Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Không Rõ A, Ta Cũng Không Rõ A

Chương 6: Main: chết nhưng không chết được




Chương 6: Main: chết nhưng không chết được

C·hết nhưng không c·hết hoàn toàn.

Trên bãi phế tích có một giống như ‘người’ bãi thịt nát đang cử động, nói giống là bởi vì bãi thịt đang cử động có tứ chi, đầu và thân thể giống người nhưng toàn bộ đều

giống như là đem thịt xương trộn lại xong ghép lại thành.

[Woa, Master ngài hiện tại giống như có thể đổi hộ khẩu sang Cthulhu thần hệ trình độ a]

Rục rịch!!!

Bãi thịt ‘người’ nhúc nhích như muốn nói điều gì.

[Không không, ta chỉ đùa thôi ngài không cần nghiêm túc như vậy]

Rục rịch!!!

[Vâng, tuy ngài không có t·ử v·ong trạng thái nhưng nếu không hồi phục hay tái sinh loại năng lực thì ngài chỉ có thể khôi phục thân thể một cách từ từ, đồng thời nếu b·ị đ·ánh thành nguyên tử thì ngài gần như không có khả năng khôi phục. Nên hãy cẩn thận]

[À đúng rồi, St.George cũng gần như cải tạo xong rồi và Nuada có thể chi phối ngay bây giờ, phải chăng chi phối Master]

Rục rịch!!!

[Cá thể St.George bắt đầu đồng bộ 1%.....50%......100%. Đồng bộ hoàn tất, ngài có thể tiến hành chi phối cá thể này]

[Cá thể Nuada bắt đầu đồng bộ 1%.....50%......100%. Đồng bộ hoàn tất, ngài có thể tiến hành chi phối cá thể này]

[Thu được Quyền Năng như sau:

1.Thánh Nhân: Có thể sử dụng Thập tự giáo kỳ tích như chúc phúc, chữa trị, thánh hài bố, gợi ý,....... đồng thời đặc công với ‘Ác’ có thể nhận được thiện cảm từ trận doanh hiền lành.

2.Ascalon: Bao gồm sát long và bảo hộ hai quyền năng thánh kiếm.

3.Chúc phúc bạch mã: Triệu hồi thần thú bạch mã Bayard có khả năng thay thế cho chủ nhân khi gặp công kích chí mạng đồng thời có khả năng di chuyển giữa không gian.

4.Ngươi tức là long: Đối với kẻ địch tăng thêm hư ảo khái niệm ‘loài rồng’.

5.Quang chi kiếm: Đem tự thân chạm đến ‘vật’ biến thành ‘kiếm’.

6.Fragarach: Trả thù chi kiếm, khi đối phương sử dụng ‘quyền năng(át chủ bài)’ nghịch chuyển nhân quả phát động công kích.

7.Đại địa và bão tố chi chủ: Nắm giữ ‘đ·ộng đ·ất’ và ‘bão tố’ quyền năng.]

[Thu được vị cách ‘Thập tự giáo Thánh nhân’ ‘Celtic Thần vương’ thần thoại thân phận ‘St.George’ ‘Nuada’]

[Thu được thần lực, thần tính(ngụy) thần cách gia hộ]

Sau khi tổng kết toàn bộ đồ rớt được từ hai vị thần.

Bãi thịt trên đất bắt đầu ngọ nguậy, tỏa ra một vầng hào quang trắng sữa.

Chỉ sau vài giây, một bóng dáng thiếu niên từ từ đứng dậy.

Lỏa thân đứng dưới bầu trời là một thiếu niên có mái tóc đen tuyền như trời đêm, ngũ quan tuấn tú, đôi mắt đen thanh tịnh như có thần quang, thân thể tỉ lệ vàng như tượng điêu khắc David.

Toàn thân mang khí chất thần thánh và bình tĩnh, đôi môi như hồng đào mở ra nói.

“Phục sinh!!!!”

Nhật Trường hét lớn tiếng ngửa lên bầu trời.

“Haha, ta quả nhiên không có đánh cược sai, bây giờ ta đây HIGHHHH tới không dừng được.”

Hắn nhìn bảng hệ thống hiển thị lần này thành quả cười như điên nói.

Không nói trước thần lực, thần tính, chỉ là quyền năng lên tới tận 7 cái. Thời gian này ngoại trừ Hầu tước ra thì không vị thí thần giả nào có số lượng ngang hắn, tuy nói thí thần giả chiến lực không phải dùng quyền năng để quyết định,

Nhưng số lượng nhiều đồng nghĩa phương thức chiến đấu và con bài nhiều, cộng thêm hắn sử dụng là thần lực để sử dụng quyền năng nên uy lực so với bọn hắn càng lớn và tiện lợi hơn.



Có thể nói chiến lực của hắn không thua vị thí thần giả nào dù kinh nghiệm chiến đấu của hắn gần như bằng không.

Nghĩ tới đây Nhật Trường nổi lên nụ cười khoái chí và đắc thắng.

Ban đầu khi nhìn bảng kỹ năng hắn nghĩ đây là long ngạo thiên chế độ hay là con cưng tác giả.

Không giờ tên đó cho hắn một tát vô mặt để thức tỉnh.

Nhật Trường nghĩ lại cuộc chiến vừa rồi đúng là như đi dây giữa thung lũng, trượt một cái là hắn có thể tạm biệt cuộc đời, cũng may tên đó không sử dụng ‘Deus ex machina’ cốt truyện.

“Hô, cuối cùng cũng có thể thở phào một hơi, tuy không biết bên bức tường thứ tư qua bao lâu nhưng chắc là nhanh hơn bên này rất nhiều.

Tên đó không thể thông cảm cho nhân vật của mình một chút sao, con nhà người ta không nói mấy năm nhưng cũng có mấy ngày để chuẩn bị, haizz, còn đây mới xuyên được mấy tiếng đâu.

Nào là có sức mạnh siêu phàm, g·iết hai vị thần, thành thí thần giả(ngụy).”

Đang lúc Nhật Trường đang than thở về cuộc sống náo nhiệt của bản thân như là tăng gấp đôi tốc độ, hệ thống(tác giả) cũng không nhịn được mà cắt ngang.

[Master ngài bàn quay ngẫu nhiên vẫn chưa nhận a, còn hai vị dị thần nữa]

“Biết rồi biết rồi, ta than thở chiếm số lượng từ chứ gì, chậc.”

Nhật Trường chép miệng, khinh bỉ tên nào đó.

Nhìn về phía hư ảo bàn quay mới đồng thời có thêm ô đạo cụ.

“Êh hệ thống, ngươi và tên đó mới tăng thêm đồ chơi mới sao.”

[Vâng, bàn quay đạo cụ, bao gồm các loại công năng đạo cụ không có tính sát thương trực tiếp hoặc không mang tính công kích]

“Hể, vậy sao.”

Nhật Trường khuôn mặt không mấy hứng thú qua loa nói.

[Có vẻ ngài không quan tâm đến chuyện này lắm. Hiếu kỳ]

“Chậc, ngươi có thể đọc tâm của ta còn thích nói mấy lời vô nghĩa này nữa sao.”

Nhật Trường khó chịu nói, đối với hệ thống tên này thích nói mấy lời vô nghĩa tương đối không thích.

[Thì ngài biết đó, master ta có nhiệm vụ là phổ biến nội tâm của ngài mà(cười)]

“Cười cái đầu ngươi. Hừ, dù sao ta có quyền năng nhiều như vậy vấn đề an toàn coi như giải quyết, coi như ‘cuối cùng chi vương’ cũng không làm gì được ta nên tâm trạng hiện tại coi như ngã ngửa, nước chảy bèo trôi thôi.”

Nhật Trường mặt điềm tĩnh nói.

[Là như vậy sao, ngài còn thiếu gì không?]

Hệ thống giọng điệu như bức h·iếp con gái nhà lành nói.

“.......”

“Ngươi đúng là phải ép buộc ta sao.”

[Dù sao ngài trong trận chiến trước cơ hồ dùng chiến thuật cảm tử nên ta khá lo lắng tâm lý của ngài thôi]

“......”

“Ờ, nguyên bản trận chiến vừa rồi, ta muốn c·hết tương đối anh hùng một chút, dù sao cũng đỡ hơn t·ự s·át đúng không. Ngươi hiểu mà hệ thống.”

[............]

Lần này tới lượt hệ thống im lặng.

Không chờ hệ thống nói gì.

“Ta càng ngày càng phát hiện một điều a hệ thống, ký ức về quá khứ, về gia đình, quan hệ xã hội đều có một số chỗ thiếu sót hay nên nói là trống rỗng.”



[....]

“Ngươi nói đúng không, do tên đó viết tác phẩm đầu tay nên về bối cảnh của ta hắn chỉ thiết lập cho có qua loa cho xong phải không.”

“Tuy nói con người sẽ quên đi rất nhiều ký ức và phần quên đó sẽ do não bộ tưởng tượng ra để khớp hoàn toàn, nhưng tình huống của ta thì nó nói sao nhỉ, ‘hư ảo’ đúng hơn.”

“Như bây giờ ta muốn miêu tả hình tượng cha mẹ của ta nhưng hoàn toàn không nhớ ra được đã chứng minh tên đó không thể viết ra điều này, có lẽ sau đó hắn sẽ bổ sung thiết lập về gia đình của ta, nhưng bây giờ thì haha.”

[....]

Trầm mặc và im lặng.

“Haha, không cần im lặng như vậy, nếu nói ban đầu ý chí quyết tâm quay về quê nhà và giúp người thân được trường sinh bất lão là ‘chốt’ an toàn cho ta mà nói, giờ nghĩ lại không có nó thì không chắc ban đầu ta đã t·ự s·át rồi.

Nên bây giờ tư tưởng ta khá đơn giản, sống qua ngày xem ngươi và tên đó muốn làm gì thôi, dù sao biết hết mọi chuyện cũng là một bi kịch nhỉ.”

“Đúng là ‘bi kịch chế tạo giả’ đâu, toàn bộ đều từ bi kịch tạo thành.”

Nhật Trường cười khổ và tự giễu nói.

[Ngài quá bi quan]

“Bi quan sao, cũng đúng, chắc cũng tới lúc ngươi và ‘tác giả’ muốn cho ta cái gì đó để phấn chấn tinh thần a.”

Hắn cười đùa nhìn xem.

[.......]

(tác:..........mẹ nó khúc này khó thế)

[Tác: làm cuộc giao dịch không?]

!!!!!!!!

“Wao, ngài tự thân online luôn sao, đúng là bất ngờ.”

Giọng điệu kinh ngạc xen lẫn giễu cợt nói.

[Tác: ta không muốn lòng vòng, ngươi muốn có hạn ‘tự do’ không?]

Nhật Trường bị câu nói này làm cho kinh ngạc, hứng thú hỏi.

“Tự do? Ngươi nói một nhân vật dưới ngòi bút làm sao tự do, ta khá hiếu kỳ về điều đó.”

Nhật Trường giọng cười khinh bỉ nói.

[Tác: giọng điệu ngươi hiện tại khá khó chịu]

“Làm sao, ngươi muốn viết c·hết ta sao, rất vui lòng”

Hắn điên cuồng thăm bò giới hạn t·ử v·ong thử xem sao.

[Tác: quên đi, ngươi biết hiện tượng ‘timeskip’ chứ hay còn gọi là thời gian bị tua đi trong các tác phẩm]

“.......”

Nhật Trường như bị sét đánh đơ người, ngẫn ra suy nghĩ gì đó.

[Tác: ngươi nghĩ tới đúng không, khoảng thời gian bị tóm lượt đó, các nhân vật trong tác phẩm đang làm gì, tuy sau đó tác giả của các tác phẩm đó có nói sơ lượt về thời gian đó,

Nhưng chính tác giả cũng không biết thời gian bị tóm lượt đó chính xác các nhân vật đang làm gì, nên khoảng thời gian đó các nhân vật đó có thể nói tự do theo ý chí của mình không phải do tác giả.]

[Tác: nên làm giao dịch không, không, nên nói là hợp tác. Trong khoảng thời gian cốt truyện chính ngươi nghe theo ta, còn ‘timeskip’ ngươi có thể tự do hoạt động, như thế nào]

“....”

Nói thật Nhật Trường cũng rất động lòng, cuộc hợp tác này hắn tương đối kiếm lời và hắn cũng không có tư cách để bàn điều kiện nên có thể nói tương đương là ‘tặng



quà’ hoặc là quà an ủi của tên đó.

Hắn tuy biết bối cảnh của hắn là giả nhưng về tình cảm lại không phải giả, hắn đối với cuộc sống sau này rất hoang mang. Nên có thể đi được bước nào thì đi bước đó.

“Ta chấp nhận, nên ngươi đừng lo ta không có việc gì sẽ đi t·ự s·át.”

Nhật Trường cũng không do dự quá lâu liền đồng ý, ít nhất hắn phải kiếm được mục tiêu để trì hoãn trước đã.

[Tác: hi vọng là như vậy]

[Như vậy hai bên đều đạt tới nhận thức chung, hoan nghênh ngài gia nhập vào hội người đi làm Master(cười)]

[Master, ngài có muốn quay gì đó để giải tỏa áp lực không]

“Bẻ câu truyện là ngươi mạnh nhất, hệ thống a.”

Nhật Trường nhìn hệ thống cứng rắn bẻ tới chủ đề khác nói.

[........]

Hệ thống không nói gì, chỉ hiện thị một cái giao diện hư ảo có một bàn quay 4 ô trên đó.

Nhấn nút.



Sau khi quay vào ô v·ũ k·hí, bàn quay v·ũ k·hí xuất hiện và tự động quay.



[A, có một vài sự cố ngoài ý muốn nên v·ũ k·hí của ngài phải tạm hoãn một chút]

“Ta nhớ không lầm đó là phim thường ngày a? Tuy có yếu tố dị thế giới.”

Nhật Trường thần sắc hoang mang hỏi.

[Đúng vậy, do nhiều sự cố như ‘tác giả’ thức đêm bổ sung thông tin nhưng không thể kiếm được quá nhiều thông tin về v·ũ k·hí nên chúng ta đưa ngài hai lựa chọn.

1 là tiếp tục quay v·ũ k·hí ở thế giới này, 2 là thu về làm ngoài định mức lần quay.]

[Quy tắc cũ dùng bàn quay quyết định]

“`0o0! Các ngươi làm như vậy rất vui sao.”

Nhìn trên màn hình hệ thống xuất hiện lần nữa bàn quay hắn cạn lời nói.

Bất đắc dĩ chỉ có thể nhấn nút.



“Các ngươi thật không phải cố ý sao.”

Nhật Trường tò mò hỏi.

[Không, ta còn bất ngờ hơn ngài]

[Nếu như vậy, thì để ta giải thích cho ngài luôn về ngoài định mức lần quay, bàn quay đó có thể nói là bàn quay hỗn loạn nhất, nó bao gồm 1 thành tựu nào đó, hành động nào đó, công việc nào đó,.....]

[Có thể nói bãi rác cao cấp]

“Như vậy sao, hmm”

Nhật Trường như có trầm ngâm suy nghĩ điều gì đó.

[Còn một điều nữa là nó sẽ tự động quay khi ngài đến điểm hành trình tiếp theo]

“Nói tóm lại mọi chuyện rắc rối để qua một bên, ta không có ý định lõa thể trước công chúng đâu, bây giờ việc gấp là kiếm chỗ ở tránh nạn trước đã.”

Nói xong Nhật Trường vội sử dụng thần lực để lên đường, sẵn tiện đi kiếm quần áo mặc tạm.

.......Vài ngày sau.........