Không Ngừng Vây Hãm

Chương 21




Nam Duệ Dung lập tức đáp lời.

"Không thể!"

"Anh cho em hai lựa chọn"

"Một là đồng ý làm bạn gái của anh tới khi chúng ta tốt nghiệp cấp ba, đến lúc đó em muốn cùng anh chia tay, anh cũng sẽ chấp nhận"

"Hai là anh sẽ đăng bức ảnh này lên, một khi đăng lên không phải một mình em bị mất thanh danh mà còn có anh, Trình gia và Nam gia cũng sẽ gặp liên lụy, muốn giải quyết vấn đề này ngoại trừ lập hôn ước cho chúng ta thì còn không cách nào"

Cô không ngờ Trình Mộ Ngôn lại điên rồ tới mức đó, cứ nghĩ hắn mà đăng chỉ mỗi mình mình, rốt cuộc thì hắn vốn không có ý định dấu diếm bản thân là thủ phạm khi đăng lên, khi ấy cái danh xâm phạm trẻ dưới vị thành niên của Trình Mộ Ngôn sẽ bị chỉ trích, không ít gia thế xung quanh sẽ mượn vết nhơ này mà hạ bệ Trình gia, chỉ khi hai người có hôn ước mới có thể lắng đọng đôi chút, nói đi nói lại người chịu thiệt vẫn là hắn.

Nam Duệ Dung nghiến răng nghiến lợi, từ bây giờ tới khi tốt nghiệp chỉ còn có nửa năm, sau này chia tay mệnh ai nấy đi hẳn sẽ không bị cuốn vào cốt truyện, cô cũng sẽ nhân lúc này tìm cơ hội phục thù hắn sau đó viện cớ bận học tránh mặt không tiếp xúc trong lòng suy tính vẹn toàn cô mới từ từ mở miệng.

"Được, tôi đồng làm bạn gái anh đến khi tốt nghiệp, mong anh sẽ không nuốt lời"

"Anh tuyệt đối sẽ không nuốt lời"

"Vậy anh xóa đi"

Trình Mộ Ngôn khoan thái đứng vậy đút điện vào túi quần.

"Khi nào tốt nghiệp anh sẽ xóa, lỡ đâu em lật lọng không giữ lời thì sao?

"!!!Trình Mộ Ngôn, rõ ràng ban nãy anh nói tôi đồng ý làm bạn gái anh, anh sẽ xóa mà?"

"Nhưng lúc đó em đâu có đồng ý, cái em đồng ý là thỏa thuận bây giờ, đâu có liên quan gì tới ban nãy"

"Sao anh có thể lật lọng trắng trợn như vậy?!"

"Em cứ yên tâm, sau này anh sẽ đưa cho em tự mình xóa luôn, giờ thì mau uống sữa ấm rồi nghỉ ngơi đi"



Trình Mộ Ngôn đạt được mục đích vui tới mở cờ trong bụng, tâm trạng vui vẻ rời khỏi phòng, Nam Duệ Dung lại phát hỏa rực trời, thời gian còn nhiều, cô không tin mình không phục thù được.

Cô gái nhỏ hôm nay suốt đêm không ngủ, không phải vì thức đêm cày phim mà là nghĩ biện pháp lấy điện thoại của Trình Mộ Ngôn xóa video kia, ai biết được hắn có như hôm nay lật lọng không xóa thì sao, lúc đó cô cũng đã thành niên, hắn là con trai cũng chẳng hề hấn gì nhưng cô sẽ mất đi sự trong trắng phải gánh chịu đàm tiếu xung quanh.

Nam Duệ Dung hai mắt gấu trúc thần sắc lờ đờ đi xuống cầu thang, theo thói quen cô đi vào bếp chào mẹ một cái rồi mới ngôi xuống bàn ăn.

"Xin chào bạn gái nhỏ"

Tiếng thì thầm bên tai kèm theo đó là một hụ hôn chớp nhoáng vào má phải, hành động của hắn làm cô giật nảy mình vội vàng quay ra sau bịt miệng Trình Mộ Ngôn lại, đôi mắt cau lại nhăn nhó, cố gắng nén giọng nhỏ xuống nhất có thể chửi hắn.

"Anh điên à! Mẹ còn đang ở đây!"

Cô vừa nói vừa lo sợ nhìn mẹ, may mà Diệp Hi vẫn đang quay lưng hì hục nấu không hề để ý đến hai người họ, trái tim cô sợ tới mức nhảy dựng, nếu để mẹ phát hiện quan hệ của mình và hắn, cô thật sự không dám nghĩ tới hậu quả.

"Sợ cái gì, mẹ vẫn đang nấu ăn à"

Cô trừng mắt cảnh cáo.

"Đừng làm chuyện thừa thãi, mau qua bên kia ngồi"

Nghe theo phân phó của cô, hắn nghiêm chỉnh ngồi xuống đối diện, chú Trình lúc này cũng vừa xuống, Diệp Hi bưng ra một nồi to nghi ngút là khói nóng.

"Hai đứa mau thử xem bánh canh cua mẹ nấu có ngon không? Lần đầu mẹ thử làm đó"

"Em ấy, mấy việc này để cho giúp việc làm được rồi, việc gì phải tự xuống nấu ăn cực khổ"

"Không cực khổ, nấu đồ ăn ngon cho cả nhà em cảm thấy rất vui"

Và tiết mục ngọt ngào giữa hai vợ chồng son bắt đầu mở màn, Nam Duệ Dung cũng sớm quen với cảnh này, không quá để ý, cô nhiệt tình giúp mẹ múc canh ra tô, đưa lần lượt cho Diệp Hi cùng chú Trình với Trình Mộ Ngôn, ăn uống xong cô phụ mẹ dọn bàn để vào bồn rửa bát cho giúp việc làm rửa.

Tối qua thức đêm trằn trọc không ngủ nhưng cô vẫn còn sức cày nốt truyện, đến trưa ăn xong cô mới đặt lưng xuống ngủ bù.



Gió lạnh vẫn không ngừng thổi nhưng tuyết đã ngừng rơi, trời quang ít mây, ánh nắng mặt trời đỏ rực khó lắm mới xuất hiện giữa trời đông lại đang dần lặng xuống, nắng chiều hoàng hôn chiếu thẳng vào cô gái ngủ say trên giường, thân thể mềm mại cựa quậy qua lại một cái, váy ngủ bị loạn tốc lên tới mông, hai cẳng chân trắng nõn thon dài lúc có lúc giãn.

Trình Mộ Ngôn ngồi xuống bên cạnh, ánh mắt đánh giá một lượt, nửa dưới đã sớm vì cảnh này mà ngoi đầu, hầu kết cũng không ngừng lên xuống nhưng hắn vẫn cố giữ bình tĩnh cố nén cảm xúc mãnh liệt đang không ngừng thôi thúc, hắn hơi cúi người ghé sát tai Nam Duệ Dung gọi.

"Duệ Duệ, thức dậy thôi, đã chiều tối rồi"

Cô bị gọi giật mình bật dậy, Trình Mộ Ngôn vẫn duy tư thế ban đầu, tiếng 'bang' giòn tan vang lên, Nam Duệ Dung như muốn váng ôm đầu than một tiếng đau, hắn cũng đau không kém nhưng hành động đầu tiên là giúp cô xoa xoa trán.

"Có đau không? Thực xin lỗi, anh làm em giật mình rồi"

Giấc ngủ ngon bị quấy rầy cô khó chịu ra mặt hất mạnh tay hắn ra rồi tự mình đụng vào chỗ đau.

"Anh vào đây làm cái gì vậy"

"Gọi em dậy, chúng ta đã người yêu, anh muốn cùng em đi hẹn hò"

"Không hẹn hò hết, mau cút ra ngoài cho tôi, thật phiền phức"

Kịch nhỏ:

Tiểu Trình Trình: Ba ơi, ngày trước ba theo đuổi mẹ thế nào vậy ạ?

Trình Mộ Ngôn: Sao con lại hỏi vậy?

Tiểu Trình Trình: Hôm nay con nghe bạn con kể, muốn có vợ như ba của mình thì phải theo đuổi bạn gái.

Trình Mộ Ngôn: Vậy để ba kể cho con nghe nh...

Trình Mộ Ngôn chưa nói hết cái đã bị một giọng nói khác chen vào cắt ngang.

Nam Duệ Dung: Con tốt nhất là không nên nghe ba con kể, tránh để sinh hư mà làm theo!