Không Gian Trọng Sinh: Thịnh Sủng Thần Y Thương Nữ

Chương 6: Số mệnh nghịch thiên




Cảnh Vân Chiêu có chút khó hiểu, chẳng lẽ đây chính là gia gia hay thái gia gia của mình? Nhưng ông như thế nào chỉ là một làn hư ảnh? Hơn nữa, ông còn nói nơi này là không gian Ngọc Hồ, dưới bầu trời này thực sự có một không gian huyền diệu như vậy sao?

"Cảnh Vân Chiêu." Tuy rằng nghi ngờ, nhưng Cảnh Vân Chiêu vẫn ngoan ngoãn trả lời.

"Vân Chiêu nha đầu, theo lý con phải kêu ta một tiếng lão tổ tông. Lão phu tên là Cảnh Hạc, vốn là một người y sư xuất sắc ở dị thế, ngàn năm trước dưới cơ duyên xảo hợp đi tới thế giới hiện đại này, cả đời khổ công nghiên cứu y thuật, trị bệnh cứu người, cuối cùng lại chỉ sống đến 300 tuổi đã qua đời, đáng lẽ nên đi đầu thai, chỉ là không yên tâm về một thân y thuật này của ta, bởi vậy ta đã dùng không gian Ngọc Hồ mang đến từ dị thế để phong ấn linh hồn còn sót lại của ta, chờ đợi người có duyên đến kế thừa nó." Lão nhân thở dài nói.

"Không gian Ngọc Hồ này rất có linh tính, yêu cầu người có được nó phải có số mệnh nghịch thiên, bởi vậy lão phu đã đợi mấy trăm năm." Lão nhân lại bổ sung một câu.

Cảnh Vân Chiêu vừa nghe, sợ hãi, kinh ngạc, đủ loại cảm xúc xẹt qua trong lòng.

Số mệnh nghịch thiên?

Cô sống một đời thê thảm mà chết, vốn nên là một người xui xẻo đến cực hạn, nhưng lại có cơ hội trọng sinh làm người,đây chẳng lẽ chính là số mệnh nghịch thiên theo lời lão nhân nói?

"Lão, lão gia gia, ý của người là, con chính là người mà người đang đợi?" Cảnh Vân Chiêu có chút không xác định hỏi, đến nỗi câu nói lão tổ tông kia, lúc này lại có chút kêu không ra lời.

"Không sai. Lão phu nhìn ra được, xung quanh con bao phủ một tầng khí chính dương, nếu là ở dị thế nơi lão phu trước kia sinh sống tất nhiên sẽ tiền đồ vô lượng, nhưng bây giờ nơi nàychỉ sợ ít có cơ hội để con phát triển, Vân Chiêu nha đầu, không biết con có nguyện ý kế thừa y thuật của lão phu hay không?" Lão nhân mở miệng hỏi.

Cảnh Vân Chiêu trong lòng tất nhiên là nguyện ý.

Chỉ là......

"Lão gia gia, không dối gạt người, con không học qua y thuật......" Cô biết, y học chân chính phần lớn bắt đầu học tập từ khi còn bé, trước kia cô chưa bao giờ tiếp xúc qua, hiện giờ lão nhân này tùy tiện liền muốn dạy cô, cuối cùng nếu phát hiện cô là cây gỗ mục, chẳng phải sẽ lãng phí tâm tư?

Lão nhân vừa nghe lời này, tức khắc hết sức vui mừng, "Không sao, chỉ cần con nguyện ý, lão phu tự có biện pháp."

Cảnh Vân Chiêu bán tín bán nghi, bất quá lão nhân gia đã nói như vậy, tự nhiên đáp ứng, vội vàng gật gật đầu.

Một thân y thuật của lão nhân gia khẳng định lợi hại, nếu là có thể học được một ít, hẳn là cũng sẽ được lợi vô cùng.

Lão nhân thấy cô đã đáp ứng, duỗi tay ở trên bàn đá xoay hai vòng, nháy mắt, vòng xoay trên bàn đá kéo dài về phía trước, bên trong lại có một vách ngăn, trong vách ngăn có đặt một quyển thư tịch phát ra huỳnh quang màu xanh lục.

"Đây là......"Ánh sáng xanh lục đó sáng lên, vô cùng huyền ảo.

"Đây là nơi lão phu khổ học suốt đời, đừng thấy nội dung cuốn thư tịch này không nhiều...... Cuốn thư tịch này chính là linh ngọc lão phu mang từ dị thế đến, tổng cộng 99 phiến, bắt đầu đọc từ phiến thứ nhất, mỗi lần lấy ra một phiến ngọc mới đều phải nhỏ vào một giọt máu tươi, mấy thứ này đều sẽ khắc vào trong đầu con, đến khi con đem mấy thứ này hấp thu toàn bộ, hoàn toàn nhớ kỹ mới tiếp tục đọc." Lão nhân giải thích.

Cảnh Vân Chiêu lúc này mới từ kinh hãi chậm rãi trấn định lại.

Rốt cuộc cô đều có thể trọng sinh, trên đời này lại có chuyện gì là không có khả năng phát sinh?

"Cảm ơn người." Cảnh Vân Chiêu cảm kích nói.

"Con là hậu nhân của ta, cần gì nói cảm ơn? Con phải nhớ kỹ, không thể đua đòi, một lần chỉ có thể hấp thu một phiến, không được tham lam, nếu không đầu con không thể chứa được nhiều tin tức như vậy, không ngu ngốc cũng sẽ phát điên, mặt khác, một bên không gian này có thể dùng để gieo trồng một ít dược liệu, nước suối có tác dụng thúc đẩy sinh trưởng, nhưng không thể mang ra ngoài không gian cũng không thể cất giữ, tốc độ sinh trưởng sẽ căn cứ nồng độ của nước suối quyết định, cuối cùng, cũng là quan trọng nhất, lòng người khó đoán, không gian Ngọc Hồ này không thể để người ngoài biết, cũng không thể mang bất luận người ngoài nào tiến vào, nếu muốn truyền thừa chỉ có thể chờ đến khi con trăm năm sau lấy phương thức truyền thừa này truyền cho người có vận số của Cảnh thị......"