Không Chấp Nhận Yêu Anh

Chương 29: Sự thật đằng sau




Tại bệnh viện Đài Bắc:

- Đã dặn không để việc cá nhân ảnh hưởng đến kế hoạch. Tôi sẽ nói với sở trưởng để cậu rút lui.

- Là lỗi của tôi, xin anh để tôi tiếp tục, tôi nhất định sẽ bắt Chí Thần phải trả giá những việc hắn đã làm.

- Cậu có biết, tôi đã âm thầm theo dõi lão Trần và hắn ta hơn sáu năm qua, tìm đủ mọi cách để có thể tiếp cận mà không bị phát hiện. Chỉ cần có đủ bằng chứng buộc tội, hoàn thành nhiệm vụ lần này. Tôi sẽ nói với cấp trên để cậu có thể ở lại Đại Thành.

Trên giường bệnh, nhiều vết bầm tím xuất hiện trên gương mặt góc cạnh của Từ Sâm, nếu không vì sự cố đêm hôm đó, có lẽ Tư Hạ đang hạnh phúc cùng anh xây dựng tổ ấm. Là do cái nhiệm vụ chết tiệt, anh hối hận vì đồng ý ký giấy trở thành cảnh sát ngầm trong vòng 10 năm. Trói buộc anh phải hy sinh tình yêu của đời mình. Từ ngày nghe thông tin cô kết hôn với Chí Thần, anh đã lập tức làm giấy xin tham gia kế hoạch tác chiến lần này. Sau thời gian dài chờ xét duyệt, cuối cùng anh mới được điều động trở về Đại Thành.

..

Những ngày nắng gắt của mùa hè đem đến cảm giác oi bức, khó chịu. Không khí trở nên ngột ngạt và khô khan hơn, hầu hết mọi người đều hạn chế ra đường trong thời tiết dễ làm thay đổi trạng thái này.

Hai ngày rồi Tư Hạ không về nhà, cô vươn mình mệt mỏi, thoải mái nằm ngả lưng trên bàn làm việc. Nơi đây dần trở thành một chiếc giường thu nhỏ của cô sau những căng thẳng, Tư Hạ chợp mắt nghỉ ngơi mặc cho xung quanh phủ đầy các tài liệu báo cáo.

Ánh sáng nhẹ nhàng chiếu lên khuôn mặt thanh tú, xinh đẹp của Tư Hạ. Từ vị trí văn phòng Chủ Tịch tập đoàn tài chính Trần Thị, anh zoom máy ảnh điện thoại lại gần, lưu giữ khoảnh khắc đáng yêu như bức tranh nghệ thuật dành riêng cho anh.

Tiểu Kiệt gõ cửa bước vào:

- Đại ca, em đã có thông tin mối quan hệ giữa bác sĩ Hạ và Từ Sâm. Họ là người y..

Chí Thần quay sang vội ngắt lời:

- Tôi biết rồi, cậu không cần báo cáo chuyện này nữa.

- Có phải anh hỏi bác sĩ Hạ rồi không?

- Là cô ấy tự nói.

Tiểu Kiệt gật đầu tỏ vẻ hiểu ý nhưng lại cười thầm trong lòng, cậu nhớ ra thêm một việc cần thông báo gấp cho anh:

- Trong quá trình điều tra em nghi ngờ tên Hắc Long hình như có dính dáng đến chuyện trước kia, bọn chúng có mối quan hệ với nhau cũng khá lâu.

- Hắn ta trốn kỹ thật đấy.

Anh nhớ lại có một thời gian làm việc cho lão Trần, tình cờ thấy ông ta đang gặp một gã nào đó, trông có vẻ rất giống Hắc Long. Chắc hẳn họ có điều bí mật gì đó.

- Cậu tập hợp anh em, nhất định phải tìm ra hắn càng sớm càng tốt. Nếu có thông tin gì của tên Minh Triết báo cáo ngay cho tôi.

- Rõ thưa Đại ca.

Tại bến cảng ngoại thành

Tên Hắc Long đang lẩn trốn trong một chiếc thuyền cập bến bỏ hoang, trông hắn ta ăn mặc rất thoải mái, quần lửng kết hợp cùng áo sơ mi hoạ tiết chẳng còn ra dáng phong độ như thường ngày. Đầu tóc cũng không được trau chuốc cắt tỉa đàng hoàng, râu mọc từ mép chạy dài xuống cằm.

Hắn ta nhớ lại khoảng thời gian huy hoàng, đứng trước thiên hạ hả hê, đám đàn em luôn vây xung quanh. Ngày đêm tiệc tùng, gái gú, thích thú đếm đống tiền đô thu về sau mỗi phi vụ buôn thuốc thành công. Mỗi ngụm rượu chất chứa đầy nỗi u sầu, liên tục nhớ về quá khứ trên khuôn mặt đã xuất hiện nhiều nếp nhăn. Bỗng nhiên hắn đứng lên hất tung bàn đập đổ hết tất cả mọi thứ. Một tiếng động lớn vang lên trong khoang thuyền kèm âm thanh la hét đầy tức giận:

- Chí Thần, tao nhất định sẽ giết mày.

Từ bên ngoài, người đàn ông mặc áo thun ba lỗ để lộ hình xăm trên cánh tay đi vào. Vẻ mặt không hài lòng khi thấy hành động của Hắc Long.

- Mày có thôi nổi cơn điên đi không? Mẹ kiếp.

Hắn loạng choạng không tỉnh táo quay sang nhìn:

- Thằng chó đó hại tao đến nông nổi này, mày nghĩ tao bình thường được không?

- Tại mày ngu đó thằng đầu đất.

Hắn điên giết chạy tới nắm áo người đàn ông trước mặt:

- Mẹ mày, nếu là tao mày sẽ làm gì hả thằng khốn. Mày biết gì mà nói?

- Tao sẽ giết nó như cách tao giết gia đình nó vậy.

- Cái gì? Mày giết cả nhà thằng Chí Thần?

- Mày có nhớ phi vụ bán vũ khí cho lão Trần cách đây 28 năm trước, ba nó chính là đứa giao dịch trực tiếp với chúng ta ngày hôm đó và cũng tại thằng khốn đó báo cảnh sát hại chết em tao. Nên tao đã tự lên kế hoạch giết chết hết gia đình nó, nhưng sau này mới phát hiện, còn một đứa con những lão Trần nhất quyết giữ nó lại, nhằm tạo thế lực phía sau cho lão thuận chuyện làm ăn. Lão hứa với tao sẽ không tiết lộ về chuyện này để giao dịch giữa chúng ta và lão vẫn diễn ra trong bí mật. Thế mà, trước khi nhắm mắt lại giả nhân đạo nhằm trừ khử chúng ta, khốn kiếp.

Người đàn ông xăm mình ngồi xuống, hồi tưởng lại chuyện xảy ra như vừa mới hôm qua. Bàn tay hắn nắm chặt, bởi không có gì đau lòng bằng việc mất đi người thân duy nhất. Đứa em trai ruột mà hắn yêu thương.

Hai anh em kém may mắn khi sống trong một gia đình nghiện ngập, mỗi ngày ba mẹ hắn bắt phải đi nhặt ve chai kiếm tiền để thoả mãn cơn thèm thuốc, cứ thế nương tựa sống cùng nhau. Cho đến khi đêm định mệnh, nhiều trận đòn liên tiếp phủ lên cơ thể yếu ớt cuốn trong cơn đón muốn rã rời.

- Mẹ kiếp chúng mày, có việc mang về cũng không xong. Dám giấu tiền tao rồi nói làm rớt, tao đánh cho tụi mày chết.

Người mẹ độc ác, tàn nhẫn, ánh mắt đỏ hoen chỉ biết mỗi sự thịnh nộ đang lắp đầy tâm trí. Chiếc cây gỗ trên tay bà ta nhanh chóng gãy làm đôi, những vết bầm đã rỉ máu khắp người hai đứa trẻ. Vẫn chưa nguôi cơn giận, bà ta lấy thanh sắt dài kế bên, vung tay thả đòn đánh từ trên cao xuống, em trai hắn vội chạy đến đỡ, khiến một bên chân không còn được đi lại bình thường được nữa.