Phụ nữ mang bầu? Quen mắt?
Một quý cô khác nhìn Diệp Vãn Ninh:
Hình như có một chút, cơ thể mang bầu mà đẹp như vậy? Chẳng nhẽ cô ta không bị phù người à?
Ai biết, nhưng hình như đã từng gặp ở đâu rồi, cô xem người đàn ông bên cạnh cô ta không phải là người thừa kế của tập đoàn nhà họ Cố à?
Có thể là vợ người ta cũng nên.
Không thể nào.
Cô ta lập tức phủ nhận suy đoán của bạn thân bên cạnh, tiếp tục lên tiếng: Người phụ nữ mang bầu này thực sự quá quen mắt, mình chắc chắn đã gặp ở đâu rồi!
Một quý cô khác đoán:
Hay là gặp trên đường, đừng nghĩ nhiều như thế nữa, đi thử bộ trang sức này trước đi, không phải cậu bảo phải rút một khoản của chồng à?
Đúng đúng đúng, chúng ta chọn trang sức trước đi. Nghe thấy các quý cô không còn lấy mình làm chủ đề nói chuyện nữa, Diệp Vãn Ninh lập tức thở phào một hơi. Vãn Ninh, em sao thế?
Nghe thấy tiếng thở phào của cô, Cổ Vũ Xuyên quan tâm hỏi:
Có phải không khỏe chỗ nào không?
Không có đâu anh, em rất ổn. Diệp Vãn Ninh lập tức lắc đầu:
Mau chọn trang sức thôi, sinh nhật bác gái sắp đến rồi, không biết có thể chọn được cái bác ấy thích không! Ha ha ha, mắt nhìn của em tốt như vậy, anh tin em. Cổ Vũ Xuyên giơ ngón cái về phía Diệp Vãn Ninh, nở nụ cười lịch sự nhã nhặn.
Anh... làm ơn.... đừng đặt niềm tin cho em nhiều thế, bản thân em còn không tin nổi mình nữa!
Ha ha ha....
Cổ Vũ Xuyên lập tức bật cười thành tiếng lần nữa.
Diệp Vãn Ninh và Cổ Vũ Xuyên đi đến quầy hàng phía trước, đến khi đi hết một lượt tất cả các quầy hàng, Diệp Vãn Ninh cũng chưa nhìn thấy bộ trang sức khiến mình hài lòng và hợp với bác gái.
Cô và Cổ Vũ Xuyên rời khỏi tiệm trang sức tinh xảo, đi đến một chỗ khác....
Khoảng gần 3 giờ, Lạc Vận nhi đến sân bay, chuẩn bị đón chuyến bay mấy tiếng nữa hạ cánh Khoảng gần 5 giờ sẽ hạ cánh đến sân bay sao?
Lạc Vận Nhi hỏi tài xế bên cạnh, dáng vẻ cao ngạo tỏ ra vô cùng vênh váo,
Vâng.
Tài xế gật đầu, trả lời ngắn gọn câu hỏi của Lạc Vận
Nhi.
Lạc Vận Nhi nhìn chiếc đồng hồ đeo tay, tỏ ra có chút phiền não, ngồi trên ghế không ngừng nghịch điện thoại, cho đến khi cô ta nhận được cuộc gọi của Lang Yên.
Cô ta liền ngắt điện thoại, lập tức một tin nhắn gửi tới, thấy tin nhắn, Lạc Vận Nhi nhìn tài xế bên cạnh.
Tôi đi vào nhà vệ sinh, sẽ quay lại nhanh thôi.
Vâng, cô Lạc.
Lạc Vận Nhi nắm chặt điện thoại không hề đi về phía nhà vệ sinh đông nghịt người, mà ngược lại đi về phía khu vực phòng chờ của khác quý!
Yên.... Không ngờ anh lại đến sân bay!
Cửa phòng dành cho khách quý vừa mở, Lạc Vận Nhi nhiệt tình nhào vào lòng Lang Yên...... Người phụ nữ của anh đi đón người đàn ông khác, anh không nên đến sao?
Lang Yên lập tức giữ lấy cằm cô ta, cho cô ta một nụ hôn nồng cháy!
Chiếc lưỡi của hắn cực kì linh hoạt cuốn chặt lấy cô ta, đôi tay ôm chặt vòng eo thon gọn, lập tức bế cô ta ngồi lên chiếc ghế sofa rộng rãi thoải mái bên cạnh.
Yên, anh đừng giận! Đây chỉ là chuyện bề ngoài cần làm thôi! Đúng rồi, chuyện em nhờ anh điều tra giúp, có phải có kết quả rồi không?
Vùi vào lòng hắn, như một chú cừu non ngoan ngoãn.
Ừ.
Lang Yên gật đầu:
Sau khi thấy bức tranh em vẽ, anh đã đoán được thân phận của người đàn ông này.
Giỏi vậy sao?
Để tiện cho Lang Yên điều tra, Lạc Vận Nhi đặc biệt vẽ một bức chân dung người đàn ông nói chuyện với Diệp Vãn Ninh ở sân, sau đó, chụp hình chuyển cho Lang Yên.
Là do khả năng vẽ cao siêu của em!
Lang Yên cưng chiều đưa tay nhéo nhẹ chiếc mũi nhỏ của Lạc Vận Nhi:
Đồ ngốc, Diệp Vãn Ninh không bắt nạt em chứ?
Hắn cả ngày đều lo lắng sự an toàn của Lạc Vận Nhi, dù sao cũng chỉ có một mình cô ta đơn độc chiến đấu! Có.
Lạc Vận Nhi gật đầu, đôi mắt đáng thương nhìn Lang Em sẽ bắt nạt lại cô ta, Yên.... đừng lo cho em! Đúng Yên: rồi, người đàn ông đó rốt cuộc là ai? Nhân vật rất gớm ghê à?
Gớm ghê? Có thể người khác sẽ cho rằng như vậy, nhưng anh không thấy thế Lang Yên ôm chặt eo cô, hôn lên đôi môi của cô mấy cái...
Vậy cuối cùng anh ta là ai? Yên, anh đừng thừa nước đục thả câu nữa!
Lạc Vận Nhi cong đôi môi nhỏ lên giận dữ nhìn Lang
Yên.
Hắn lập tức hôn lên đôi môi ngọt ngào của cô ta lần nữa, sau đó mới nói với cô ta thân phận của người đàn ông kia:
Người thừa kế của tập đoàn Cổ Thị, hiện tại đảm nhận vị trí giám đốc, CEO là bố anh ta, theo anh biết, đầu năm sau anh ta sẽ hoàn toàn tiếp quản tập đoàn Cổ Thị. Tập Đoàn Cổ Thị.... Tại sao Diệp Vãn Ninh lại dính dáng đến anh ta? Lạc Vận Nhi không ngờ rằng Diệp Vãn Ninh lại có thể quen biết nhiều người thừa kế tập đoàn đến vậy! Đầu tiên là Hạ Nghi Tâm, bây giờ lại đến Cổ Vũ Xuyên, cô còn là vợ chính thức của Lục Thừa Tiêu.
Nghĩ đến đây, Lạc Vận Nhi tức tối vô cùng!
Anh ta.... có thể coi là người theo đuổi Diệp Vãn Ninh, từ thời đại học vô cùng quan tâm tới Diệp Vãn Ninh, hơn nữa Diệp Vãn Ninh ở trường được giáo viên đặt danh hiệu là “Sinh viên thiên tài”, lại xinh đẹp, đương nhiên có rất nhiều người theo đuổi, chỉ có điều cô ta hình như cũng không động lòng, gần gũi với Cố Vũ Xuyên này, nhưng cũng không có tin đồn tình ái gì giữa hay người, cho nên..... anh ta chỉ là một người theo đuổi cô ta mà thôi.
Cũng chính là nói, Cổ Vũ Xuyên thích Diệp Vãn Ninh, còn Diệp Vãn Ninh đối với anh ta... chỉ là tình cảm đàn em đối với đàn anh sao?
Lạc Vận Nhi đại khái đã hiểu được nguyên nhân bên trong.
Lang Yên nhún vai:
Chắc thế.
Tốt quá rồi, cảm ơn anh, Yên...
Lang Yên mỉm cười lắc đầu:
Nhóc con như em lại có ý định gì rồi?
Ừm, có! Cảm ơn anh, Yên...
Lạc Vận Nhi chủ động tặng hằn đôi môi đỏ của mình, đưa đôi tay chủ động khoác lên cổ, ngồi lên cặp đùi khỏe khoản của hắn....
Tay hắn phủ lên chỗ mềm mại của cô ta, lập tức cúi đầu in vài dấu hôn nhẹ lên cổ cô ta...
Đừng để lại dấu vết, Yên...
Đáng chết, anh biết rồi!
Tuy vô cùng bất mãn, nhưng vì sự an toàn của cô ta, hắn không thể để lại dấu vết rõ ràng trên ngực cô ta.
Lạc Vận Nhi đưa tay ôm chặt hắn, thuận theo động tác của hắn, nhấp người lên xuống từng nhịp...
Nhóc con!
Cô ta càng thể hiện sự quyến rũ, càng khiến trái tim hần như bị trêu đùa!
Lạc Vận Nhi nở nụ cười yêu kiều: