Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Khởi Ẩn Tận Thế

Chương 78: Muốn nghe hết mọi thứ




Chương 78: Muốn nghe hết mọi thứ

Khôi Đăng húp ngụm cà phê, chờ Rqia bình tĩnh lại.

“Thế này, con rắn đó tôi có quen biết, nó… rất hay đi lừa người, và ít khi kiểm tra thông tin khách, thường đút lót để nhận về những khách hàng newbie mới sài được vài lần. Có thê nó nói “lần đầu” là lần đầu giao dịch với nó, chứ không phải là lần dầu sử dụng hệ thống thương mại này.” Rqia đau đầu nói.

“Mẹ nó, khi về phải xử lý nó mới được.” Rqia nói thầm.

“….” Khôi Đăng cạn lời rồi. “Khoan đã, cô nói nó hay đi lừa người??”

“….” Rqia chợt nhớ ngài đây đã hoàn thành giao dịch, vội kiểm tra. Thông thường mỗi thương gia sẽ được hệ thống ghi chép cá nhân hoạt động mua bán của mình, không ai có thể xem được của ai, ngoại trừ các Quản lý trưởng kiểm tra.

“Grừ, thằng mất dạy….” Rqia đấm phát vào không khí, cậu thậm chí thể thấy chỗ đó bị nứt ra rồi nhanh chóng khép lại.

Khôi Đăng thầm nghĩ: “Vãi…. Đấm nát không khí thì cô ta mạnh đến mức nào chứ.”

“Quý khách, ngài….bị lừa rồi.” Rqia nghiêm túc nói. “Kĩ năng “Cổ tự khắc chú” của ngài mua là loại cũ lạc hậu rất lâu rồi, hiện nó đã bị thu hồi không bán, thay vào đó là kĩ năng mới hiện đại hơn rất nhiều, giá cũng không đổi… Nhưng mà….” Cô ấy ngừng lại, thở dài. Khôi Đăng cũng chăm chú lên chờ cô nói tiếp.

“Ngài bị độn giá lên gấp 5 lần mất rồi.”

Choang, cốc café rơi xuống đất còn Khôi Đăng hoá đá, miệng rỉ máu không ngừng. Đầu cậu xoay vòng mấy từ “độn giá” “5 lần”

Hự, tim cậu đang thắt lại không ngừng, không thở nổi nữa. Vốn nghĩ mình đã trả giá có lợi cho mình không ngờ bị lừa như thế. “Khục khụ khụ….cô không đùa chứ?? Hành vi độn giá lên như vậy mà các người vẫn cho hắn làm việc được ư??? Tim tôi đau quá….”

“Cái này… không trách được, giao dịch là tình nguyện.” Rqia nhún vai bất đắc dĩ. “Tăng giá là chuyện bình thường của các thương gia mà, ở thế giới cậu cũng thế thôi. Mua 1 đồng bán 1 đồng rưỡi thậm chí 3 đồng là bình thường đúng đắn.”



Cái này đúng quá Khôi Đăng không cãi được. Tim cậu chảy máu nhiều hơn rồi.

“E Hèm, chúng ta nên quay lại chuyện chính đã.” Rqia đổi chủ đề. “Về việc thương gia Guru cố gắng t·ấn c·ông ngài, ý đinh g·iết ngài, chúng tôi đã đưa ra h·ình p·hạt cho hắn. Hắn sẽ chịu h·ình p·hạt thấp nhất, tất cả quyền hạn sẽ bị thu hồi, các tài sản do hệ thống cung cấp bị tịch thu và bồi thường 1 phần cho ngài. Và hắn sẽ bị giáng chức xuống nhân viên cấp 0 đến hết 1000 năm.”

“OMG… 1000 năm.” Khôi Đăng không ngờ cái giá phải trả lớn như vậy.

“Đúng 1000 năm, nhưng mà thật ra 1000 năm với chúng tôi cũng chỉ như 10 năm mà thôi…” Rqia trong ánh mắt có chút buồn rầu. “Những kẻ bị trói buộc vĩnh viễn với “@@@@@@” sẽ mãi không thoát được.”

(@ tương đương tiếng bíp nhỏ) Khôi Đăng trong đầu nghĩ: “Lại có những thứ mình không nghe được, khổ thật.”

Rqia tiếp tuc nói: “Điều khủng kh·iếp là hắn trở thành nhân viên cấp 0, thứ đó mới trừng phạt đáng sợ nhất, không quyền lợi, không hoa hồng, không sản phẩm, không thể giao dịch tuỳ ý, không thể tuỳ ý tiếp đón bất kì khách hàng thêm lần nào, phải làm việc chung với những nhân viên khác. Chả khác gì một phụ việc không công.

Trước đấy hắn là 1 nhân viên ưu tú nhanh chóng trở thành nhân viên cấp 5 trong một thời gian rất ngắn. Ấy vậy mà lại kết thúc bởi cậu. HAHAHA”

Rqia cười sảng khoái, cô không ưa hắn từ lâu rồi, nhất là vì quản lý tổng của hắn thường xuyên vênh mặt nhờ thành tích hắn tạo ra.

“Ầy, thế đúng tệ thật.” Khôi Đăng nghĩ h·ình p·hạt này không tồi, vừa lòng cậu lắm.

Rqia lắc lắc cổ tay, hứng thú nói: “Tôi tự hỏi…. sao ngài có thể làm nó t·ấn c·ông ngài đến mức đấy được nhỉ, hắn nổi tiếng thân thiện với các khách hàng lẫn cấp trên.”

“Hì hì, cái đấy là bí mật.” Khôi Đăng nhanh chóng bắt được trọng điểm. “Muốn biết thì phải xì tiền ra. Chúng ta là thương gia cả mà, đâu cho không được.”



“Hahahahahaha” Rqia cười sảng khoái vô cùng, chỉ khổ Khôi Đăng phải bịt tai lại nếu không cậu thủng màng nhĩ mất. “Đúng ha, bí mật lớn thế sao có thể nói miễn phí được.”

Tách, Rqia búng tay, lập tức hàng ngàn bảng xanh hiện ra, còn đồ sộ hơn của thỏ Guru. Tầng tầng lớp lớp bảng xanh lộn xộn.

“Còn một điều nữa tôi phải làm, đó là tiến hành lại giao dịch đang tạm dừng vừa rồi của ngài.” Không biết từ lúc nào cô ấy lấy ra cái quạt điện cầm tay thổi phiu phiu. “Tôi làm chủ, cậu có thể mua bất kì thứ gì và được giảm 10%. Chị đây không đê tiện đến mức đôn giá gấp 3 4 lần gì đấy đâu, toàn giá gốc cả đấy.”

“Yên tâm cái này không dùng để mua bí mật nho nhỏ của cậu đâu. Chị đây thích khách hàng như cậu nên mới có ưu đãi đó.”

Dường như hiểu Khôi Đăng nghĩ gì mà cô ấy chặn miệng cậu. Thậm chí xưng chị - cậu có thể thấy cô ấy hoàn toàn thích thích cậu. Giảm 10% quả là rất ưu đãi rồi. Chỉ là….quá nhiều sản phẩm đi.

“Cần tư vấn cứ việc nói, nhiệm vụ của tôi mà.”

Khôi Đăng cũng không dài dòng, giới thiệu về hoàn cảnh của mình. Rqia đề nghị xem quét toàn diện cậu để cô ấy xem tư vấn được gì. Ban dầu có chút chần trừ nhưng cậu cũng đồng ý. Chỉ thấy cô ấy đẩy nhẹ vè phía cậu, ngay lập tức cậu cảm nhận mình như bị một bàn tay khổng lồ xuyên qua người cậu nhưng hoàn toàn không đứt một sợi tóc nào. Hoá ra đấy là cách cô ấy quét khách hàng.

“Xem nào….Chậc, mẹ kiếp.” Vừa nhìn thông tin cô ấy liền chửi tục, khiến Khôi Đăng có chút khó chịu. “Tệ thật. Chậc Chậc Chậc.”

“Có gì không ổn à?”

“Không, các kĩ năng hay chỉ số của cậu đều ổn, khá hợp với cậu. Chỉ là… dị năng của cậu kìm hãm cậu phát triển thôi.”

“…” Khôi Đăng không nói gì, để cô ấy nói tiếp.

“Thế giới cậu, những người có dị năng như cậu muốn thăng cấp thì phải hấp thụ dị thạch hoặc hấp thụ năng lượng tự nhiên, hoặc là dựa vào chém g·iết kinh hoàng vào sinh ra tử mới đột phá được.

Chỗ cậu đang ở là 1 “động thiên” có giá trị rất lớn, hàng giây đều giúp các cậu thêm điểm. Trong kí ức cậu đó, chỉ mới 1 2 tháng mà đã có người đột phá lên cấp hai thậm chí cấp 3, đều nhờ công lao của dị điểm này. Nhưng… Người khác cần 1000 thì cậu cần 1 tỷ.”



“Hả??? Bao nhiêu cơ???” Khôi Đăng mồm chữ A mắt O hỏi lại.

“Một tỷ. Đó là tôi nói ước chừng thôi. Cụ thể thì không xác định được.” Rqia bình tĩnh đáp lại. “Nếu ra ngoài thế giới thì có khi cậu sẽ mãi không lên cấp 2 được, thậm chí c·hết trước khi lên cấp 2. Chị đây khuyên cậu tốt nhất ở dị điểm này 3 4 năm để đột phá rồi ra ngoài, không vội.”

“Nhưng….tôi còn người thân ở ngoài đấy. không thể nào mà ở trong này lâu thế được.” Khôi Đăng bàng hoàng sợ hãi kêu gào. “Tôi đã mất 70 năm tuổi thọ rồi, ai biết được tôi có thể sống thêm được bao lâu nữa chứ. Tôi vãn muốn gặp lại gia đình mình…”

“3 4 năm thôi…” Rqia định nói 3 4 năm thôi nhưng nhớ ra cảm quan thời gian hai người khác nhau, 3 4 năm với cô như cái chớp mắt, với khách hàng thì sẽ rất lâu. Cô ngưng nói lại mà cảm nhận nỗi đau ấy. Vô duyên mất đi 50 năm không rõ lý do, sống qua 20 năm, vậy cậu còn lại bao nhiêu thời gian…

Chẳng khác gì thòng lọng treo sẵn sàng siết chặt lấy cổ cậu.

“Xin lỗi…” Khôi Đăng vuốt mặt giữ lại bình tĩnh.

“Không sao, là tôi có lỗi.” Rqia vỗ lưng cậu trấn an, mặt nghiêm túc đến mức khiến đối phương lo lắng. “Khôi Đăng, hãy bình tĩnh nghe tiếp điều này nữa…

“Dị năng” này…. không phải dị năng thật sự của cậu.”

“Hả??? Cái quái gì thế??? Dị năng của tôi nhưng không phải của tôi là thế nào chứ?? Cô đang đùa tôi À?” Cậu gào lên chất vấn, mắt bắt đầu đỏ hoe. Rqia nhẹ nhàng giữ lấy cậu đang điên cuồng.

“Tin tôi. Cái này không phải dị năng của cậu. Nó là rằng buộc khốn nạn nhất của vũ trụ. Tôi từng gặp những người sỡ hữu “thứ dị năng” này rồi. // bíp bíp bíp…………..// ”

Rất nhiều tiếng bíp vang lên khiến cậu không thể nghe được bất cứ gì. Cậu càng thêm hoang mang sợ hãi hơn, lòng cậu kêu gào vì cái gì luôn có tiếng bíp chặn lại thông tin vậy chứ. Cậu muốn biết bí mật ấy, muốn nghe hết mọi thứ.

------

Đố ai biết dị năng thật sự của Main ta là gì :vvv