Không Ngờ Lấy Phải Tổng Tài

Chương 173: Bộ sưu tập đá quý lại được xuất hiện




Về đêm, ở bên ngoài mưa to gió lớn, sấm chớp đùng đùng, vào lúc Lục Thừa Tiêu đang xử lý công việc, chiếc điện thoại được đặt trên chiếc bàn gỗ lim lớn rung lên. Anh chậm rãi ẩn nút nghe, sau đó lên tiếng: “Alo?”

Nghe thấy giọng nói trầm thấp của cậu chủ, giọng điệu vội vã của Kano vang lên: “Cậu chủ, lô đá quý thặng dư xuất hiện rồi, đã sắp xếp chuyên cơ riêng, anh có đồng hành cùng không ạ?” Lô đá quý thặng dư đang được âm thầm vận chuyển dưới sự bảo vệ của Hắc Môn... mấy bộ đá quý đó sắp được tung ra thị trường, ba tiếng đồng hồ sau, sẽ được gặp mặt người bán!

Hắc Môn đã làm thì sẽ làm đến nơi đến chốn, nhóm anh em của bọn họ mai phục ở bên trong Hắc Môn cũng là biết được tin tức này một cách ngẫu nhiên. “Ừ, anh đi ngay lập tức đây” Phía bên kia bờ đại dương, Lục Thừa Tiêu lập tức thay một bộ đồ màu đen, đặt điện thoại vào trong túi áo gió, chuẩn bị sẵn súng ống, sau đó xoải bước ra khỏi phòng ngủ chính. “Cậu chủ” Burakku cầm ô đã đợi sẵn trước cửa từ lâu, nhiệm vụ lần này vô cùng hung hiểm, có thể giành về được mấy bộ đá quý kia hay không đều dựa hết vào lần này!

Lục Thừa Tiêu ngồi vào xe đi thẳng đến sân bay, sau đó đáp phi cơ riêng bay đến một thành phố khác bên kia bờ đại dương.

Mà thành phố này, vừa vặn lúc hoàng hôn đang buông loi...

Lục Thừa Tiêu vừa đáp xuống thành phố hoa lệ náo nhiệt, liền trú tại một khách sạn lộ rõ sự đẳng cấp, trong căn phòng khách sạn hạng tổng thống ở lầu 32, anh trầm tĩnh ngắm nhìn từ trên cao xuống cảnh sắc phồn hoa của thành phố. “Ba tiếng đồng hồ sau, cũng là lúc chín giờ rưỡi, sẽ tiến hành giao dịch. “Địa điểm giao dịch ở đâu?” "Chính là ở khách sạn Baibei cách đây ba con phố. Ngày hôm đó sẽ tổ chức cắt băng khánh thành, nhân lúc buổi lễ người đồng hỗn loạn, sẽ tiến hành cuộc giao dịch nhanh gọn và ngắn ngủi, dựa vào cách này để bưng tai bị mắt người khác! Lễ cắt băng khánh thành lần này, sẽ có người đứng đầu từ các ngành nghề khác nhau xuất hiện, rồng rắn hỗn tạp, cục diện chắc chắn sẽ không được rõ ràng đâu vào đấy, vì thế... “Ba tiếng sau, điều động người có thân thủ tốt, các cửa hàng ở xung quanh khách sạn Baibei, người của chúng ta đều phải mai phục ở tất cả các cửa hàng này, hiểu không?" Lục Thừa Tiêu nhìn bản đồ được bày ra trước mặt anh, ngón tay thon dài gõ lên những cửa tiệm này, “Bất kể các cậu dùng cách gì, cho dù là mua đứt với giá cao hoặc là thuê lại, ba giờ đồng hồ sau, ở trong các cửa hàng đang vây chặt khách sạn Baibei này phải có người của chúng ta! Không thể đánh rắn động cổ, có hiểu ý của anh không?" “Vâng, cậu chủ, anh yên tâm, em nhất định sẽ xử lý ổn thỏa. Kano gật đầu đảm bảo, đã đợi gần ba năm, số đá quý này cuối cùng đã xuất hiện trở lại! “Kase, đưa mấy người hóa trang thành nhân viên phục vụ của khách sạn Baibei. Phải khống chế số người trong vòng ba giờ, không đến mức bất đắc dĩ, người mà cậu mang theo không được ra tay, tránh làm bị thương những người vô tội.”

Kase lập tức gật đầu, “Vâng, Kase hiểu rõ”

Lục Thừa Tiêu đóng bản đồ lại, sau đó dời tầm mắt sang Burakku, “Burakku, tối nay mang người đi theo anh, cho dù thế nào cũng phải ngăn lại được lô đá quý kia, understand?" “Vâng! Cậu chủ, nhất định hoàn thành sứ mệnh!” “Mỗi người đều đi chuẩn bị đi, nhiệm vụ lần này không thể thất bại lần thứ hai nữa, bắt buộc phải giành lại được lô đá quý này về lại tập đoàn Đế Thịnh bằng bằng bất cứ giá nào!” “Vâng.” Cả ba người đồng thanh lên tiếng, thuần thục trả lời lại, sau đó dồn dập xoay người rời đi, bắt tay vào chuẩn bị.

Sau khi cửa của phòng hạng tổng thống được khép lại, Lục Thừa Tiêu giơ tay nắm chặt hai chiếc nhẫn đang được đeo trên cổ... nhíu mày nhìn chăm chú thành phố phồn hoa thông qua lớp kính thủy tinh trong suốt...

Trên đỉnh lầu trụ sở chính của công ty TO, Diệp Văn Ninh đang ngồi trong phòng trang điểm của văn phòng chính, mấy người thợ trang điểm cao cấp đang tô vẽ lớp trang điểm tinh tế cho cô, chỉnh sửa lại mái tóc mềm.

Stylist chọn ra một bộ lễ phục màu đen ôm sát người làm tôn lên đường nét hoàn mỹ của cơ thể, hỏi thăm Diệp Vãn Ninh đang đứng cách đó không xa, “Cô Ninh Y, tối nay mặc bộ lễ phục màu đen này được không? Có thể khơi gợi khí chất thần bí” “Cắt băng khánh thành là chuyện vui, mặc lễ phục màu đen sợ không ổn, thay thành bộ lễ phục cánh hoa chạm đất màu tím nhạt mới ra kia đi. Nó cũng có thể làm nổi bật khí chất huyền bí, hơn nữa lại không khiến cho đối phương sẽ suy nghĩ nhiều.” “Vâng... cô Ninh Y nói rất có lý!” Stylist lập tức khẽ gật đầu, “Bộ lễ phục màu tím càng khiến cho mỗi một cái giơ tay nhấc chân của cô Ninh Y càng thêm tao nhã!” Stylist cẩn thận lấy bộ lễ phục màu tím dài chạm đất ra, đặt trên chiếc giường lớn thường dành cho người mẫu nghỉ ngơi. “Giày thì chọn đôi cao gót cột nơ này đi, cô Ninh Y cảm thấy thế nào?” Stylist mỗi lần đều hỏi ý kiến của Diệp Vãn Ninh, bởi vì cô học thiết kế, về phương diện này mỗi lần đều có thể đề ra rất nhiều ý kiến hữu ích, hơn nữa cô là người hòa nhã, mấy người stylist, thợ trang điểm, nhà tạo mẫu đều vô cùng có thiện cảm với cô, cũng rất thích trò chuyện với cô. “Được ạ, cám ơn chị” Diệp Vãn Ninh nở nụ cười, “Chị vất vả rồi? “Vất vả cái gì, đều là nên làm! Đây là trách nhiệm trong công việc của chị mà! Bảy giờ tối nay, mong chờ sự xuất hiện kinh diễm trong lễ cắt băng khánh thành của Ninh Y!” Cô làm stylist lâu như vậy rồi, cũng chỉ có Ninh Y là người mẫu lịch sự nhất, hơn nữa bây giờ Ninh Y còn là siêu mẫu hạng nhất, đã ngồi ổn định ở vị trí người mẫu đầu bảng trong công ty, nhưng cô bé cũng không hề làm kiêu, tính cách thân thiện dễ gần! Đây là điểm mà bọn họ đều rất yêu mến Ninh Y.

Diệp Vãn Ninh cười phì thành tiếng, “Cám ơn chị ạ!” Không cần phải xuất hiện kinh diễm đâu, chỉ cần hoàn thành tốt hành trình lần này là được! Cô vẫn muốn sớm được về chăm sóc Sâm Sâm!

Trợ lý Hana ở bên cạnh thấy thời gian cũng đã sắp đến, lập tức lên tiếng: “Chị Ninh Y, em đi chuẩn bị xe đây, không biết xe của công ty có đủ dùng hay không, em phải nhanh đi sắp xếp!” “Hana, em chạy chậm thôi, đừng té đấy!” Diệp Văn

Ninh lo lắng căn dặn Hana.

Cô bé trợ lý này của cô cái gì cũng tốt, người tốt bụng chịu khó chịu khổ lại rất cố gắng công việc, nhưng chỉ có tính cách là hơi lỗ mãng, hấp ta hấp tấp.

Trước đó lúc chạy việc cho cô, đã té ngã không dưới ba bốn lần rồi!

Mỗi lần Diệp Vãn Ninh đều dặn dò Hana, dặn xong,

Hana mới nhớ ra là phải đi đứng cẩn thận hơn! “Vâng ạ vâng ạ, em nhớ rồi, chị Ninh Y. Hana lập tức giảm tốc độ, vừa gọi điện thoại sắp xếp xe, vừa mở máy tính bảng xem lịch trình.