Không Thể Nào Buông Tay

Chương 1: Bị bán




tôi là Tuyết Nhi. Tôi được cha mẹ mình mang về từ trong trại trẻ mồ côi từ lúc 3 tuổi. Cuộc sống của tôi rất tốt, tôi có cha nuôi, và mẹ nuôi luôn bên cạnh mình. Tôi chưa từng có ý định đi tìm lại cha mẹ ruột của mình vì cuộc sống bây giờ đã quá hoàn hảo đối với tôi. Tôi vẫn nghĩ vậy cho đến năm tôi 17 tuổi cha bắt đầu chơi cờ bạc và nợ khắp nơi. Cha không còn đối xử tốt với tôi như trước nữa. Năm tôi 19 tuổi cha tôi đã nợ nhiều hơn và bán tôi đi

CON BÉ NÀY CŨNG KHÁ ĐƯỢC ĐẤY, nếu bán nó cho chúng tôi thì ông sẽ được trừ hết nợ

KHÔNG ĐƯỢC

Cha không thể nào làm như thế với con được

Đừng nhiều lời! Tao nuôi mày khôn lớn giờ đã tới lúc mày trả ơn rồi đấy! CÚT ĐI !!

Đừng...Đừng mà...Làm ơn...Đừng *khóc

ĐỪNG NHIỀU LỜI !! Mang nó đến cho đại ca. Nhìn còn nhỏ thế này chắc còn Tr.inh đó! Hehe

Xin mấy người thả tôi ra đi. Tôi sẽ đi kiếm tiền và trả lại món nợ cha tôi đã nợ

KHÔNG BAO GIỜ !! *Tức giận

*khóc

Nếu cô hầu hạ chủ nhân cho thật tốt thì có khi cô còn được thả đấy !! *cười

THẬT SAO!!*mừng rỡ

Tôi có thể làm trâu làm ngựa cho các người, các người có thể thả ta ra sớm không?

KHÔNG. ý ta không phải là làm trâu làm ngựa

Chứ các người muốn thế nào

Đi theo ta rồi sẽ biết

...----------------...

bọn chúng đưa tôi đến một ngôi nhà sang trọng có rất nhiều những người hầu xung quanh

tôi nghĩ mình không còn cách nào để chạy nữa rồi, tôi nhớ mẹ của mình lắm

Vào thôi! Nhanh chân lên đừng lề mề

họ đưa tôi đến chỗ của một anh chàng đẹp trai

*ôi trời đây là Hạo Nhiên, idol của tôi suốt bao năm nay

Chào...Chào anh*ngại ngùng

Mấy người đưa một con nhóc tới đây làm gì? *tức giận

Xin..xin lỗi ông chủ

Nh..nhưng con bé này có thể chơi được đấy ạ, nó vẫn còn...

CÚT ĐI! TỰ GIỮ LẤY MÀ CHƠI

*nay ông chủ tặng mình con nhỏ này quá hời rồi

Đi theo tao

Đư..Được thôi *tưởng được ở lại làm người hầu cho idol mình cũng tốt, ai dè...

...ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ...



Được rồi..Cô bé ngoan ngoãn nào

KHÔNGGG!

KHÔNG ĐƯỢC *la hét

La hết cũng vô ích thôi

ông chủ đã vứt mày cho bọn tao rồi. haha *đắc ý

*khóc

*Bỗng Hạo Nhiên xuất hiện

Cứu...Cứu tôi

Đưa nó cho tôi đi!

Vâng, thưa ông chủ

*đẩy sang

Cảm...Cảm ơn anh đã cứu tôi

Đi theo tôi*cau mày

...****************...

Đây là nhà anh sao?

Đừng hỏi nhiều cô phải đi theo tôi *giận dữ

Đ..Được

*áp sát tường

Cô muốn gì? Tiền?

Không. Tôi bị cha nuôi mình bắt tới đây*khóc

Bị bán?

Đúng..Đúng vậy

Haizzz

Cô đi xuống ở với đám người hầu kia đi

Vâng ạ!

*thôi ở trong nhà cũng được rồi

......................

*tại phòng người hầu

Cô là người mới à

Đúng vậy.

Chắc cô chưa hiểu nhiều ở đây đâu, để tôi dẫn cô đi xem một vòng nhé! *cười

Được, Cảm ơn



*trong lúc đi xuống cầu thang để tham quan

Cầu thang này đi xuống quẹo phải là tới nhà bếp

...

*Đẩy

Áaaaaaaa

Cậu chủ chỉ thuộc về tôi mà thôi. Cô không xứng *cười

*bước đi về lại nhà kho

...----------------...

*tại nhà kho

Con bé lúc nãy chị dắt đi tham quan đâu rồi??

Nhỏ đó muốn dành cậu chủ với tao. Kết quả ai cũng biết rồi đấy!

Thôi xong

Nhỏ đó tiêu rồi!

*xì xào bàn tán

Tao đã ở bên cậu chủ hơn chục năm, đâu tới mặt nó xen vào *cười

Đúng đó!

...****************...

*Hạo Nhiên bỗng xuất hiện

Cô nói cái gì? *liếc

Dạ...Dạ có gì đâu ạ

Nói mauu *bóp cổ

Con nhỏ đó bị...

Bị gì? *quát

Em lỡ... lỡ đẩy nó xuống lầu rồi thưa ông chủ

*liếc

*chạy tới cầu thang

......................

*tại chỗ của Tuyết Nhi

Không! Mình sắp chết rồi sao? *yếu ớt

*ngất

*Hạo Nhiên chạy tới