Khói Lửa Nhân Gian

Chương 5




Đồng hồ sinh học của Tần An mất hiệu lực, không dậy được theo giờ thường ngày. Lúc đồng hồ báo thức vang lên, Kỳ Dịch Dã ngược lại là người tỉnh dậy trước, theo bản năng vươn tay tắt chuông.

Kỳ Dịch Dã dụi mắt nhìn chung quanh, bấy giờ mới phát hiện trong phòng sạch sẽ hơn rất nhiều, cúi đầu nhìn Tần An đang ngủ say trong ngực mình, hắn nhớ tới tình cảnh ngày hôm qua, cười cười, nằm trở về giường.

Hắn nhìn chằm chằm đánh giá gương mặt của Tần An đang gối lên khuỷu tay mình, gò má tinh tế, nước da trắng ngần, lông mày tương đối dài mảnh, lông mi nửa rũ xuống phủ bóng lên mí mắt dưới, đôi môi căng mọng khẽ mở.

Kỳ Dịch Dã hít sâu một hơi, cắn răng, lần nữa ôm người vào trong lòng.

(Không hiểu khúc này là gì 祁弈野添了下后牙槽.)

Không biết chim ông lão nhà nào nuôi mà cứ réo liên tục không ngừng, đánh thức Tần An dậy. Anh vừa mở mắt ra đã thấy lồng ngực trần trụi của đàn ông ngay trước mặt, anh chớp chớp mắt sững sờ một lúc, ngẩng đầu nhìn lên trên, lập tức thấy được gương mặt tươi cười của Kỳ Dịch Dã.

“…”

“Tỉnh rồi à?” Giọng của người đàn ông sau khi hạ sốt vẫn thoáng mang nét khàn khàn, lọt vào tai Tần An nghe gợi cảm vô cùng.

“Anh… Tui…” Anh ấp úng không biết phải nói gì, dường như nhớ ra cái gì đó, vội vàng mở điện thoại ra nhìn, “Đã tám giờ rưỡi rồi!”

Thôi, nếu đã lỡ mất giờ mở hàng thì cứ coi như mình tự cho mình một ngày nghỉ vậy.



Tần An an ủi bản thân xong, ngẩng đầu lên lại thấy đường nét mặt mũi như đao khắc của Kỳ Dịch Dã, đột nhiên ý thức được hai người đang đắp chung một chăn, chính mình còn đang bị người ta ôm chặt vào trong lòng. Nghĩ tới đây, mặt của anh “phừng” một phát đỏ rực lên.

Anh vươn tay đẩy ngực Kỳ Dịch Dã, vội vã muốn thoát khỏi vòng tay của hắn, thời điểm đùi phải vừa thoáng nhấc lên chợt đụng trúng thứ không nên đụng. Tần An lập tức choáng váng, cái thứ sinh long hoạt hổ kia còn đụng đụng vào đầu gối của anh như chào hỏi.

Tần An không dám nhúc nhích gì nữa, tầm mắt hai người đan xen, nhìn nhau không nói câu nào. Kỳ Dịch Dã cố ý đỉnh nó lên phía trước, liền nhìn thấy hai má Tần An đỏ lên với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy.

Kỳ Dịch Dã kề sát vào anh thêm mấy phần, nhỏ giọng nói, “Biết tại sao tôi lại phát sốt không?”

Hormone nam tính xộc thẳng vào mặt khiến Tần An khó chịu trốn ra sau, thuận theo tiết tấu của Kỳ Dịch Dã mà hỏi, “Tại sao?”

“Bởi vì… ngày hôm qua ở nhà anh… tôi cứng rồi.” Kỳ Dịch Dã cố ý kề sát vào một bên tai Tần An, nhìn vành tai đỏ chót của anh mà cười khẽ, “Khi về đã phải tắm nước lạnh.”

“… Anh có bị khùng không vậy! Trời mùa đông đã lạnh rồi mà còn đi tắm nước lạnh!” Tần An không nắm được trọng điểm của nửa câu đầu, nghe thấy hắn nói tắm nước lạnh liền cuống quít lên, nhưng anh vẫn đang bị người đàn ông kia ôm vào trong ngực, giọng nói ra nghe có vẻ như cáu kỉnh làm nũng, có chút đáng yêu.

“Tôi cũng không biết chuyện gì đang xảy ra.” Kỳ Dịch Dã cố ý cọ xát lên đùi Tần An.

Cái thứ nóng rực kia không hề báo trước mà cọ lên bắp đùi anh, nói Tần An không kích động là giả, suy nghĩ trong đầu anh bây giờ giống hệt như con thỏ, nhảy tới nhảy lui nhanh như chớp.

“Tôi nghĩ là tôi lại phải đi tắm nước lạnh đây.” Kỳ Dịch Dã đột nhiên rút khỏi người anh, làm bộ như muốn xuống giường.

“Ui chao ui… Anh mới hạ sốt xong đó, trời còn lạnh thế này, anh bị điên hả?” Tần An vội vàng kéo hắn lại, lôi anh về lại trên giường, đỏ mặt ‘mạnh mẽ’ hỏi, “Giờ anh muốn sao?”

Kỳ Dịch Dã được đà trầm giọng cười nói, “Phải xem anh có đồng ý hay không.”

Tần An gần như hoàn toàn choáng váng, anh nghĩ Kỳ Dịch Dã đã biểu đạt ý tứ đó rất rõ ràng, nhưng dưới đáy lòng anh vẫn ôm thái độ hoài nghi.

Kỳ Dịch Dã thật sự có thể chấp nhận đàn ông à?

Trong căng thẳng xen lẫn mấy phần hưng phấn, Tần An ngượng ngùng nói, “… Nhưng tui chưa từng làm, không có kinh nghiệm, cũng chưa có chuẩn bị trước.”

Câu trả lời thẳng thắn của Tần An khiến Kỳ Dịch Dã lập tức bình tĩnh lại. Thực ra lúc mới đầu, hắn không hề thật sự muốn phát sinh quan hệ thể xác với Tần An, hắn cố tình nói chuyện tắm nước lạnh ra chỉ là do muốn trêu chọc Tần An một chút. Dù sao hai người mới quen biết nhau được mấy ngày, cứ coi như hắn có một xíu tình cảm khác thường với Tần An, thì này cũng quá nhanh rồi.

Người tên Tần An này, đáng để hắn dùng tình cảm chân thành tới quen biết tìm hiểu.

Cơ mà, tên đã lắp vào cung thì không thể không bắn, Kỳ Dịch Dã ôm Tần An vào trong ngực, thấp giọng nói, “Nghĩ gì vậy, tôi chỉ muốn anh giúp tôi quay tay thôi.”

Mặt Tần An lập tức lúc trắng lúc đỏ, cắn môi không nói.

——— hắn quả nhiên không thể chấp nhận làm chuyện đó với đàn ông.

Kỳ Dịch Dã không biết suy nghĩ nhỏ nhoi trong đầu Tần An, cũng bỏ qua biểu cảm mất mát trên mặt người kia trước mắt mình. Tay trái hắn rời khỏi nơi đằng sau Tần An, thuận đường tìm tới thứ phía trước của anh, nhẹ nhàng nhéo hai cái lên thứ đó, nhỏ giọng nói, “Anh cũng cứng rồi.”

Lỗ tai Tần An đỏ bừng, nghiêng người muốn trốn ra sau, nhưng rồi lại tự giác vùi mặt vào lồng ngực nóng bỏng tay của Kỳ Dịch Dã, giống như ngầm cho phép hắn.

Anh nhắm chặt hai mắt, cảm nhận được bàn tay to lớn kia cầm lấy tay anh đặt lên một nơi còn nóng còn cứng hơn nữa, lòng bàn tay nắm chặt lại, đầu ngón tay thon gầy hơi ngượng ngùng khẽ cong lên. Dừng chừng một hai giây, cái tay kia lại mang anh chậm rãi hướng lên trên, túm lấy lưng quần ngủ cùng quần lót đồng thời kéo xuống, bộ phận sinh dục thô to trong nháy mắt nảy ra đánh vào mu bàn tay của anh. Cảm giác nóng rực kỳ lạ và độ to một bàn tay không vòng hết được của nó khiến Tần An hoảng sợ.

Bàn tay to lớn đặt trên mu bàn tay anh nãy giờ cũng lập tức buông lỏng ra, Tần An cắn môi, một tay cầm dương vật cương cứng sưng to của đối phương, chậm rãi vuốt ve lên xuống.

Mấy năm này Tần An vẫn luôn một thân một mình, hồi mới rời nhà mỗi ngày anh đều phải bận rộn làm việc kiếm sống, nhu cầu về mặt tình dục có thể coi như không có, chỉ tự quay tay giải tỏa mấy lần.

Nhưng thời niên thiếu anh cũng may mắn được coi phim heo vài bận với đám anh em bạn bè, anh nỗ lực chắp vá lại những mảnh ký ức mơ hồ đó, vận dụng kỹ thuật ngây ngô không chút thành thạo lên người Kỳ Dịch Dã, vuốt ve trên dưới chẳng theo một quy luật nào, dần dần cũng cảm nhận được tiếng thở dốc của Kỳ Dịch Dã bên tai anh trở nên gấp gáp, điều này khiến anh hơi hơi tự tin.

Kỳ Dịch Dã cúi đầu nhìn gương mặt đỏ bừng và hai mắt nhắm chặt của Tần An, hắn cố gắng kiềm chế bản thân không hôn lên đôi môi cực kỳ dụ người kia, khều tóc trên trán Tần An một cái, cười hỏi, “Xấu hổ à?”

Tần An hoảng loạn mở mắt ra, ổn định vẻ mặt, làm bộ như không chút để ý nói với hắn, “Giải quyết nhu cầu sinh lý mà thôi, đều là đàn ông đàn ang với nhau, có phải chưa từng thấy đâu, mắc gì phải xấu hổ.”

“Thật không?” Kỳ Dịch Dã cười khẽ, bàn tay đang đặt trong chăn chuẩn xác mò vào trong quần Tần An, hơi thở nóng ẩm phả vào tai anh, hắn nói trắng trợn, “Thế tôi cũng giúp anh giải quyết nhu cầu.”

“Ưm a… Không cần…” Tần An theo bản năng cong người ra sau, uốn éo người như con tôm bị nấu chín, lại bị Kỳ Dịch Dã không thương tiếc kéo trở về, còn cố ý để cho hai thằng nhỏ ‘đầu’ đối ‘đầu’, cọ xát với nhau.

Tần An xấu hổ tới mức cả người đều cong vòng lại, nhưng lại bị cánh tay rắn chắc của người đàn ông trói chặt vào trong ngực, đẩy thì không được, giãy cũng không ra.

Trong lúc cọ cọ xát xát, khoái cảm từ từ chồng chất lên, Tần An cắn môi, cố nhịn xuống không phát ra âm thanh, Kỳ Dịch Dã đột nhiên cầm hai gốc sinh mệnh của hai người để vào cùng một chỗ, nhanh chóng nhào nặn.

Thân mật gần gũi cảm nhận được độ nóng của dương vật người kia cùng với đường gân xanh nổi phồng lền, khiến cho Tần An càng cứng hơn mấy phần. Anh cúi đầu liếc mắt một cái, hai dương vật với hình dáng màu sắc khác nhau đều bị Kỳ Dịch Dã nắm hết trong tay, Tần An tự ti buông tay ra, tựa đầu vào trước ngực Kỳ Dịch Dã, mím môi phát ra vài tiếng rên rỉ nhỏ vụn.

Khoái cảm mãnh liệt bò lên da đầu, tê dại ngứa ngáy, Tần An dần dần vứt bỏ cảm giác xấu hổ, theo bản năng đung đưa vòng eo cọ vào dương vật của đối phương, Kỳ Dịch Dã cũng vô cùng phối hợp xoa nắn lên xuống.

Ngón tay cái có vết chai của hắn lướt dọc theo eo Tần An, nắm lấy quả mông căng thịt non mềm, đợi lúc không ai chú ý, tay hắn từ từ xẹt qua khe mông, thân thể Tần An đột nhiên giật bắn lên, Kỳ Dịch Dã lập tức hoàn hồn, lý trí rút tay về.

Bàn tay to ở giữa hai thân thể di chuyển càng lúc càng nhanh, ngón tay cái ấn lên lỗ niệu đạo trên đỉnh quy đầu xoa nhanh, Tần An nắm chặt lấy vạt áo trước của Kỳ Dịch Dã vặn vẹo eo, vừa sảng khoái vừa khó chịu, chăn đắp trên người bị anh cọ xuống dưới nách, lại bị Kỳ Dịch Dã vì sợ anh cảm lạnh mà túm trở về, mặt Tần An chôn sâu trong chăn, hít vào toàn là mùi hương thuộc về Kỳ Dịch Dã, hun đến mức mặt mũi anh nóng cháy đỏ bừng lên.

Chăn bông đắp kín khiến hai người không thấy được gì, thân thể theo động tác của tay xông lên đỉnh, Tần An không chịu được kích thích trước, eo lưng mềm nhũn, nhỏ giọng nức nở bắn hết vào tay Kỳ Dịch Dã.

Cơn cực khoái còn chưa dứt, tay anh lại bị người nọ cầm dẫn vào trong chăn, tiếp tục nắm lấy bộ phận sinh dục vừa to vừa nóng còn chưa phát tiết kia. Kỳ Dịch Dã nắm tay anh nhanh chóng vuốt ve lên xuống, mãi tới tận khi cánh tay Tần An bắt đầu mỏi, người đàn ông mới trầm giọng thở hổn hển bắn đầy tinh dịch ra tay anh.

Mùi hương đặc thù tràn ra khắp căn phòng, chỉ dựa vào chăn bông thì không che giấu được, lộ ra đầu ngón tay hồng nhạt khẽ run bị Kỳ Dịch Dã nắm trong lòng bàn tay.

Tần An trốn trong chăn không dám mở mắt, Kỳ Dịch Dã mò lấy giấy ăn ở đầu giường xử lý sạch sẽ cho cả hai người. Sau cao trào tất cả còn lại là trống rỗng cùng sảng khoái, một bên căn bản không muốn dậy, một bên xấu hổ không dám dậy. Tần An nhắm hai mắt để đầu lên bả vai Kỳ Dịch Dã, không biết lại ngủ thiếp đi từ khi nào.

Kỳ Bảo Bối dán vào lò sưởi ấm áp cạnh tường đợi cả một buổi sáng, nhưng không đợi được chủ nhân dậy cho nó ăn.

Hai tên đàn ông trên giường vốn đã tỉnh lại rồi, thì thầm nói nhỏ cái gì đó, ôm nhau làm mấy trò kỳ quái xong rồi lại lăn ra ngủ như chết, không một ai nhớ cho nó ăn, nó bây giờ đói bụng muốn sủa gâu gâu, nhưng vẫn luôn nhớ lời chủ nhân đã dặn: Dưới lầu có ông lão bị bệnh tim, không được sủa loạn.

Kỳ Bảo Bối không dám làm trái lời chủ nhân, nó theo dõi cái gã mới tới, thoạt trông có vẻ là một tên tốt tính. Nó từ bên trái nhảy lên giường, tìm đúng vị trí, cách chăn cắn một phát lên mông Tần An. (đúng là chủ nào chó đó)

Tần An tỉnh lại, ôm mông lăn xuống giường, may mà giường nhà Kỳ Dịch Dã chỉ đơn giản là một tấm nệm, không cao, té xuống cũng chỉ thấy mông hơi tê chứ chẳng hề đau. Anh ngồi yên trên sàn một lúc, Kỳ Bảo Bối nhảy xuống giường tới chạy vòng quanh cánh tay của anh.

Tần An quay đầu liếc nhìn Kỳ Dịch Dã còn đang ngủ say, mắt đột nhiên lia về phía mấy cục giấy vệ sinh quăng trên đất, chợt nhớ tới chuyện xấu hổ hai người vừa mới làm trên cái giường này, gương mặt vốn đang trắng nõn đột nhiên đỏ chót.

Anh gấp gáp đứng dậy, mang giày, lấy cho Kỳ Bảo Bối một ít nước và thức ăn cho chó rồi vội vã trốn xuống lầu.

Hết chương 5