Không May Phải Gặp Nàng

Chương 1-1




Thế nào là đúng? Thế nào là sai?

Yêu người nào là đúng? Còn yêu người nào là sai?

Chỉ muốn yêu một người, bằng tấc cả những gì mình có. Không nuối tiếc, không hối hận.

Có mấy ai làm được?

Năm xưa Dạ Thần, vị thần thượng cổ rơi vào lưới tình với Tử Dao tiên tử, thời ấy tiên giới không cho phép thần tiên mang tư tình, Tử Dao tiên tử trốn xuống Nhân giới. 

Dạ Thần tự mình phong bế ngàn năm, qua một ngàn năm sau, tiên giới cũng phá bỏ luật ấy, cho phép thần tiên kết hôn, sinh con. Dạ Thần mới xuống Nhân giới tìm Tử Dao, chỉ là Dạ Thần không biết, trong một ngàn năm người tự phong bế ấy, Tử Dao có trở về tìm người, ở cửa Nam Thiên Môn, bị thiên binh thiên tướng vây bắt, cuối cùng phải bỏ mạng.

Dạ Thần đứng ở cửa Nam Thiên Môn suốt bảy ngày, cảm nhận từng chút một đau đớn cắn nát trái tim mình. Sau đó họa yêu thú làm chấn động tam giới, Dạ Thần dùng linh lực phong ấn, sau khi thần quang xuất hiện đại diện cho việc một vị thần quy thiên. Dạ Thần cũng từ đó biến mất. 

Không còn vị thần thượng cổ nào tồn tại nữa.

Tiên giới có một vị tiên tử tên Tố Khê. Một mình nàng sống ở Châu Ly Điện, nằm phía đông tiên giới, là một tòa nhà đơn giản, vắng vẻ quanh năm. Tố Khê cũng không kết thân với vị tiên nhân nào, chỉ một mình độc lai độc vãng.

Kiến Tu Vương là cháu ngoại của Thiên Đế, có lần trong lễ hội Bách Hoa nhìn thấy dung mạo của Tố Khê tiên tử, liền động tâm, mang theo rất nhiều quà cáp đến Châu Ly Điện, chỉ muốn cùng nàng kết giao, vừa bước vào cửa đã bị đàn ong giữ cửa đuổi đánh túi bụi. Ở trước Châu Ly Điện đề chữ “Không tiếp khách”.

Bạch Thược tiên quân cũng có lần muốn nhìn thấy mỹ nhân, một lần đến, đánh đuổi được bầy ong, chuẩn bị đẩy cửa bước vào thì bị con sói trắng nhào đến, vây cắn. Sau đó các tiên nhân thấy Bạch Thược một thân quần áo tả tơi chạy về.