Không Ngờ Thầy Giáo Là Chồng Em

Chương 42: 42: Bộ Mình Có Nói Giận Cậu




Lưu Ảnh nghe vậy liền lắc đầu giải thích: " Không phải đâu, mình chỉ muốn biết cậu thi ở phòng nào để khi làm bài xong mình sẽ đi kiếm câu á! "

Lê Anh Thi nghe thấy chỉ gật đầu, sau đó tay cô chỉ hướng phòng mà mình chuẩn bị thi hôm nay, cô rất buồn cười khi nhìn thấy cô bạn thân của mình.

" Anh Thi vậy là hai chúng ta thi cùng một dãy đó mình chỉ cách cậu có 4 phòng thôi! Vậy hẹn trước nha, một trong hai khi thi xong rồi sẽ ở đây chờ đợi người còn lại có được không? " Lưu Ảnh lên tiếng hỏi.

" Trẻ con! " Dứt lời Lê Anh Thi cũng đã cất quyển sách vào trong giờ đứng lên cả hai tạm biệt rồi quay về phòng thi của mình.

...----------------...

" Hừ cho dù mình có trẻ con cũng chỉ với cậu thôi nha! Hơn nữa cậu nên sống đúng với lứa tuổi của mình đi! Có đôi khi mình thấy cậu chuẩn chạt hơn cả người trưởng thành ý chứ! " Lưu Ảnh tinh nghịch đưa tay ra xoa nắn má bánh bao của cô.

Lê Anh Thi bất lực với hành động của cô bạn mình, sau đó cô nhìn vào đồng hồ thấy không còn nhiều thời gian mà lên tiếng: " Nếu cậu không quay về phòng thi sẽ bị trễ đó, khi làm bài xong mình sẽ đợi cậu ở đây được chưa! Đồ trẻ con? "

Lưu Ảnh nghe vậy liền nhảy cẩn lên, sau đó vẫy vẫy tay với cô rồi mới chạy về phòng thi. Lúc này Lê Anh Thi cũng cất sách vào cặp rồi mới đi đến trước phòng thi.

Cùng lúc đó thì các cán bộ coi thi cũng đã từ đi đến và xem phòng thi để đi vào, sau đó thì cán bộ coi thi đi đến từng bàn mà đánh số thứ tự.

Đánh số thứ tự xong thì cán bộ coi thi mới đọc tên cho từng thí sinh vào chỗ ngồi, đến lúc phát đề thi thì cán bộ coi thi cần 1đến 2 em kiểm tra đề.

Lúc kiểm tra xong thì cán bộ coi thi 1 đi phát đề cho từng thí sinh, còn cán bộ coi thi 2 sẽ phát giấy trắc nghiệm và tự luận cho môn xã hội.

Phát đề xong thì các thí sinh đều bắt đầu việc đọc đề và làm bài, hai cán bộ coi thi người ngồi trên bục giảng và người ngồi cuối lớp để giám sát.

Thấm thoát hai tiếng đã trôi qua, thời gian còn lại một tiếng nên việc nộp bài sớm đối với cô rất dễ dàng, nhưng thời gian quy định là không thể nộp bài trước hai tiếng nên khi đó cô vừa làm xong đã nằm ngủ được một giấc ngon lành.

Hành động đó đã được anh chú ý, nhưng anh vẫn không hề để tâm, vì lúc cô làm bài anh đã đứng phía sau và chứng kiến hết thẩy.

" Được rồi các em, nếu ai muốn nộp bài thì lên đây kí tên vào danh sách nha! " Cán bộ coi thi 1 lên tiếng nhắc nhở.

Lê Anh Thi nghe thấy vậy liền nhanh nhảo thu xếp bút viết vào trong hộp rồi mới đem bài thi đưa cho anh, cán bộ coi thi 1 chỉ mỉm cười rất nhanh chóng thu liễm nên không ai biết rằng anh đang cười.

" Được rồi em Lê Anh Thi, em kí tên vào đây đi, sau đó em đã hoàn thành phần thi hôm nay rồi! " Cán bộ coi thi 1 giọng trầm ấm khó phát hiện điều dị thường.

" Vâng ạ! Em xin phép! "

Ký tên xong cô cũng lễ phép chào cán bộ coi thi rồi nhanh chóng rời khỏi phòng thi.

Trước sự ngỡ ngàng của các thí sinh khác, cô chỉ cần một tiếng đã hoàn thành bài thi hôm nay, còn một tiếng sau cô chỉ để ngủ chứ không giống bọn họ.

[ Không phải chứ, sau lần nào cậu ấy cũng hoàn thành bài thi xuất sắc vậy chứ? ]

[ Đúng vậy đó mình mới vừa hoàn thành một phần ba đề thi thôi mà? ?? ]

[ Không công bằng sau câu ấy lại xuất sắc quá vậy! Nếu có cơ hội học cùng lớp mình cũng rất muốn kết bạn với cậu ấy nữa? ]

[ … ]

Mặc kệ lời bàn tán của mọi người, cán bộ coi thi 1 tức giận lên tiếng cảnh cáo: " Các em đang đi thi hay là cái chợ vậy hả? Nếu muốn như em ấy thì phải cố gắng học tập thì sẽ làm được thôi! Ở đây mà còn xì xào nữa là nguyên phòng ăn biên bản nha! "

Hừ??? Muốn bắt trước vợ của thầy à! Các em đừng mơ?Hơn nữa cô vợ này rất ghét những kẻ lắm lời đó! Nếu muốn chết nhanh thì cứ đâm đầu vào đi! Thầy không cản đâu!

Cán bộ coi thi 1 vừa dứt lời cả phòng thi đều im phăng phắc luôn, đến cả nhúc nhích cũng không dám.

Và họ cứ vậy chú tâm vào bài thi của mình, còn Lê Anh Thi sau khi rời khỏi phòng thi thì cô cũng ra ban công mà ngồi đợi Lưu Ảnh.

Trong lúc đợi cô lại tiếp tục đọc sách, đối với cô sách cũng rất quan trọng nên hằng ngày cô đều có thói quen đọc sách.

Sau một lúc chờ đợi thì Lưu Ảnh cũng đã từ phòng thi đi ra, vừa thấy cô đang ngồi đợi liền nhanh chóng chạy lại chỗ cô.

" Anh Thi xin lỗi vì đã để cho bà đợi nha! Vì bài thi hôm nay quá khó đối với tôi nên hơi mất thời gian một xíu! " Lưu Ảnh rối rít xin lỗi vì sợ Lê Anh Thi giận mình.

Lê Anh Thi buồn cười mà ngước mắt nhìn cô bạn thân mà lên tiếng: " Bộ mình có nói giận cậu? "

Lưu Ảnh nghe hỏi liền lắc đầu lên tiếng: " Không có. "

Lê Anh Thi nghe vậy liền gật đầu hỏi tiếp: " Nếu không có vậy sau còn xin lỗi? "

Lưu Ảnh nghe vậy liền im phăng phắc, sau đó cả hai mới cùng nhau xuống cầu thang để ra chỗ ba mẹ mình.

" Anh Thi hôm nay chú Sang đến đón cậu sau? " Lưu Ảnh hỏi.

Chú Sang là tài xế lâu năm của gia tộc Lê gia và cả Lê Thị, ông đã đi theo từ lúc được Lê Anh Tuấn nhận vào làm và công việc của ông là đưa ông chủ đến tập đoàn, rồi lại đưa thiếu gia đi học và rước về, sau đó đến Lê Anh Thi cũng vậy. Công việc tài xế đã theo ông gần nửa đời người, và ông cũng rất quý mến gia đình ông chủ vì họ luôn đối xử rất tốt với ông.

" Không phải, là ba mẹ mình đến đón! "

Lê Anh Thi lắc đầu lên tiếng trả lời.