Vưu Mỹ nhanh mềm nhanh miệng, “Là ai nhỉ? Viết mấy lời sến sẩm vậy!”
Diệp Vãn Ninh lắc đầu, lại giống với mấy lần trước đây! Bắt đầu từ mấy tháng trước, mỗi ngày cô đều nhận được một bó hoa, hơn nữa mỗi lần đều để lại một câu này, hiện giờ cô cảm thấy nghi hoặc vô cùng, rốt cuộc là ai tặng cô hoa tươi liên tiếp mấy tháng? Hơn nữa đều là hoa loa kèn... cùng với lời nhắn kỳ quái y hệt nhau!
Đây đúng thực khiến người khác cảm thấy nghi ngờ! “Anh Triệu, anh có biết là ai tặng hoa không?”
Triệu Đào lắc đầu, “Ninh Y à, trước đó em cũng đã hỏi anh rồi, anh cũng không biết, chỉ biết mỗi ngày đều sẽ tặng hoa cho em, anh cũng đã hỏi người giao hoa, họ chỉ nói là một người đàn ông”
Diệp Vãn Ninh gật đầu, nhìn đóa hoa này lại tỏ ra thấp thỏm không yên. “Ninh Y, em không cảm thấy lời nhắn này rất chuẩn xác à?" "Em..." “Em đúng là giống như đóa loa kèn thuần khiết không tỳ vết”
Diệp Vãn Ninh lập tức lắc đầu, “Anh Triệu, anh đừng nói thế.” Không có ai hoàn hảo không tỳ vết, đương nhiên cô cũng thế. Triệu Đào cười lên tiếng: “Haha, trong lòng anh Triệu em cũng thuần khiết không tỳ vết. “Cám ơn anh, anh Triệu, anh cũng như anh trai em, anh trai hiển nhiên sẽ thấy em gái là tốt nhất.” “Anh trai... và em gái... Biểu cảm trên khuôn mặt Triệu Đào có chút không được tự nhiên cho lắm. “Ninh Y, tổng giám đốc Lục đến rồi” Giám đốc Từ đi vào phòng hóa trang, vội vã thông báo cho Diệp Vãn Ninh chuyện Lục Thừa Tiêu đã đến buổi tổng duyệt.
Anh ấy đến rồi?
Diệp Vãn Ninh đứng dậy, đi ra khỏi phòng hóa trang, vừa mới bước ra khỏi phòng, liền đụng trúng vào một bờ ngực... “Ai da... Cô hô lên thất thanh, sờ cái trán bị đụng đau của mình.
Lục Thừa Tiêu vòng chặt chiếc eo mảnh khảnh của cô, ngăn cô không ngã nhào ra sau... “Có đau không?” Giọng nói thân thiết của Lục Thừa Tiêu vang lên, giơ tay vuốt ve trán cô, “Vì muốn gặp anh, sốt ruột thế à? Cũng không nhìn đường?” “Tiêu... Diệp Vãn Ninh dụi trán, nở nụ cười ngọt ngào, “Em không ngờ anh sẽ đến sớm vậy, buổi diễn tập còn chưa bắt đầu đâu!” “Anh sợ đến muộn sẽ bỏ lỡ mất.” Anh đã cố ý dời lại mấy lịch trình, mới kịp đến buổi diễn tập này, hiện giờ chắc hẳn mấy người Burakku đang ở trong tập đoàn nhảy cẫng lên! Anh chuyền bó hoa tươi cho cô, “Hoa dạ lan em thích này. “Cám ơn anh.” Diệp Vãn Ninh mỉm cười với anh, “Sao anh biết em thích hoa dạ lan?” “Sở thích của người phụ nữ của anh, anh đương nhiên phải rõ mồn một.” Anh giơ tay ôm chặt eo cô, sự chiều chuộng được bộc lộ trong lời nói, nhân viên hiện trường và mấy cô người mẫu đang luyện tập trên sân khấu nhìn thấy một màn này đều ngây ngốc hết cả. “Đúng rồi, tại sao anh không nói cho em biết chủ tổ chức show lần này là tập đoàn Đế Thịnh?” “Em cũng đâu hỏi anh, không phải à?” Cô rất phù hợp với ý tưởng thiết kế đá quý mùa này, hơn nữa tài năng của cô không thể không khiến người khác tán thưởng! Cô rất có sức hấp dẫn! Quá hoàn mỹ! “Vâng... nhưng tại sao anh lại đột nhiên tuyển chọn em? Trước đó chúng ta còn chưa quen biết, không phải là vì tâm tư riêng chứ? Hay là bởi vì giống lời đồn, em rất giống vợ trước của anh?” “Anh xưa nay chưa từng đem vấn đề cá nhân gắn lấy công việc, mỗi một show đá quý tập đoàn đều lựa chọn người mẫu được tiến cử từ các công ty khác nhau, em rất phù hợp với ý tưởng lần này, mà công ty của em cũng hy vọng em có nhiều cơ hội phát triển, người phụ trách của THEONE nói với thuộc hạ của anh em là một người mẫu tài cán, em đều nghiêm túc hoàn thành mỗi một phần công việc, màn trình diễn của em có thể cảm phục rất nhiều người!” “Thì ra sếp lại khen em như vậy, anh ấy chưa từng khen thẳng em” Diệp Vãn Ninh cười đáp lại, nhưng lần trình diễn này sẽ gây thêm cho cô không ít áp lực, mà bây giờ áp lực của cô đã xuất hiện trước cửa chính rồi... hơn nữa đang tức giận hầm hầm nhìn thẳng vào cô.... “Cô Lạc... của anh đến rồi...” “Anh Thừa Tiêu.. Lục Thừa Tiêu dời tầm mắt đến vị trí cửa chính, Lạc Vận Nhi lập tức biến thành bộ dạng tươi cười dịu dàng, cô ta nhanh chóng soải bước lên trước, chủ động ôm cánh tay Lục Thừa Tiêu. “Vận Nhi... anh nghĩ, anh đã nói với em rất rõ ràng rồi. “Anh Thừa Tiêu, lát nữa chúng ta cùng nhau đi ăn đồ Ý được không? Gần đây em rất muốn ăn, không phải anh cũng thích à?” Lạc Vận Nhi nhắm mắt làm ngơ với lời lẽ mang ý cảnh cáo của Lục Thừa Tiêu, tiếp tục bày ra vẻ tươi cười nịnh nọt anh, sau đó hừ lạnh một tiếng với Diệp Văn Ninh.
Diệp Vãn Ninh nheo mắt nở nụ cười, không hề tỏ ra yếu thế, cũng chủ động ôm một cánh tay còn lại của Lục Thừa Tiêu, dần dần dùng sức kéo anh về phía mình. “Tiêu... cám ơn hoa của anh, em rất thích.” Cô nhẹ nhàng giương cao bó hoa trong tay lên.
Lục Thừa Tiêu thấy phản ứng chủ động của cô, khóe miệng khẽ lộ ra ý cười, cô đúng là cô bé đáng yêu mà, anh thích nhìn thấy dáng vẻ ghen tuông của cô. “Cô Lạc đến rồi à! Nhanh đi vào trong trang điểm, hôm nay không cần thay đồ, chỉ cần mặc đồ của mình là được! Nhanh bắt đầu đi!” Giám đốc Từ quan tâm đến những người mẫu khác còn có lịch trình, phải gia tăng tốc độ, nhanh chóng diễn tập! “Không cần đâu, tôi đã trang điểm sẵn rồi, trực tiếp diễn tập luôn đi “Vậy cũng được, mọi người vào vị trí của mình, ánh sáng, âm nhạc!” Giám đốc Từ lập tức cầm lấy micro hét lớn, duy trì trình tự buổi diễn.
Ninh. “Nhanh đi đi.” Lục Thừa Tiêu cúi đầu cười với Diệp Văn “Vâng” Cô mỉm cười gật đầu, sau đó lập tức đi về phía sau hậu trường, chuẩn bị lên khán đài cuối cùng với Lạc Vận Nhi. “Tại sao phải cùng làm vedette với ả đàn bà kia? Vốn đã quyết định sẵn vedette chính là tôi, bây giờ sao lại vô duyên vô cớ thêm một người? Cô ta không xứng đứng chung sân khấu với tôi!”
Diệp Vãn Ninh vừa đi vào hậu trường, liền nghe thấy giọng điệu không vui của Lạc Vận Nhi, mấy cô người mẫu chuẩn bị xem kịch hay, sau khi nhận được ánh mắt của Diệp Vãn Ninh, lập tức tản ra, nói cho cùng Trần Lạc Du chính là một ví dụ tốt nhất! “Xin lỗi, cô Lạc” Giám đốc Từ vội vã xin thứ lỗi, anh biết mình có mấy cân mấy lạng, chọc không nổi cô người mẫu đầu bảng của công ty này, “Tôi cũng chỉ làm việc theo sự sắp xếp thôi, cấp trên phân phó như vậy” “Vốn đã nói rõ là chỉ trình diễn chung với cô ta, bây giờ lại đổi thành cùng nhau làm vedette? Trước đó tôi đã xác nhận với anh rất nhiều lần có phải chỉ mình tôi làm vedette hay không, giám đốc Từ là tuổi tác đã cao rồi, trí nhớ cũng giảm sút phải không?” “Cô Lạc, vốn là quyết định như thế, nhưng sân khấu lần này cô cũng thấy rồi, hai cô cùng nhau đi đến vị trí trung tâm, sau đó sẽ tách ra hai nhánh trái phải, một người đi tách biệt ở bên trái, một người đi bên phải, cái này căn bản không trở ngại gì mà!” Giám đốc Từ biết Lạc Vận Nhi trước giờ không phải là người rộng lượng gì, ai cũng không thể cướp đồ của cô ta, nếu không cô ta tuyệt đối sẽ không chịu để yên, nhưng bây giờ la lối sòm... cũng có phần hơi quá rồi đấy! “Không trở ngại cái gì? Trở ngại lớn lắm!” Lạc Vận Nhi thở phì phò nhìn giám đốc Từ, “Cho dù thế nào anh cũng phải xử lý chuyện này, tôi có thể chấp nhận cô ta xuất hiện ở trong show, nhưng tôi không thể chấp nhận cô ta và tôi cùng nhau làm vedette!” Lạc Vận Nhi rõ ràng không phục, lớn giọng nhấn mạnh.
Giám đốc Từ cảm thấy vô cùng khó xử, “Cái này... nếu cô Lạc cảm thấy không vui, có thể đi nói với tổng giám đốc Lục, bây giờ anh ấy đang ở bên ngoài, vừa nãy chắc cô Lạc cũng thấy rồi.” “Lời của anh là có ý gì?” Lạc Vận Nhi không vui quở mắng giám đốc Từ, “Anh lại dám nói với tôi như vậy? Anh không muốn ngồi vào cái ghế giám đốc này nữa đúng không?” “Tôi không có ý đó, cô Lạc, cô hiểu nhầm rồi? “Tôi hiểu nhầm? Vậy anh giải thích thử xem, tôi hiểu nhầm anh cái gì?” Lạc Vận Nhi cười lạnh hai tiếng, hiện giờ cô ta không chỉ là người mẫu đầu bảng của Phàn Đế, mà còn là người đại diện đá quý của kỳ này, chiều hôm nay và ngày mai cô ta đã phải tiến hành chụp poster, tạp chí ảnh, và quay quảng cáo rồi!
Vưu Mỹ thấy giám đốc Từ giải thích hết lần này đến lần khác, ôn tồn nhẹ nhàng nói chuyện với Lạc Vận Nhi, nhưng lại bị Lạc Vận Nhi xấu tính xấu nết không nói lý lẽ chặn miệng không biết phải nói gì...
Cô nhìn thấy Diệp Vãn Ninh đứng cách đó không xa, lập tức soải bước lên trước, “Chị Ninh Y, chị có nhiều kế sách, chị giúp giám đốc Từ đi!”
Vưu Mỹ có chút lo lắng nhìn giám đốc Từ, dù sao trước nay giám đốc Từ đều đối xử với bọn họ rất tốt, là một đàn anh hiền lành và dịu dàng, bây giờ Lạc Vận Nhi ép người quả đáng, hơn nữa còn hống hách dọa sẽ khiến giám đốc Từ mất bát cơm... “Cô Lạc đúng là đang làm khó giám đốc Từ..” Lời vừa nói xong, Vưu Mỹ không kìm được hoảng sợ hô lên, các người mẫu ở xung quanh đã trở về phòng hóa trang của mình tiến hành dặm lại lớp trang điểm, chuẩn bị cho lần diễn tập được bắt đầu vào mười phút sau... vì thế Lạc Vận Nhi không kiêng dè gì giơ tay đánh giám đốc Từ, cái bạt tai kia khiến Vưu Mỹ chấn động, Diệp Văn Ninh cũng cảm thấy rất kinh ngạc! Lạc Vận Nhi đích thực rất quá quắt không chịu nói lý lẽ, không coi ai ra gì!
Diệp Vãn Ninh vỗ lên cánh tay Vưu Mỹ, “Đừng lo lắng. Lời vừa thốt ra, cô nhanh chóng soải bước lên trước, Lạc Vận Nhi dời tầm mắt lên người Diệp Vãn Ninh. “Ninh Y? Cô đến đây làm gì? Ở đây không có chỗ cho cô nói chuyện! Dính lên người anh Thừa Tiêu còn chưa đủ, bây giờ còn muốn cả giám đốc Từ à? Cô là cái đồ hàng lỗ vốn, đồ mặt dày! Cút xa chút, tôi không muốn cô làm ô nhiễm bầu không khí xung quanh tôi!” Lạc Vận Nhi vừa nhìn thấy cô xuất hiện, liền bắt đầu thô tục chửi đổng lên.
Vưu Mỹ không ngờ Lạc Vận Nhi mở miệng là nói lời khó nghe đến vậy, đây hoàn toàn không giống với lời của một người mẫu danh tiếng lẫy lừng nên nói!
Diệp Vãn Ninh là người rộng lượng, đối với lời nói ngoa ngoắt vô cùng khó nghe của Lạc Vận Nhi, cô lựa chọn xem như gió thổi mây bay, “Tôi chỉ là đến nói với cô, công ty tôi đã nhận được quyết định này rồi, là chuyện không thể thay đổi đột xuất, nếu như đột ngột thay đổi, vậy bên vi phạm hợp đồng chính là tập đoàn Đế Thịnh, nếu cô có gì không vừa lòng có thể tìm Thừa Tiêu nói rõ ràng, không cần phải ở đây làm khó một người không thể thay đổi cục diện như giám đốc Từ! Nếu cô thấy cần thiết, tôi có thể đi gọi Thừa Tiêu đến đây giúp cô." Diệp Văn Ninh bắt chéo hai tay trước ngực, không hề sợ hãi trước Lạc Vận Nhi vẫn đang giận dữ, “Tôi nghĩ... cô cũng không hy vọng hình tượng đảng yêu dịu dàng của cô sẽ bị hủy hoại trong chốc lát chứ? Cô nên giữ lại ấn tượng tốt cho Thừa Tiêu mới phải!”
Lạc Vận Nhi bị những lời của Diệp Văn Ninh chẹn cứng họng nhất thời không nói nên lời, qua hồi lâu, cô ta mới mở miệng lần nữa: “Thừa Tiêu Thừa Tiêu, gọi cũng thật thân thiết. Ninh Y, cô cảm thấy cô xứng cùng đứng chung sân khẩu với tôi à?" “Xứng thì sao, không xứng thì thế nào? Cô có thể tự nâng giá trị của mình lên không đứng chung sân với tôi, bỏ luôn show này cũng được, tôi không ngại đâu.” Diệp Văn
Ninh hất tóc, phóng khoáng xoay người, đi cùng Vưu Mỹ về lại phòng nghỉ. Đối với loại người như Lạc Vận Nhi, nếu như yếu đuối, thì cô ta sẽ không ngừng giẫm đạp lên người khác, cho đến khi cô ta hài lòng mãn nguyện mới thôi!