Thượng Tử Đằng nắm chặt tay cô hơn kéo gần cô về phía mình. Mộc Trà trừng mắt nhìn hắn tập2 , hắn không có gì để làm sao? Đến tìm cô làm gì?
Thượng Tử Đằng sau khi nhận được hộp quà mà Mộc Trà gián tiếp nhờ Lục Dật Thần đưa cho, hắn như phát điên. Lâm Lục Chi bỉ ổi dám làm việc này sau lưng hắn, cô ta muốn triệt con đường truy thê của hắn sao??Hắn điên cuồng tìm cô lại nghe chuyện tên Âu Dương Triệt kia về nước lại cả việc về Lâm gia. Mộc Trà có chịu nổi không?
\- Em đang đi dạo sao??
\-Không thấy sao còn hỏi.
Thượng Tử Đằng cười trừ, cô luôn vô tâm vô phế vậy. Không gặp thì nhớ phát điên, gặp thì toàn nghe những lời nói khiến người ta đau lòng.
Tách tách
Mộc Trà ngước lên nhìn trời, các đám mây đen dần kéo đến, bầu trời bắt đầu lộp bộp rơi xuống vài giọt nước. Mưa rồi!!!!
Thượng Tử Đằng lấy tay che đầu cho cô, nhanh chân kéo tay cô chạy đến một tiệm tạp hóa tiện ích gần đó. Cả người dính chút nước mưa. Mộc Trà Cau mày nhìn trời.Lão thiên, có phải ông muốn trêu chọc con không hả?? Thượng Tử Đằng lau lau mấy giọt nước mưa trên má cho cô, hắn kéo cô ngồi xuống ghế rồi chạy đi mua hai ly cacao nóng.
\-Cầm lấy
Thượng Tử Đằng đưa cho cô một ly cacao rồi cũng ngồi xuống cạch cô. Mộc Trà nhận lấy ly cacao nóng, cô nhìn mưa qua lớp cửa kính trước mặt , lòng có chút xao động.
\-Anh có nhớ khi còn yêu nhau, anh từng hẹn tôi đi chơi công viên không??
Thượng Tử Đằng khẽ siết ly cacao trong tay, gật nhẹ đầu. Mộc Trà nhấp một ngụm cacao rồi nói tiếp.
\-Tôi đã đứng đợi anh suốt 2 tiếng đồng hồ. Trời có đổ mưa cũng không chịu di chuyển đi nơi khác. Vì tôi tin anh sẽ đến. Vậy mà anh khi đó ở đâu? Bên cạnh Lâm Lục Chi sao? Ngay cả một tin nhắn thông báo lỡ hẹn cũng không có. Nhưng tôi vẫn tin anh. Cứ mỗi lần lỡ hẹn với tôi lý do đều là Lâm Lục Chi. Thượng Tử Đằng...
Thượng Tử Đằng quay sang nhìn cô còn cô lại chăm chăm nhìn ra ngoài cửa. Trong lòng chợt dâng lên một cỗ chua xót. Cô nói rất đúng. Mộc Trà tiếp tục nói. Không biết từ bao giờ mắt cô đã phủ một lớp nước mỏng quanh viền mắt.
\-Tôi sẽ cảm thấy bớt đau hơn khi anh là người nói rõ cho tôi biết lý do chứ không phải là để Lâm Lục Chi kể lể. Tại sao anh không nói tôi biết lý do vắng mặt trong mỗi buổi hẹn? Tại sao lại để Lâm Lục Chi trực tiếp nói chứ?...
Mộc Trà lại nhớ đến tên bạc tình Lãnh Hàn, hắn cũng đã cho cô leo cây rất nhiều lần. Trong lúc cô đứng dưới màn mưa lạnh lẽo đợi hắn đến thì hắn lại đang sung sướng mưa gió trên giường với người phụ nữ nào đó . Đàn ông đúng là loài động vật máu lạnh
Thượng Tử Đằng khẽ gạt bỏ dòng nước mắt trên khoé mắt của Mộc Trà đang dần chảy xuống. Mộc Trà tránh né quay người nhưng lại bị hắn giữ chặt người, mặt đối mặt.
\-Mộc Trà, em còn yêu anh không? Anh nhận ra rằng mình thật sự rất yêu em. Yêu nhiều hơn những gì anh tưởng tượng.
Mộc Trà bối rối không biết nói gì. Yêu? Sao có thể nói ra dễ dàng như vậy được? Có phải hắn cũng nói ra từ này với Lâm Lục Chi dễ dàng như vậy không??
Mộc Trà mơ hồ nghĩ ngợi. Cô cự tuyệt thẳng thắng, khiến tâm can người đối diện một phen đau nhói.
\-Thứ tình cảm đó, nó đã sớm bị tôi buông bỏ rồi.
Mộc Trà hất tay hắn ra, cô cứ thế đội mưa mà chạy một mạch về nhà. Thượng Tử Đằng cười nhạt. Em buông bỏ nó rồi ư? Em không thèm quan tâm anh nữa sao? Nhưng rất nhanh thôi em sẽ lại về cạnh anh. Trở thành Thượng phu nhân...
\*\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\- \-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\- \-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\- \-\-\-\-\-\-\-\-\-\*
Mộc Trà trở về nhà trong tình trạng ướt nhẹp, cả người dính nước mưa lạnh toát. Cô vội vàng lấy quần áo rồi đi vào nhà tắm. Sao lâu vậy mà Vô Tâm chưa về đã hơn một tiếng rồi. Mặc trên người bộ quần áo ngủ lụa mềm hình gấu Brown, Mộc Trà lấy khăn lau lau mái tóc ướt của mình.
\*Cốc Cốc \*
Mộc Trà nghĩ đó là Vô Tâm liền vui vẻ chạy ra mở cửa
\-Vô Tâm chị..... Âu Dương Triệt?? Sao anh lại ở đây??
Âu Dương Triệt nhìn lướt qua cơ thể Mộc Trà, hai má khẽ đỏ. Mái tóc ướt đang lau, chiếc quần ngủ ngang đùi khoe cặp chân trắng nõn, cân đối .
\-Tôi tới thăm cô không được sao?? Có vẻ từ khi về nước đến nay cô không chào đón tôi.
\-Sao tôi phải chào đón anh? Tôi hiện tại không muốn dính líu gì đến anh và cô em gái dễ thương của tôi nga \~
Mộc Trà khó hiểu. Đáng ra bây giờ hắn đang ở cũng Lâm Lục Chi, dẫn cô ta đi xem thị trường chứng khoán, hay vì hôm qua Mộc Trà nổi cơn tát nữ chủ mà bây giờ hắn đến đây trả thù giúp cô ta.
Aygooo.... Đúng là si tình.
\-Anh muốn trả thù tôi vì tát bảo bối của anh? Hay anh đến để cảnh báo tôi không được làm tổn hại đến cô ta?? Nếu đã là vậy tôi cũng nhắc cho anh rõ. Quản lý cô ta cho tốt vào, tôi không muốn dây dưa gì với mấy người. Đừng để cô ta xổng chuồng đến tìm tôi. Tôi không chắc bản thân mình sẽ làm gì cô ta đâu.
\-Tôi...
RẦM
Mộc Trà mạnh mẽ đóng cửa lại. Cô chạy nhanh vào bếp rót nước vội vã uống. Bực mình chết mất, sao nam chủ cứ tìm cô gây loạn vậy? Cô đắc tội gì với họ sao?
Âu Dương Triệt đang định lên tiếng thì cô đóng rầm cửa lại, chưa để hắn nói câu nào. Cảm xúc hỗn loạn lại bao trùm lấy hắn. Mộc Trà cô đã làm gì khiến tâm tôi dậy sóng như vậy??
Không tự chủ mà muốn quan tâm cô. Hắn có vấn đề thật rồi.
.....
.....
....