Chương 10: Thành Lonia
Tiếp tục một chặng đường dài, quả thật quãng đường còn lại quả thật yên tĩnh, ngoài một số phỉ tặc chặn đường, thì đoàn người không hề trở ngại, một tháng sau bọn họ đã đặt chân đến thành Lonia.
Khí hậu nơi này thật là nắng nóng a, nhiệt độ ban ngày cũng tới 37 38 độ, có khi giữa trưa lên lên 42 độ, xung quanh tòa thành cây cối khô cằn, trơ trọi. tương phản cực kỳ rõ nét. Một bên thì một màu vàng cam của đất, một bên là dòng sông xanh thắm, thực vật bên dưới cũng không ít.
Tòa thành Lonian nằm trơ trọi giữa một vùng rộng lớn.
Khi đoàn người đi đến cổng thành Lonia thì của thành hoàn toàn đóng chặt, hơn nữa binh sĩ trên thành thì gươm mác sẵn sàng, giống như bọn họ là địch nhân đến công thành.
Swian từ trong xe ngựa bước ra, trên tay cầm công văn có dấu ấn của Quốc Vương.
"Ai là thành chủ, mau ra tiếp chỉ!" Swain quát lớn.
Trên cửa thành một người mang áo giác bạc có một khuôn mặt chuộc bước ra! Cuồng đồ nơi nào dám giả truyền quốc lệnh!" tên này âm thanh quái khí, xem ra là một tên không ra gì.
"Hỗn xược!" Swain quát lớn, tức giận, nên hơi thời có chú hổn hển.
"Ta chỉ hỏi các ngươi một câu! Có mở cổng thành hay không ! ?" Phạm Long lạnh giọng.
" Hừ! ta cho các ngươi ba hơi thở, nếu không cút đi ta sẽ dẫn quân chém g·iết hết tất cả các ngươi" tên mặt chuột h·ăm d·ọa.
"Tốt!" Phạm Long chỉ nói một câu, sau đó bước vào bên trong xe ngựa. Swain lão có chút bất ngờ dưới hành động của hắn,. thế nhưng chưa đầy 5 phút sau hắn lại từ bên trong xe ngựa đi ra, trên tay còn có một thứ quái dị.
Một cái ống hình trụ phía đầu là một cái " Bắp chuối!" nhìn vô cùng mắc cười.
"Ta hỏi lần nữa có mở cửa hay không ? ?" Phạm Long quát.
"Không!" tên mặt chuột quát lớn.
"Chíu!" Ầm!" ngay lập tức khẩu RPG trên vai Phạm Long khai hỏa, một đường đạn có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Một v·ụ n·ổ lại vang lên, v·ụ n·ổ này còn kinh khủng hơn cả lần trước khi 500 tên kỵ sĩ phục kích nữa. khiến cho một đám nô lệ cùng kỵ sĩ một lần nữa quỳ mọp xuống dưới đất, không ngừng bái lạy.
Còn lão Swain thì trực tiếp té xuống xe ngựa, miệng lão ăn không ít đất, còn Rem và Sophia cũng giật mình bò ra khỏi xe ngựa.
Nhìn cái thành cửa nát bị phá một lỗ thủng lớn, hai nàng trợn mắt mà nhìn. Cái thứ quái dị trên vai Lucas vẫn còn đang b·ốc k·hói.
Phạm Long vẫn không nói lời nào mà tiếp tục lắp thêm một quả bắp chuối nữa, mục tiêu là của thành.
"Ầm!" cửa thành cứng rắn vậy mà bị xé tan thành từng mảnh nhỏ.
"Vào thành! Tên nào chống cự! g·iết!" Phạm quát lớn một tiếng, rối vào xe ngựa, Rem cùng Sophia liền theo sau mặc kệ lão Swain đang cắm đầu xuống đất.
Vì bị chấn nh·iếp bởi hai v·ụ n·ổ kinh hoàng. Trực tiếp làm cho mấy tên vệ binh tè đầy quần, run rẩy không ngừng quỳ lạy.
Đoàn người bước vào trong thành,thành Lonia là một cỡ nhỏ thành thị, dân cư khoảng 7 8000. Đa phần là nông nô cùng một ít ngư dân, cuộc sống phải nói là khó khăn.
Toàn thành đìu hiu, không một chút sức sống, gió bụi mù mịt cùng với cái nắng chan chan giống như khung cảnh miền viễn tây US.
Các kiến trúc trong thành được làm từ gỗ, khá là mục nát, phủ thành chủ là một kiến trúc trái ngược với toàn bộ khung cảnh.
Phủ thanh chủ được kiến thiếc bằng đá xây dựng bằng đá, xung quanh còn có chút cây xanh, có thể nói đây là thiên đường giữa chốn địa ngục.
Đứng trước phủ thành chủ là một đám thủ vệ, nhìn dáng không khác gì những tên thổ phỉ.
"Các ngươi là ai! Đây là trọng địa, kẽ không phận sự bước vào chém không tha!" một tên hung thần ác sát bước tới trầm giọng quát.
"Oanh!" từ trong xe ngựa đưa ra một cái ống đem ngòm, chính là họn súng khẩu PC90. "kẻ nào chặn đường! g·iết không tha!" Phạm Long giọng lạnh lẽo.
200 tên kỵ sĩ nhận lệnh khí thế cũng hung thần ác sát đi vào trong,sau một hồi tiếng la hét bên trong phủ thành chủ vang lên, sau đó lại tắt dần, nữa giờ tên đội trưởng từ ben trong bước ra quỳ xuống " điện Hạ mọi chuyện đã xong."
"Tốt! chúng ta cùng vào!" Phạm Long khoan thai bước vào.
Trước mặt hắn là hơn 100 tên hung thần ác sát đang quỳ dưới mặt đất. đứng đâu là một tên mặt sẹo vô cùng dữ tợn.
"Các ngươi là ai! Thành Lonia thuộc về Kim sơn trại chúng ta! Các ngươi là cẩu từ nơi nào, các ngươi mau thả ta ra, ta là tam thống lĩnh Kim Sơn trại. nếu không! Hừ hừ! các ngươi sẽ chịu sự trừng phạt đẫm máu từ Kim. . . ." Hắn chưa nói hết lời liền bị một viên kẹo đồng xuyên đầu rồi.
"Nhốt hết tất cả bọn chúng lại, mạng của bọn chúng vẫn còn có tác dụng !
"Swain lão! Lão cùng đám kỵ sĩ điều tra về những quý tộc, những ai có liên quan đến đám c·ướp, hoặc dính líu đến bọn chúng đều moi ra hết, ta muốn sáng mai bọn chúng phải có mặt tại quảng trường."
Phát lệnh xong hắn cùng Rem và Sophia bước vào trong phủ thành chủ.
Quả thật đám c·ướp này cuộc sống quá là xa hoa. Thảm đều được trải bằng da thú. Ngoài ra còn có một bộ bát ăn bằng ngọc lưu ly. Ngay tại hậu viện còn có một khu vườn nhỏ, nước hoa cỏ đầy đủ.
. . .
Cho đến tận đêm Swain lão mới bước vào phòng làm việc phủ thành chủ, với một nét mặt cực kỳ mệt mỏi.
"Đã điều tra xong, tại thành Lonia có 2 gia đình quý tộc cả hai kinh doanh chủ yếu là từ việc buôn bán lương thực, hơn nữa bọn chúng còn cấu kết với đam c·ướp kia. Thường xuyên hà h·iếp dân chúng. !" Swain lúc này có chút sợ hãi đối với Phạm Long Lucas tam vương tử.
"Giải quyết như thế nào rồi!"
"Tất cả đã bắt lại chờ điện hạ nghiêm trị!" Swain cung kính.
"Tốt! lão về nghĩ đi! Ta đã chuẩn bị cho lão một phần mì thịt bò thêm một cốc sữa nóng!" Phạm Long cười cười phân phó.
Khi nghe được ban thưởng thức ăn ngon, tinh quang trong mắt lão lóe lên, lão không nhịn được mà nuốt nước bọt một cái chạy thật nhanh về phòng bếp.
"Xem ra ngày mai! Danh tiếng ta sẽ thảm thêm một lần đây!"
. . .
Từ sáng phủ thành chủ đã bắt đầu nhộn nhịp, từ chiều ngày hôm trước, các vệ binh đã đi thông báo cho dân chúng khắp thành Lonia, sáng mai phải tập trung tại quảng trường trung tâm, tiếp đón thành chủ mới, không một ai được vắng mặt, nếu không sẽ nghiêm trị.
Đối với cái thông báo này dân chúng có vẻ bất mãn cũng có đôi phần hoảng sợ, bởi vì tin tức thành chủ mới dùng ma thuật oanh nát cửa thành, gây cho không ít dân chúng hoảng sợ.
Đồng thời bất mãn có thể là thành chủ mới tới chắc cũng không có tốt lành gì, có thể đánh lên người họ nhiều loại thếu khác.
Nhiều người dân hoang mang không biết tương lai của mình về đâu. Sống tại một nơi khắc nghiệt như thế này cuộc sống của họ cũng thật là quá kham khổ.
Toàn dân cư Lonia thành chỉ có hơn 7000 người già trẻ lớn bé đều có. Đa phần đều là nông nô, lô lệ và một ít thường dân. Hầu hết sản nghiệp đều nằm trong tay ba thế lực chinh.
Thứ nhất là Kim Sơn trại, thứ gia là dòng họ Ludents và Kled. Đám người này chiếm lĩnh 85% gia trị kinh tế, tiền tài, đất đai.
Lúc này tại quảng trường có hơn 10. 000 người đang có mặt tại đây, tại đây đã xây dựng xong một cái đài cao, bên trên lúc này đang có không ít người bị trói, đồng thời dùng vải bố che đầu lại. dân chúng không ngừng nghị luận những tên đang bị trói trên đó là ai.
"Điện hạ! đã chuẩn bị xong mời ngài lên đài!" Swain cung kính thông báo cho Phạm Long.
"Tốt! hôm nay sẽ là một ngày mệt mỏi à!" Phạm Long thở dài.
"Thành Chủ tới!" một tiếng rống thật lớn làm cho những âm thanh huyên náo phía dưới im lặng.
Phạm Long bước lên đài cao chăm chú nhìn dân chúng phía dưới, trong lòng hắn khẽ thở dài. "Quả thật đám dân này, không đủ ăn đủ uống, trên người không có một tia sức sống, xem ra quảng thời gian trước bọn họ cực khổ lắm rồi."
"Ta là Lucas. MossKing. Là tam vương tử của Musin Vương Quốc, ta được lệnh quốc vương Luvii Mossking tiếp quản thành Lonia này.
Từ hôm này thành Lonia thuộc về ta, người dân trong thành này phải tuân theo lệnh của ta, nếu không sẽ có thiết luật mà răng đe.
Dưới danh nghĩa thành chủ Lonia ta tuyên bố
Thứ nhất: tại Lonia thành cấp bậc Nông Nô, nô lệ được trả về thương dân.
Thứ hai: tại Lonia thành cấp bậc Quý Tộc bị xóa bỏ.
Hai điều lệnh này vừa ra, giống như một cơn sóng, quấy động cả biển khơi. Ngay cả Swain cùng Sophia khi nghe hại điều lệnh này cũng choáng tới bật ngửa. đây là sao, là trái với quy tắc của quốc vương, trái với quy tắc của toàn bộ đế quốc, trái với quy tắc của Giáo Hội. Quý tộc là thành phần đỉnh cao của giới cầm quyền, nếu như xóa bỏ, sẽ chịu sự phản kháng của bọn họ. còn nô lệ, nông nô là tầng lớp lao động, nguồn nhân công chính.
"Điện Hạ! không thể nào!" Swain liền chạy tới bên cạnh Phạm Long quỳ xuống mà xin thu lại lời vừa nói.
"Nếu ngươi muốn nhịn đói 1 tuần thì cứ tiếp tục quỳ tại đây!" Phạm Long nhàn nhạt nói. Đối với một số kẽ dùng vũ lực sẽ không có hiệu quả, thế nhưng dùng cái bụng của hắn thì lại khác.
Tiếp tục hắn cũng không để ý tới Swain nữa, mà tiếp tục nói tiếp.
Thứ ba: hiện tại Lonia thành tạm thời sẽ hủy bỏ tất cả các loại thế từ trước tới nay.
Nghe điều thứ 3 làm cho lão Swain vừa mới phục hồi tinh thần, liền ngã lăn ra đất
"Trời a! không thu thuế thì lấy gì mà sống, số tiền vàng mà quốc vương ban cho cũng đã sắp hết rồi! không thu thuế cạp đất mà ăn à! Điện hạ à! Có phải ngài chưa hết bị điên không ?" "