Không Ngừng Vây Hãm

Chương 2: Nguyên tác




Bộ truyện này phải nói là ngược tâm hết mức, cốt truyện bắt nguồn từ hôm Duệ Chi tới sân bay đón Đường Dịch đi công tác trở về, cô sớm đã đặt khách sạn từ trước vốn muốn nhân dịp sinh nhật tặng cho anh lần đầu tiên của mình, ai ngờ tối đó hắn có chuyện đột xuất không thể về.

Duệ Chi vì căng thẳng nên đã uống một ít rượu, không ngờ lại uống cho mình say nhèm, Trình Mộ Ngôn vì lễ tân sai sót đã đưa cho anh nhầm số phòng, nam nữ chủ triền miên trên giường.

Duệ Chi tuyệt vọng khi biết lần đầu tiên của mình trao cho người đàn ông xa lạ, không may nữa chính mình cũng mang thai, Đường Dịch cùng nữ chủ yêu nhau từ thời còn là đại học cho tới bây giờ.

Vốn dĩ đã bàn tới đợi Đường Dịch du học trở về liền kết hôn, đoạn tình này có duyên không phận, Nam Duệ Chi đau khổ nói lời chia tay, Trình Mộ Ngôn cũng không thể mặc cho máu mủ của mình không cha nên đã cùng nữ chủ kết hôn, hắn đối với nghĩa vụ làm chồng thập phần chu đáo, hai người sớm tối ở chung dần dần nảy sinh tình cảm, nhưng thời gian ngọt ngào giữa hai người không duy trì được bao lâu đã bị nguyên chủ bày kế chia rẽ.

Cô không hiểu, tại sao người được ba yêu thương là cô ta? Người được Trình Mộ Ngôn yêu cũng là cô ta? Rõ ràng là con gái của tiểu tam, vì hai mẹ con họ mới khiến mình mất tình yêu thương của ba mẹ, đến bây giờ ngay cả người mà mình theo đuổi hơn mười năm trời cũng thuộc về cô ta? Cô không cam tâm.

Duệ Dung thuê người chụp ảnh mờ ám giữa mình và Trình Mộ Ngôn gửi cho nữ chủ, sau đó tới tận nhà diễn kịch, hai người họ là đang yêu nhau, Duệ Chi cô xen vào làm tiểu tam, hắn cưới cô về chỉ vì muốn chịu trách nhiệm, xin cô hãy rời đi để cho mình hạnh phúc.

Nữ chủ vì áy náy chuyện mẹ mình là tiểu tam, khiến Duệ Dung không có ba mẹ yêu thương, cô cuối cùng lựa rời đi, Trình Mộ Ngôn hay tin liền tức giận cho người đi tìm kiếm.

Nhưng kế hoạch không dừng ở đó, Nam Duệ Dung nhân lúc cô ở bệnh viện khám thai định kì thì thuê người đẩy cô từ cầu thang xuống, cái thai mất đi trùng hợp Đường Dịch thăm bạn bè gặp được, hắn không trách cô bỏ đi còn ân cần ở lại phòng bệnh chăm sóc.

Cái thai bị sảy kia bị Duệ Dung làm giả giấy tờ phá thai, Trình Mộ Ngôn sau khi tra ra, tức tới không kiềm chế được bắt cô về nhốt vào trong phòng, mỗi ngày đều hung hăng chà đạp, hắn muốn cô phải trả giá cho sự phản bội, dù nữ chủ có giải thích thế nào hắn cũng không tin, cô bị hung hăng tới nổi ám ảnh tâm lý.

Sau khi trốn thoát được cô được nam phụ khác cứu lấy, Trình Mộ Ngôn trong lúc tìm kiếm Duệ Chi mới phát hiện tờ phá thai đó là bị làm giả, hắn ăn năn hối hận, hai năm sau nữ chủ trở về nước với thân phận khác, nhưng hắn nhìn liền nhận ra, quyết tâm theo đuổi lại, sau khi trải qua nhiều thăng trầm hai người kết thúc viên mãn.

Còn nữ phụ ác độc như cô, đã sớm bị nam chính trả thù thảm hại, hắn đem cô đi tra tấn lấy than nóng đắp vào từng tớ da tớ thịt, sau đó nhốt phòng tối để cô từ từ chết vì đói.



Cô đã xuyên vào đây rồi đương nhiên sẽ không ngu ngốc đi theo vết xe đổ của nguyên chủ, việc của cô bây giờ là tâm tâm niệm niệm sống bình thường tốt nhất là đừng dính líu tới hai người họ, lại nghĩ không có sự can thiệp của mình, hai người họ sớm cũng tới với nhau thôi.

Nam Duệ Dung mở cửa phòng, nội thất trang hoàng bên ngoài phòng làm cô muốn choáng ngợp không thôi, phòng ngủ ở lầu ba, cô phải đi hai cái cầu thang mới xuống tới nhà vừa nhìn sang bên phải liền lấy một bàn ăn ba người đang ngồi ở dưới.

Diệp Hi thấy con gái liền ân cần đứng lên dắt tay cô ngồi xuống, gắp thức ăn.

"Duệ Duệ con ăn thử xem có vừa hợp khẩu bị không?"

Xung quanh đều là người xa lạ không tránh khỏi ngượng ngùng, cô nhẹ mỉm cười.

"Dạ"

Trình Lâm luôn yêu thương Diệp Hi hết mực nên đối với Nam Duệ Dung cũng sinh ra hảo cảm, ông thực ra cũng muốn có con gái cơ mà Diệp Hi không thể sinh đẻ, hai người tới với nhau là vì tình cảm nên ông cũng hề bài xích việc này.

"Cháu chứ thoải mái tự nhiên, muốn cái gì cứ nói với chú, chú liền giúp"

Cô khá bất ngờ với cách đối sử của Trình Lâm, trong nguyên tác chỉ kể Nam Duệ Dung và Trình Mộ Ngôn từng ở chung một mái nhà, hắn đối với cô thờ ơ, nguyên chủ ở nhà cũng ít gặp được nam chủ bởi hắn không đi chơi thì cũng ở trong phòng chỉ khi ba mẹ ở nhà mới thấy mặt hắn không kể rõ mọi người trong nhà đối với cô thế nào.

Sau khi lên đại học hắn thuê căn hộ ở riêng hai người từ đó lại càng ít gặp mặt.

Cô ngước đầu lên thành thật cảm ơn vì vậy cũng thấy được Trình Mộ Ngôn đang ngồi diện, Nam Duệ Dung tròng mắt hơi cả kinh, đẹp trai như này biểu sao nguyên chủ vừa gặp đã trúng tiếng sét ái tình a, hắn trông không phải lạnh lùng bá đạo cũng không ôn nhuận như ngọc, trên khuôn mặt có hơi trầm ổn nhưng vẫn lộ rõ tư vị tươi sáng của tuổi thành niên.