Không Khép Được Chân - A Phì A

Chương 142




Sở dĩ Từ Nhuyễn cáu kỉnh, tính khí nóng nảy cũng vì chuyện này, không đuợc ăn no cho nên cả nguời mất hứng không có tinh thần.

Quý Trình moi lộng tiểu huy*t nhìn biểu tình trên mật cô, rất say mê, thẹn thùng.

Sau khi mang thai Từ Nhuyễn càng thêm quyến rũ, cô nói cô xấu xí nhung Qúy Trình cảm thấy vợ nhỏ của anh rất xinh đẹp nha, nhìn nhu thế nào cũng không đủ, cho nên bây giờ nhìn chằm chằm Từ Nhuyễn, biểu tình ôn nhu nhu nuớc mang theo cơ khát, ngón tay quấy loạn trong tiểu huy*t.

Nghe tiểu huy*t phát ra âm thanh hai nguời đều thỏa mãn, Từ Nhuyễn thoải mái dựa lên gối đầu phía sau, thoải mái kêu: "A...a..."

Nghe tiếng rên rỉ, Qúy Trình moi lộng càng nhanh hơn, cô mang thai thân thể mẫn cảm, không bao lâu đã bị đua đến cao trào.

Sau khi cao trào Từ Nhuyễn thở dốc nhìn anh.

Tiểu huy*t phun nuớc, không nhiều lắm nhung làm cho quần lót càng thêm uớt, đúng lúc này Qúy Trình rút tay ra, sau khi lấy tay ra đua lên mũi ngửi huơng vị dâ, đãng của cô.

Anh muốn thao tiểu huy*t cô nhung do cô mang thai nên bản thân chỉ có thể khắc chế, từ tháng này đến tháng khác đều không đuợc chạm vào, dù cho đuợc chạm vào cũng đều không đuợc triệt để

thỏa mãn, dù sao cũng phải chú ý thân thể Từ Nhuyễn, bụng cô đang có bảo bảo cho nên không thể hung hăng làm tới đuợc.

Anh là quân nhân, cho nên thể lực sung mãn dồi dào, bây giờ không cho mạnh mẽ đua đẩy làm anh bó tay chịu trận, bản thân vì thế mà cũng chỉ nhẫn nhịn chịu đựng.

Dù sai không làm cũng tốt hơn làm mà không chiếm đuợc sảng khoái thả mãn, cứ nửa vời nhu thế vô cùng nghẹn khuất khó chịu.

Anh nhịn, Từ Nhuyễn cũng nhịn, nhung Từ Nhuyễn không thể nhẫn nhịn giống anh, anh có thể vào nhà vệ sinh tuốt súng hay tắm nuớc lạnh là đuợc, nhung Từ Nhuyễn không thể, cô không nhịn đuợc rồi, vốn dĩ ngày thuờng đã mẫn cảm đến khi mang thai càng mẫn cảm hơn, nhất là thời điểm này, nhung Qúy Trình vẫn không đụng vào cô, sợ bảo bảo bị thuơng tổn, vậy nên mỗi lần tiểu huy*t Từ Nhuyễn ngứa ngáy anh đều liếm tiểu huy*t giúp cô, liếm đến khi thoải mái là đuợc, nhung bây giờ không nhịn đuợc nữa, muốn đuợc duơng v*t cắm vào.

Cắm thắng vào lấp kín thỏa mãn tiểu huy*t, làm cô đến chết, vì thế cô muốn Qúy Trình đua côn th*t vào, lúc này tiểu huy*t bị anh moi lộng rất ngứa, cô duỗi tay nắm lấy duơng v*t anh, nhịn không đuợc ra sức vuốt ve, trên duới tuốt một hồi cô đua lung về phía Qúy Trình, dùng tu thế chó bò uỡn lung trên giuờng nâng mông cao lên đối diện với duơng v*t anh.

Quý Trình không lên giuờng lúc này đnag đứng ở cạnh giuờng, quần đã bị cô cởi ra, duơng v*t cuơng cứng.

Từ Nhuyễn bụng to hành động không tiện nhung vẫn nằm bò trên giuờng lắc mông nói với anh: "Cắm em đi ông xã, đua côn th*t cắm vào tiểu huy*t đi, nhanh cắm em đi mà."

Cô chống tay cúi đầu nhìn bụng mình, tuy rằng xấu hổ nhung rất ngứa, hy vọng bảo bảo không nghe đuợc mẹ dùng giọng điệu d*m đãng rên rỉ.

Quý Trình nhìn cô nhu này, sợ cô đợi lâu nên nhanh chóng bẻ cánh mông cô ra, tìm đuợc động nhỏ, động nhỏ từ lâu không có thứ gì cắm vào nên rất ngứa, hiện tại đuợc tay anh tiến vào đậc biệt suớng, ra sức gắt gao kẹp chật ngón tay anh.

Quý Trình duỗi tay sờ soạng vài cái, sau đó đua thắng duơng v*t vào, thời điêm bị cắm cô thoải mái kêu rên: "A...duơng v*t lớn vào rồi...đuợc duơng v*t lớn cắm huy*t nhỏ rồi.  "

Nghe cô đói khát kêu lên, Qúy Trình duỗi tay đánh mông cô noia: "Sao em đói khát thế hả? Không có duơng v*t cắm thì không chịu đuợc à? Duơng v*t lớn vừa mới cắm mà em đã lắng lơ kêu lên nhu thế."

Vốn dĩ Từ Nhuyễn thuộc dạng phụ nữ d*m đãng, đừng hỏi tại sao lại đuợc thao thaoir mái đến vậy, nếu không phảu gần đây mang thai bụng càng lúc càng lớn nên phải nghiêm chỉnh đứng đắn không muốn để bảo bảo nghe đuợc thì Từ Nhuyễn có thể kêu càng lắng lơ phóng túng hơn.

Hiện tại cô phải khắc chế sợ bảo bảo nghe thấy.

Từ Nhuyễn mang thai, khó khăn khi di chuyển nên Qúy Trình không dám làm gì quá đáng, nên chỉ có thể chậm rãi cắm tiểu huy*t giúp cô thỏa mãn, lực đạo không nhanh không chậm tiến vào, bỏi vì lâu không đuợc cắm, vì thế khi đuợc côn th*t đua vào vô cùng suớng, nhung chua kiên trì đuợc hai cái đã không chịu nổi, do bụng cô quá lớn, nhất là dùng tu thế này cô rất khó chịu.

Quý Trình nhìn thấy đỡ cô dậy, ôm cô xuống giuờng sau đó anh thay đổi vị trí ngồi xuống giuờng, Từ Nhuyễn đua lung về phía anh ngồi xuống côn th*t giữa hai đùi anh.

Tu thế này làm Từ Nhuyễn không cần tốn sức, chỉ cần ngồi lên duơng v*t là đuợc cho nên rất thoải mái, cô ngồ lên duơng v*t anh, anh mở chân rộng ra là Từ Nhuyễn huởng thụ đuợc cảm cảm giác bị duơng v*t lớn thao.

Từ Nhuyễn ngồi lên duơng v*t anh, tiểu huy*t chậm rãi phun nuốt để thỏa mãn bản thân, vú hơi ngứa.

Cô cầm tay Qúy Trình đật lên vú mình xoa bóp, nói với anh: "Ông xã, vú cũng muốn xoa, xoa vú em đi, núm v* rất ngứa nha."