Chào, sau này con cứ gọi ta bằng bác là được
Hạo Nhiên ngồi cạnh cũng kinh ngạc không kém gì Tuyết Nhi, mẹ anh trước giờ không ưa cô ấy nhưng bây giờ nói vậy có hơi kì lạ
Tuyết Nhi nghe vậy cũng đưa ra không ít suy nghĩ tại sao lại thay đổi các nói chuyện nhanh như thế, còn vốn nghĩ rằng chắc chắn đang có âm mưu đuổi mình ra khỏi nhà vì không thích mình đây mà, tuy vậy nhưng cô ấy vẫn nở nụ cười tươi và đáp lại : Vâng, bác
Mẹ Hạo Nhiên lên phòng ngủ thì anh lộ ra bộ mặt thật không còn ngoan ngoãn như trước mặt mẹ anh ta mà không chần chừ gọi tôi lại trêu ghẹo tôi, hắn nhấc cằm tôi lên và hỏi: Tại sao không đi với tôi mà lại đi với Hoàng Thanh
Tôi đang định trả lời rằng không biết Hoàng Thanh cũng phải đi dự tiệc sinh nhật Anna, nhưng tôi lại nghĩ ra cách để trêu lại hắn rồi, tôi đưa mặt mình lại gần hắn và nói: Đúng đó, tôi muốn đi với Hoàng Thanh hơn và đi với anh ấy chúng tôi nhìn rất giống một cặp đấy
Hạo Nhiên lên phòng và bảo tôi đi theo anh ta, tôi và anh ta cùng lên chung một phòng
Bước vào phòng anh ta khóa chặt cửa lại nói; Ngày mai cô vãn ở đây làm trợ lý cho tôi, không đi đâu hết
Tuyết Nhi nói với giọng điệu khiêu khích: Sợ người khác cướp tôi mất hay là đang ghen đây
Hạo Nhiên ôm chầm lấy Tuyết Nhi và cưỡng hôm cô: Ưm...thả ra
Không đủ sức lực chống cự lại tên này, phải làm sao đây
Cảm thấy Tuyết Nhi từ buổi tiệc về có tính rất kì lạ hơn trước, không biết vì sao nhưng bây giờ tôi chỉ muốn "ăn" cô ta để cô ta mãi mãi thuộc về tôi
Hạo Nhiên kéo dây áo của Tuyết Nhi xuống cởi ra từ từ
(mấy ní chờ ăn thịt đúng hơm, tác giả không cho ăn đâu hehe)