Không Chấp Nhận Yêu Anh

Chương 15: Phòng khám Đại Thành




Tư Hạ nhanh chóng thu dọn đồ đạc vào vali, cô liên lạc với Tiểu Kiệt để sắp xếp người đưa về biệt thự riêng ngay trong đêm. Mặc xác người đàn ông đó sống chết ra sao, cô không còn muốn quan tâm đến nữa.

Từ lúc gặp anh, cuộc sống của cô xáo trộn hết tất cả mọi thứ. Giờ có than trách cũng không thể thay đổi cái định mệnh này. Gió mùa xuân ấm áp nhưng sao lòng cô vẫn còn vương vấn hơi lạnh của mùa đông. Tự nhiên hôm nay cô lại cảm thấy cô đơn như chưa từng.

Một tuần nữa lặng lẽ trôi qua, Chí Thần quay lại với công việc sau khi vết thương đã dần hồi phục. Mặc cho Tiểu Kiệt nghĩ cách hoà giải cho cả hai vậy mà vẫn rơi vào tình trạng bế tắc vì sự cứng đầu của anh, tỏ vẻ ra mình rất ổn nhưng sâu bên trong biết bao nhiêu suy nghĩ chôn giấu.

Tư Hạ vẫn vậy, là cô gái mạnh mẽ sẵn sàng đối mặt trước mọi khó khăn, vỏ bọc kiên cường ấy đôi lúc chìm trong sự buồn tủi rồi tự tìm cách thoát ra.

Công ty tài chính Trần Thị

Chí Thần ngồi suy tư trên bàn làm việc, đưa mắt nhìn thẳng vào màn hình máy tính nhưng đầu óc anh liên tục nghĩ về biểu cảm ngày hôm đó của Tư Hạ. Anh lấy điện thoại gọi cho Tiểu Kiệt:

- Tình hình xây dựng phòng khám đến đâu rồi?

- Hầu như đã xong hết, chỉ chờ một vài thiết bị chuyển tới nữa thôi Đại ca.

- Cậu sắp xếp cho bác sĩ Hạ qua đó kiểm tra đi.

- Em biết rồi.



Anh xem như chưa từng có chuyện gì xảy ra, Tiểu Kiệt thở dài đứng trước không gian rộng lớn của biệt thự riêng, chỉ nhìn thôi đủ cảm nhận sự cô đơn biết mấy. Chí Thần đối xử với Tư Hạ quả là khắc khe mặc dù cô chẳng có lỗi gì phải nhận lấy điều này cả.

Sân vườn xanh mát dưới anh nắng ấm áp của buổi sớm, Tư Hạ thoải mái ngồi chăm chú đọc từng trang sách. Dáng vẻ đẹp dịu dàng, mái tóc xoăn xõa dài nữ tính được tô sắc thêm bởi màu sắc xung quanh làm nổi bật nét thuần khiết, quyến rũ trên khuôn mặt cô.

Tiểu Kiệt bước đến gần:

- Bác sĩ Hạ, mới sáng sớm đã thơ mộng như vậy rồi.

Cô quay sang nhìn Tiểu Kiệt, mỉm cười:

- Là thói quen hằng ngày thôi.

- Um...Phòng khám đã xong, chị đến kiểm tra cùng em, nếu cần gì sẽ trang bị thêm.

- Chẳng phải đã nói rõ rồi sao.

- Bác sĩ Hạ, thật ra..tính tình Đại ca có chút nóng nảy, em thay mặt xin lỗi cũng tại em nhờ chị ở lại..Nếu bây giờ hai người ly hôn, rất nhiều chuyện lớn sẽ xảy ra và việc đảm bảo an toàn cho chị cũng rất khó khăn. Em hứa từ bây giờ đến khi chấm dứt hợp đồng, sẽ cố gắng hết sức không để chị chạm mặt người đó. Có được không?

Suy đi tính lại, cô lúc nào cũng không có lựa chọn nào tốt hơn cho bản thân, rõ ràng anh ta đã hành động quá đáng, xem thường cô, đưa cô đến cuộc hôn nhân này. Thân là con gái, lúc nào cũng một mình thì làm được gì cơ chứ. “Cắn răng chịu đựng hai năm thôi Tư Hạ, mày sẽ đi thật xa nơi này.”



- Cậu chắc chứ?

- Em xin thề, từ bây giờ chị cứ trực tiếp liên lạc với em. Nếu Đại ca có gì không phải em sẽ xử đẹp, chị yên tâm.

Cô bật cười, có thể làm được gì với tính khí như anh ta chứ.

Phòng khám Đại Thành cuối cùng cũng đã được hoàn thành xong, trông bên ngoài không khác gì một khách sạn năm sao sang trọng và hiện đại. Trang thiết bị y tế được bố trí một cách khoa học và tiên tiến, từ các thiết bị chẩn đoán đến hệ thống máy móc chữa trị. Tất cả mọi thứ đều được chuẩn bị một cách chỉnh chu nhất, chỉ hơn hai tháng mà hoàn hảo thế này, đủ khiến mọi người phải trầm trồ vì độ đầu tư của Chí Thần cho Tư Hạ.

Bàn làm việc của cô được bố trí và sắp xếp ở một căn phòng của tầng cao nhất, đặc biệt có cửa sổ lớn tràn ngập ánh sáng và không khí tự nhiên, một không gian thư giãn tuyệt vời. Tư Hạ hít thật sâu tận hưởng mùi thơm dễ chịu, cảm giác hạnh phúc khi được trở lại làm bác sĩ. Cô dường như quên hết mọi lo lắng, mệt mỏi trước đó.

Trên tòa nhà cao đối diện phòng khám, người đàn ông đứng khoanh tay trước ngực, ánh mắt thích thú theo dõi từng hành động, biểu cảm của Tư Hạ qua hướng cửa sổ. Tất cả đều nằm trong dự tính và kế hoạch của anh, kể cả là cô.

Phòng khám luôn có vệ sĩ đứng túc trực, bệnh nhân đến đây cũng được kiểm soát chặt chẽ. Tư Hạ ngỏ ý mời y tá Lâm về cùng làm, vì hiện tại vẫn chưa đủ nhân lực. Tiểu Kiệt theo lệnh sẵn sàng đồng ý mọi yêu cầu của cô.

Hoa anh đào bắt đầu đua nhau khoe sắc trên khắp những con đường, sắc hồng rực rỡ trong ánh đèn đêm của thành phố tạo nên một hiệu ứng huyền ảo như bước ra từ truyện tranh. Hướng ánh nhìn trước cửa phòng khám, đã 2h sáng mà cô còn chưa về. Người đàn ông phong độ với dáng mặc sơ mi trắng, quần tây đen, tay bỏ vào túi quần. Ánh mắt sắc lạnh bỗng trở nên dịu dàng khác thường khi chạm mặt Tư Hạ.

Cô ngạc nhiên khi nhìn thấy anh, cũng khá lâu rồi hai người không gặp nhau như thế này. Cảm giác thật khó xử, dù chuyện đã qua. Tư Hạ lướt ngang qua anh, tỏ vẻ không quan tâm.

- Tôi đưa cô về.