Edit : Khoai Lang.
Chương 9
Không có tầng màng mỏng kia ngăn cản,Tống Minh cảm nhận rõ ràng được ƈôи ŧɦịŧ nam nhân thô to cực đại bạo khởi gân xanh cùng độ ấm nóng bỏng.
" Ân.." Hắn cố cắn môi, ngăn lại tiếng rên sắp tràn ra khỏi môi.
Lăng Tiêu cũng cực kỳ thích, không có bao cách trở, y có thể cảm giác được từng vách thịt nhăn bị y thao cho thẳng nếp đang gắt gao ôm lấy y, tiểu huyệt ham ăn đè ép nam căn của y. Để y không thể khống chế được, chỉ biết mạnh mẽ đâm mạnh vào trong, phá hư người này.
Lăng Tiêu không nhẫn nại nhiều, đem chân Tống Minh mở rộng cực đại, liền luận động mạnh vào u huyệt sưng đỏ.
" Ta...a...ân...sâu...sâu quá...!"Tống Minh thở dốc, đối với tư thế mặt đối mặt Lăng Tiêu càng ra vào sâu hơn, hắn có thể nhìn thấy khuôn mặt tuyệt mỹ làm hắn lầm tưởng là Omega, vì tìиɦ ɖu͙ƈ mà nhiễm hồng, nếu không phải tính khí cường tráng kia đang ra sức trừu sáp huyệt động, hắn đều có một loại ảo giác là hắn đang thao Lăng Tiêu...
Cả người đều nóng lên, huyệt động bị ma sát tạo ra kɦoáı ƈảʍ không ngừng, trên người Lăng Tiêu tản ra khí tức Alpha là nhân tố thúc giục tình ái tốt nhất, nếu không phải đùi Tống Minh bị Lăng Tiêu kéo rộng ra, hắn đều sợ chính mình sẽ không khống chế được đem chân quấn lên vòng eo thon gầy của Lăng Tiêu, theo động tác dâʍ ɭσạи của y mà đong đưa theo.
Cự vật tráng kiện đi vào hết cùng vách huyệt ma sát mang đến khoái xảm quá mức khoa trương, Tống Minh cảm thấy bên trong hắn bị vật to lớn kia trừu sáp muốn cháy, trong bụng lại là một đợt chua xót quen thuộc, huyệt sau càng chảy ra nhiều dịch thủy, giúp nơi hai người kết hợp càng thông thuận.
Tiểu huynh đệ của Tống Minh cũng đứng thẳng, dán vào bụng hắn và Lăng Tiêu, theo động tác ra vào mà bị ma sát muốn bắn.
Lăng Tiêu khẽ cười một tiếng, ngược lại không chê sờ soạng một phen vật nhỏ kia.
" Ngươi ở đây cũng rất lớn.... Chính là....vẫn không lớn bằng ta....." Nói xong còn có ý xấu, dùng sức bóp chặt qυყ đầυ khiến cho Tống Minh phát ra một tiếng thất thanh, bụng thắt chặt, phía sau càng thêm khẩn trương.
Lăng Tiêu bị kẹp cả người đều đổ mồ hôi, thở dốc một hơi còn không quên trào phúng khen ngợi Tống Minh.
" Không mang theo bao....cũng tốt....Tao huyệt ngươi càng lợi hại....lại hút chặt...đem ta kẹp chặt hơn nữa...." Lăng Tiêu nói một câu liền một lần dùng sức xuyên xỏ phía dưới, lời lẽ dễ hiểu lầm làm Tống Minh có chút phản kháng.
" Cút ngay...!" Tống Minh chưa bao giờ cùng người đẹp nói lời hạ lưu, chỉ trừng mắt hung ác một chút, không biết rằng chính mặt hắn ửng hồng nhiễm tìиɦ ɖu͙ƈ làm lời nói không có phân lượng gì, ngay cả lực đạo giãy dụa cũng đổi thành nghênh hợp.
Mỗi một lần toàn lực đâm xuyên Tống Minh đều đem ra ngoài một cỗ dâʍ ɖịƈɦ, đem chõ hai người kết hợp ướt sũng, tốc độ quá nhanh làm xung quanh đều sủi bọt trắng. Túi trứng của Alpha nhiều lần va mạnh vào mông Omega, phát ra thanh âm "ba" "ba" "ba" thanh thúy vang dội, đem mông Tống Minh đều đánh đỏ bừng.
Tống Minh nhẫn nại cả người mồ hôi, hắn khó chịu cầm lấy ga giường, mỗi khi nam nhân đưa đẩy đều không chịu nổi lùi về phía sau một chút, ljai bị Lăng Tiêu kéo mạnh trở về, bị thao đến cả người mẫn cảm, đầṳ ѵú trước ngực cũng bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ đứng thẳng lên.
Lăng Tiêu cầm lấy một chân Tống Minh , hướng về phía trước đâm mạnh, cảm giác dũng đạo Tống Minh run rẩy càng thêm lợi hại, khi y trừu sáp lại tiết ra một lượng dâʍ ɖịƈɦ lớn, Lăng Tiêu sờ đến nơi giao hợp, một tay đều dính một đoàn chất lỏng, mồ hôi che kín khuôn mặt nở nụ cười khêu gợi.
" Thật sự là dâʍ đãиɠ.... bị ta làm chảy thật nhiều nước....Có phải hay không thích trở mình..." Y vừa nói, hạ thân vừa đâm mạnh vào.
" Thích...." Tống Minh ánh mắt mê mang, ngẩng cao đầu ra sau, hai bên thái dương không ngừng chảy ra mồ hôi.
Bỗng nhiên.
" THÍCH CÁI RẮM...!" Tống Minh mạnh mẽ phản bác một câu liền cắn chặt môi, trời biết câu tiếp theo sẽ là tiếng rêи ɾỉ không chịu nổi của hắn.
Lăng Tiêu nhìn Tống Minh cứng rắn không kêu, thấp giọng cười một tiếng.
" Nhẫn cái gì mà nhẫn, kêu to lên a! Làm ngươi thích hay khó chịu hả? Ân!"
Nhưng Tống Minh trước sau vẫn cắn chặt răng, chính là trong yết hầu kêu rên cùng ngực phập phồng không ngừng đã phản bội lại hắn.
Lăng Tiêu thấy Tống Minh lúc này có chút chí khí, nở nụ cười, đem khuôn mặt trắng nõn nhiễm hồng tuyệt mỹ nhìn Tống Minh đến sửng sốt.
Sau đó, Lăng Tiêu đem ngón tay tràn đầy dâʍ ɖịƈɦ xẹt qua vùng bụng bằng phẳng của Tống Minh, chạm đến hai khỏa hồng hồng trước ngực, trực tiếp tiến tới miệng hắn, mở ra cái miệng nhỏ đang cắn chặt... Đạo phòng cuối cùng của Tống Minh sụp đổ....
Cmn!!! Tống Minh cảm nhận được mùi vị xạ hương đầy trong khoang miệng, ảo tưởng trong khoảnh khắc đó cắn nát ngón tay đang làm loạn miệng hắn! Không phải là muốn hắn kêu sao?! Tốt! Hắn kêu!
Dùng đầu lưỡi đem ngón tay Lăng Tiêu đẩy ra ngoài, Tống Minh hít một hơi thật sâu.
" Cm ngươi! Chưa ăn cơm sao mà khí lực yếu vậy?! Như là kim đâm vậy! Ngươi mân mê mông ta để làm gì?" Tống Minh thở dốc, mắng xong liền thấy cực kỳ đã nghiền.
Lúc mắng thì nhất thời, mà hậu quả phía trước lại......
>>Hết chương 9