Không Chấp Nhận Yêu Anh

Chương 38: Cuốn sổ đen






Anh càng thể hiện tình cảm cô càng cảm thấy lo lắng hơn. Sợ phải mất anh thêm lần nữa, dù mọi chuyện đã được giải quyết nhưng linh tính vẫn còn một điều gì đó khiến cô chưa an tâm. Hạnh phúc đơn giản nhưng sao lại khó khăn với cô và anh đến như vậy.

--

Ngày hôm sau, tại căn cứ bí mật.

Chí Thần thản nhiên ngồi xuống châm điếu thuốc, vẻ mặt đầy suy tư, anh hút một hơi dài rồi thả làn khói trắng ra ngoài. Thoáng chốc căn phòng đã được che phủ trong bức tranh mờ ảo.

Tiểu Kiệt ngồi đối diện, sắc mặt lo lắng không ngừng:

- Đại ca, giờ phải làm sao?

- Mẹ nó, thằng Trần Cao, đúng là không nên tha cho nó.

Anh gõ gõ tay lên bàn dường như đang tính toán điều gì đó. Nếu là người nắm trong tay cuốn sổ đen chắc chắn Trần Cao sẽ đưa ra giao dịch, nhưng với thủ đoạn của tên khốn này thì không thể tin tưởng hắn hoàn toàn được.

Chí Thần cầm điện thoại trên tay, nhấn số gọi trực tiếp cho Trần Cao. Sau ba hồi chuông vang lên, anh cất giọng nói lạnh lùng khi đầu dây bên kia vừa bắt máy:

- Mày muốn gì?

- Không ngờ có ngày mày chủ động liên lạc với tao. Đơn giản hãy chuyển giao toàn bộ tập đoàn Trần Thị cho tao, rút khỏi giới giang hồ. Tốt nhất mày nên cút khỏi thành phố Đại Thành này nếu muốn sống yên ổn.

Vốn dĩ anh đã suy nghĩ ra được điều hắn ta muốn. Chỉ là phía sau anh còn rất nhiều anh em, họ không khác gì gia đình thứ hai của anh. Là một người đứng đầu trong băng đảng, anh đặt trách nhiệm lên trên hết dù bản thân bây giờ đã muốn buông bỏ khỏi giới xã hội đen. Sự ích kỷ của anh có thể làm hại tới rất nhiều người, đây không phải là lúc thích hợp.

Anh nhếch môi cười khinh:

- Mày nghĩ tao cần những thứ đó.

- Vậy thì càng đơn giản để thoả thuận. Không ngờ ông già tao vẫn còn có tầm nhìn, để lại thứ tài sản quý này. Chứng tỏ lão vẫn không tin tưởng mày tuyệt đối. Thứ lão yêu chỉ có tiền và quyền, còn mày vốn dĩ chỉ là con cờ của lão mà thôi. Thằng ngu.

- Tao cần thời gian để sắp xếp, hai ngày nữa lúc 10h sáng tại tập đoàn tài chính Trần Thị, tao sẽ ký tên giao công ty cho mày.

- Được lắm Chí Thần, tao thích tính cách nhanh gọn của mày. Liệu hồn nếu mày làm chuyện gì sau lưng tao.

Trần Cao khá hài lòng vì kết quả, hắn hả hê cầm cuốn sổ đen trên tay. Trong đó chứa tất cả các giao dịch trái phép của lão Trần, toàn bộ đều được Chí Thần đứng tên, ra mặt giải quyết. Nếu rơi vào tay cảnh sát, chắc chắn anh sẽ không còn đường lui.

Tiểu kiệt ngạc nhiên nhìn anh:

- Đại ca sẽ giao công ty cho hắn?

- Cậu nghe anh nói rõ đây.

---

Ngày hôm sau

Chiếc xe Mercedes đen dừng lại trước cửa phòng khám Đại Thành, người đàn ông trong trang phục quần tây, áo sơ mi đen lịch lãm bước xuống. Ánh mắt quá đỗi dịu dàng, tràn ngập yêu thương khi nhìn thấy Tư Hạ.

Anh đi đến ôm chặt cô gái xinh đẹp trước mặt, anh nhớ cô từng giây từng phút. Cô như liều thuốc gây nghiện không thể dứt khỏi, anh biết phải làm sao khi sống thiếu cô đây.

Tư Hạ mỉm cười khẽ nói:

- Mọi người đang nhìn đó Chí Thần.

- Kệ.

- Sao đột nhiên lại đến đón em vậy.

- Thích.

- Anh không trả lời đàng hoàng được sao?

- Không.

- Thua anh.

--

Dưới ánh đèn vàng ấm áp, không gian được thiết kế vô cùng sang trọng và đẳng cấp từ bàn ghế, phụ kiện đều được bày trí tỉ mỉ, tinh tế cùng gam màu trắng đen chủ đạo khiến nơi đây trở nên trầm tĩnh, yên bình. Cửa sổ lớn được bảo vệ bởi lớp kính dày với tầm nhìn trực tiếp ra bờ sông tuyệt đẹp, cảnh sắc thiên nhiên chìm trong màn đêm, những đường nét sáng tối đối nghịch tạo thành bức tranh đầy mê hoặc, lôi cuốn.

Chí Thần chăm chú nhìn người con gái ngồi đối diện, anh không muốn rời khỏi khuôn mặt cô một khắc nào. Chỉ cần nghĩ đến chuyện sắp tới, tim anh bỗng co thắt lại, lòng nặng trĩu những nỗi đau vô hình.

Tư Hạ ngại ngùng, có vẻ hôm nay anh rất lạ.

- Anh còn không mau gọi món, định nhìn em đến khi nào?

- Món ăn ngon trước mặt, đâu cần phải gọi.

- Anh đúng là biến thái. Đưa menu cho em.

Bữa ăn tối kết thúc đầy lãng mạn, cả hai mau chóng trở về biệt thự riêng.

Bầu trời đêm hôm nay lại vắng những vì sao chỉ duy nhất tồn tại ánh trăng khuyết mang cảm giác ma mị, bí ẩn.

Anh ôm chặt cô vào lòng, đặt nụ hôn nhẹ nhàng, âu yếm lên trán cô. Trong khoảnh khắc ấy, trái tim cô đã đập loạn nhịp, cô nghĩ rằng bản thân không thể sống thiếu người đàn ông này được.

Tư Hạ vuốt ve khuôn mặt anh, cảm nhận từng bộ phận như in sâu trong tâm trí. Bấc giác đặt nụ hôn lên môi anh, vốn dĩ không dám đụng chạm cô nhiều nhưng cô lại cố tình quyến rũ anh thế này thì phải làm sao.

Chí Thần nghiến răng, bất lực đè cô nằm dưới:

- Em muốn gì?

- Ngủ.

Cô lấy chăn che mặt, thật sự không muốn kích thích bản năng đàn ông của anh, chỉ là do vô tình. Từ đêm hôm đó, cả người cô ê ẩm, bên dưới bị anh hành hạ đến đau nhức. Cô cần thời gian tịnh dưỡng để đối phó với người mạnh mẽ như anh.