Không Thể Đánh Mất Em

Chương 11: DIỄN CÙNG ANH




Chiếc siêu xe Mercedes được dừng tại một chung cư cao cấp. Doãn Trí Cường lên đến một căn hộ, anh gõ cửa. Không nhanh không chậm cánh cửa được mở ra, xuất hiện một một gái có một khuôn mặt cũng rất xinh đẹp, thân hình nóng bỏng. Anh bước vào nhà rồi ngồi vào chiếc ghế sofa.

-" Trí Cường, sao anh lại ở đây, không phải hôm nay anh kết hôn và đêm nay chính là đêm tân hôn của anh sao?"

Doãn Trí Cường nhanh chóng trả lời.

-" Đừng hỏi nhiều. Vào làm chuyện gì giúp tôi đỡ tức hơn đi"

La Thanh Ân nghe vậy thì giả bộ đáng thương trước mặt mặt Doãn Trí Cường.

-" Dạ."

Sau đó hai người ôm nhau vào phòng ngủ vận động đến 2 giờ sáng.

............................

Sáng hôm sau, khi Doãn Trí Cường vẫn còn đang ngủ say giấc nồng, thì tiếng chuông điện thoại đã vang lên triền miên làm cho anh vô cùng cáu gắt. Doãn Trí Cường tắt máy đến tận ba lần, lần này lại đổ chuông nên bực tức quá liền nghe máy: -"Alô"

Bên kia truyền tới một giọng nói của một người đàn ông trung niên: -"Tôi là quản gia Ngô đây thiếu gia. "

Doãn Trí Cường nói lên với giọng điệu cáu gắt như muốn hét vào điện thoại: -"Ông cũng rảnh quá ha, mới sáng sớm ông gọi tôi có việc gì."

Giọng điệu của quản gia Ngô vẫn bình tĩnh trả lời: -" Lão gia kêu lập tức thiếu gia về Doãn gia trang ngay."

Doãn Trí Cường nhíu mày lại, anh không lớn giọng nữa mà nói chuyện đàng hoàng với ông : -"Ông nội gọi tôi về gấp có chuyện gì quan trọng sao?"

- "Tôi không biết, tôi chỉ nghe lời lão gia là gọi cho thiếu gia về thôi."

Nói rồi quản gia Ngô liền cúp máy, quản gia Ngô vào Doãn gia làm cũng phải 35 năm rồi, nên ông được Doãn lão gia rất tin cậy.

La Thanh Ân lúc này cũng mới tỉnh giấc nhìn anh: -"Ai gọi cho anh vậy?"

Doãn Trí Cường nhìn cô ta trả lời:. -"Là ông nội gọi bảo anh về, hôm nay em nghỉ chụp hình đi, tối anh qua đón em đi ăn."

- "Dạ"

Doãn Trí Cường về đến nhà thì ấy mọi người ai cũng có mặt đông đủ cả, anh đảo mắt nhìn một vòng thấy Lâm Yên Nhiên đang ngồi cạnh bà nội của mình, anh ngó lơ liếc nhìn qua chỗ khác coi như cô không có mặt tại đây rồi lên tiếng: -"Ông nội gọi con về gấp như vậy có việc gì không ạ."

Vẻ mặt của Doãn Hoàng Bách vô cùng tức giận, ông ném cho anh một cái gối vào mặt:

-"Hôm qua mày đi đâu, cái thằng nghịch tử này hôm qua là đêm tân hôn của mày và con bé Yên Nhiên mà mày để một mình vợ mình trong Cửu Khuê à. Nói hôm qua mày đi đâu."



Doãn Trí Cường bình tĩnh nói không một chút nao núng nào:

-"Do hôm qua con uống say quá nên con ngủ lại nhà của Triết Minh. Cái này là con sai con xin lỗi."

-" Mày xin lỗi ông thì có ích gì! Người mày nên xin lỗi là vợ mày mới đúng."

-" Dạ con hiểu rồi."

Mặt của Doãn Trí Cường tối sầm lại nhưng vẫn cố gắng mỉm cười qua chỗ Lâm Yên Nhiên đang ngồi.

Doãn Trí Cường nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay của Lâm Yên Nhiên, vẻ mặt anh dịu dàng khác hẳn với tối hôm qua lúc anh mắng cô, vẻ mặt vô cùng trân thành:.

-"Vợ à, cho anh xin lỗi... anh hứa sau này sẽ không bỏ em một mình nữa đâu... em tha lỗi cho anh nha."

Vẻ mặt của Lâm Yên Nhiên vẫn bình tĩnh, cô biết là anh đang diễn để qua mặt gia đình nên cô cũng như vậy mà diễn theo anh thôi:

-"Được rồi , coi như lần này em bỏ qua cho anh."

Doãn Trí Cường tỏ vẻ vui mừng chồm tới hôn lên má Lâm Yên Nhiên. Mọi người trong nhà đều mỉm cười bảo:

-"vợ chồng son là vậy đó mà...." nhưng chỉ có một mình Lâm Yên Nhiên biết giông bão sắp đến rồi.

Lúc hôn lên má Lâm Yên Nhiên, Doãn Trí Cường đã thì thầm vào tai cô chỉ một mình cô nghe thấy thôi:

-"Cô hay lắm Lâm Yên Nhiên, tôi nhất định sẽ khiến cô phải hối hận vì cuộc hôn nhân này."

Lâm Yên Nhiên kinh ngạc nhưng vẫn giữ thái độ bình tĩnh. Cô cũng như vậy mà giả bộ hôn lên má anh mà nói:

-"Vậy để xem, anh làm em hối hận bằng cách nào?"

Mọi người thấy vậy thì vui vẻ. Thanh Tuyết Lan nhìn vậy mà tươi cười:

-"Hai đứa này tình cảm như vậy với nhau là mọi người vui rồi."

Doãn Y Vân lúc này mới dậy, vừa bước xuống nhà đã thấy hai anh chị tình cảm với nhau làm cô ăn cơm chó no mất rồi, không cần phải ăn sáng.

Doãn Trí Cường và Lâm Yên Nhiên ở lại Doãn gia ăn cơm trưa xong, hai người ra bàn nói chuyện tán ngẫu với nhau.

Giang Tuệ Nhã nhìn hai vợ chồng cô mà cười nói:

-"Vậy hai đứa tính bao giờ cho ta bế chắt đây?"



Lâm Yên Nhiên đang uống nước thì ho sặc sụa. Bình tĩnh một lúc thì cô đáp lại.

- "Cái này thì phải từ từ nội ạ, chuyện con cái phải thuận theo tự nhiên chứ muốn cũng không thể làm gì được, với lại bọn con vừa mới kết hôn nên con còn chưa tính đến chuyện này."

Doãn Trí Cường choàng tay ôm nhẹ Lâm Yên Nhiên vào người: -"Đúng đấy nội, vợ chồng con chưa muốn có con vội. Vợ con bây giờ vẫn còn trẻ cô ấy chưa chơi hết mà đã kết hôn với con rồi thì có chút thiệt thòi lắm ạ nên bọn con muốn vài năm nữa sẽ tính đến chuyện có con sau nội ạ:"

Doãn Hoàng Bách nghe thấy vậy cũng không ép hai người. Lâm Yên Nhiên nói đúng chuyện con cái phải thuận theo tự nhiên không phải muốn có là được, thấy cháu trai mình quan tâm đến vợ ông cũng đắc ý cười:

-"Vậy thì ta cũng không ép hai đứa. Nhưng các con nhất định phải sinh cho ta một đứa chắt đấy nhé, ta chỉ có chắt là do con và Yên Nhiên sinh ra thôi đấy."

Lúc này ba chồng nhìn Lâm Yên Nhiên mà nói: -"Hôm nay là ngày đầu tiên hai đứa là vợ chồng, chút nữa hai đứa về Lâm gia thăm gia đình đi, chắc gia đình con buồn lắm vì nhà có một cô con gái mà lại đi lấy chồng rồi nên chắc có chút không quen đâu."

- "Dạ con biết rồi bác.... à không ba."

Doãn Minh Hùng lúc này lại hỏi cô: -"Con có từng đầu tư phim ảnh bao giờ chưa Yên Nhiên."

Lâm Yên Nhiên không nghĩ nhiều cũng trả lời: -"Ừm con đã đầu tư được một bộ phim rồi, bộ phim này được chiếu rất nổi vào năm ngoái và năm nay cũng rất nhiều người thích ấy ạ."

- "Vậy bây giờ con có đầu tư vào bộ phim nào nữa không?"

-" Dạ cái này thì con cũng không biết nữa, mảng chính của con vẫn là thiết kế và tài chính nên chuyện đầu tư phim ảnh thì bộ phim nào con thấy ấn tượng thì con mới đầu tư ạ. Mà ba hỏi con như vậy có gì không ạ?"

-" Không có gì chỉ là không ngờ con lại đầu tư có một bộ phim như vậy thôi."

Doãn Minh Hùng cảm thấy cô con dâu này thật là tài giỏi, ông bây giờ cảm thấy gia đình ông rất may mắn khi cô làm con dâu cho nhà họ Doãn.

Ông nội Doãn nhìn Doãn Trí Cường mà nói: -"Chút nữa con đưa Yên Nhiên về Lâm gia nhớ mang quà sang đấy, ta đã chuẩn bị rồi để ở ngoài xe đấy."

-" Dạ con biết rồi."

Được một lúc Doãn Trí Cường và Lâm Yên Nhiên xin phép đi tới nhà ba mẹ cô: -"Dạ con xin phép bây giờ con đưa vợ con đến Lâm gia ạ."

Doãn lão gia vui vẻ đồng ý: -"Được, các con nhớ cuối tuần về đây thăm chúng ta đấy."

Lâm Yên Nhiên lễ phép đáp lại: -"Con biết rồi thưa nội, tạm biệt mọi người con ra xe trước đây."

Lâm Yên Nhiên đứng lên nhìn Doãn Trí Cường: -"Em ra xe trước chờ anh."

Lúc Doãn Trí Cường đứng dậy đi ra ngoài thì Doãn Minh Hùng đi theo nói với anh: -"Bây giờ con đã là người có vợ rồi, phải trở thành người đàn ông có trách nhiệm với gia đình... phải đặt gia đình nhỏ của mình lên trên hết, đừng có làm tổn thương tới con bé nếu không con đừng có trách ta không nói trước có biết chưa."

Doãn Trí Cường trả lời: -"Dạ con biết rồi, thôi con đi đây."