Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Khởi Ẩn Tận Thế

Chương 161: Trẻ Trâu là chúng ta




Chương 161: Trẻ Trâu là chúng ta

Vốn dĩ sẽ chứa 25 người tất cả, cuối cùng chỉ còn lại 17 người (tính cả 3 người nhà xe). Nên giờ rộng càng thêm rộng. Phụ xe Khúc Nam trong bụng vừa vui vừa rầu. Vui vì ít nhất 8 người ấy sẽ sống được lâu hơn họ, rầu vì thiếu người sẽ làm nhiệm vụ của họ trở nên khó khăn và gấp rút hơn.

Xe buýt bọc thép cải tạo từ xe buýt công cộng nên không có chỗ ngồi nhiều lại rộng rãi. Lúc lên xe không ai nói mà tất cả hành khách đều nhường Quỷ Mộc lên chọn chỗ trước. Anh ta coi như không mà lên chọn trước, chọn ngay hàng ghế cuối yên vị. Quỷ mộc biết mọi người đều sợ mình nhưng cũng chả là gì.

Quân sĩ Vũ Bình cũng đành ngồi chung với Quỷ Mộc, nhiệm vụ anh vẫn là kìm chế Quỷ Mộc mà, ở gần sẽ thuận tiện hơn.

Những người khác thấy Quỷ Mộc chọn ngồi ghế cuối đều thở phào, ít nhất quay đầu không thấy ác quỷ, không ngồi ghế giữa là tốt rồi. Mọi người dần lên hết, đa phần đều muốn ngồi càng xa Quỷ Mộc càng tốt. Sau cùng chỉ còn Khôi Đăng, Chung Đình Huy, Lưu Tâm Diễm ở dưới.

“….”

“…”

Cả ba đều không mở miệng, chờ đối phương lên trước. Sau cùng Khôi Đăng quyết định mình lên trước vậy. Dị năng giả cấp 2 duy nhất trên xe (không tính tài xế) chọn chỗ ngồi cũng thu hút người khác. Bởi ghế đầu và giữa đều đa phần bị chiếm, chỉ còn địa phận ghế ở dưới gần Quỷ Mộc. Cùng một chuyến xe mà nhiều nhóm, các nhóm cũng cần có khoảng cách với nhau, Khôi Đăng ngồi ở đấy sẽ làm họ mất tự nhiên.

Mà Khôi Đăng nhìn một vòng liền đi xuống dưới ngồi, trên mặt không hề sợ hãi gì. Những kẻ khác cũng tặc lưỡi coi thường. Quỷ Mộc thấy cậu ngồi trước anh ta mà cười nhẹ, nụ cười này khiến Vũ Bình cảm thấy ớn lạnh. ‘Không phải tên điên này có ý gì với cậu này chứ. Tha tôi đi mà.’

Quân sĩ trên chiếc xe này vốn không phải anh ta, chả qua là vì có Quỷ Mộc nên buộc thay anh ta vào. Nghe tin mình phải trấn áp Quỷ Mộc, tối qua anh ta đã khóc với cha sứ rất nhiều.



Chung Đình Huy và Lưu Tâm Diễm lên xe rất được các nhóm hoan nghênh, hai người là cấp 4 lại không tà ác như Quỷ Mộc nên họ rất muốn làm quen với hai cường giả này. Tiếc là không hẹn mà gặp cả hai đều xuống khu ghế cuối ngồi. Năm người an vị năm ghế khác nhau không ai nói chuyện.

Tổ hợp ghế cuối thật kì dị, một người yếu nhất giữa ba người mạnh nhất mà không hề có thái độ sợ hãi hay xu nịnh bất cứ ai, đàm nhiên như không vậy. Chính Khôi Đăng tự hỏi ba người này có cần sợ hãi không, cảm giác rất bình thường mà? Thậm chí [mèo nhà n·hạy c·ảm] còn không thèm rên một tiếng.

“Được rồi! Chúng ta khởi hành thôi. Chúc cho chuyến xe B44 của chúng ta thuận buồm xuôi gió.” Khúc Nam vui vẻ xua tan không khí trầm lắng trong này.

“Biển số 44, 4 dị năng giả cấp 4, 13 dị năng giả cấp thấp, xuất phát vào thứ 6…. Sao toàn số xui thấy mẹ…” Một chị gái nhận ra điều đó than nhẹ. Trong không khí yên tĩnh ấy mọi người đều có thể nghe được cô nói.

Không khi có thêm trầm mặc hơn. Khúc Nam thật khổ không biết nên làm sao.

“Anh phụ xe, nhiệm vụ đầu tiên khi nào bắt đầu? Phải làm gì vậy?” Khôi Đăng giơ tay phát biểu ý kiến. Ngay lập tức Khúc Nam vội vàng trả lời.

“Hỏi hay lắm em giai này. Nhiệm vụ chúng ta sớm thực hiện nhiệm vụ thôi, sớm nhất là trưa nay. Lúc đó sẽ đến một cứ điểm bị thây ma chiếm giữ, trong đó có một kho v·ũ k·hí cần thu hồi. Chúng ta chỉ phụ trách tiêu diệt thây ma, còn q·uân đ·ội ở đó sẽ làm những việc còn lại.”

Khúc Nam trong lòng cảm kích Khôi Đăng hỏi đúng lúc để thu hút chú ý mọi người.

“Trên đường có thể phát sinh những tình huống đặc biệt, lúc đấy mọi người tuỳ cơ ứng biến. Tiêu diệt càng nhiều càng tốt.”



“Ở trên chuyến xe này mọi người có thể an tâm nói chuyện không bị thây ma chú ý. Bởi bác tài của chúng ta có thể khiến xe bus di chuyển êm mượt không tiếng động, cộng thêm tôi có thể quét các sinh vật trong bán kính 5m nên có bất cứ gì tôi cũng có thể báo mọi người chuẩn bị trước.”

Khúc Nam tự hào giới thiệu hai người bọn họ. Hai người họ phối hợp có thể tạo ra một điều kiện an toàn cho chuyến xe. Nhưng bản thân anh ta cũng không hi vọng khách ỷ lại vào đó mà mặc kệ nguy hiểm được.

“Tôi hi vọng mọi người trên xe có thể giúp đỡ nhau công việc này. Vốn dĩ đông người sẽ nhanh hơn mà giờ còn chừng này nên áp lực bị dồn lại rất nhiều. Hi vọng ở mọi người rất nhiều.”

Không khí cũng hoà hoà hoãn hơn rất nhiều, mọi người giới thiệu đơn giản bản thân như tên gì, cấp mấy, chuyên gì mà thôi. Riêng Quỷ Mộc không ai dám hỏi han gì, chỉ sợ hỏi xong bản thân bị hắn ta ghi thù. Quỷ Mộc ấy vậy mà giới thiệu bản thân.

“Cứ gọi Quỷ Mộc như các người hay gọi.” Giọng anh ta thô ráp khiến mọi người e ngại đáp lại.

Khôi Đăng nghiêng đầu nhìn anh ta, bốn mắt nhìn nhau.

“Sao? Có ý kiến gì với tôi à?”

Khôi Đăng gật đầu. “Đổi tên khác được không? Tên nghe trẻ trâu quá.”

Khoang xe trầm xuống một cách kì lạ.



Phụt. Tâm Diễm không nhịn được mà phì cười, nhưng cô cũng nhanh chóng che miệng lại chỉ là đôi vai đang run lên vì cười không giấu được.

Chung Đình Huy mắt chữ O mồm chữ A, trong đầu suy nghĩ. ‘Đại ca à, ai cho đại ca lá gan to quá vậy. Người ta là Quỷ Mộc đấy, ác quỷ nổi tiếng đấy. Trước lúc tôi c·hết anh ta vẫn là ác quỷ nổi danh đấy.’

“…. Andy” Quỷ Mộc khoanh tay trầm ngâm một lúc rồi cũng cất lên tên của mình. “Gọi là Andy đi. Quỷ Mộc là do các người đặt tên, trẻ trâu là các người.”

Sao bọn họ có cảm giác Quỷ Mộc Andy nói như đang phụng phịu trách móc họ vậy. Mà cũng đúng, Quỷ Mộc là do họ đặt tên cho anh ta mà, đâu ai biết tên thật đâu.

‘Hoá ra người trẻ trâu là chúng ta.’

“Ừm Andy. Tôi là Khôi Đăng.” Khôi Đăng gật đầu nhớ tên này.

Đã lâu không có người gọi tên này, Andy trầm mặc nhưng tai đỏ lên, trong lòng thấy nhẹ nhàng chút ít. Bấy lâu cứ gọi bản thân là Quỷ Mộc cảm giác thật tệ, tự gieo vào lòng người cái bóng ác nhân.

Tiếp sau đó… không có tiếp sau đó. Không còn ai lên tiếng nữa. Khôi Đăng không quan tâm mà ngủ, để việc canh gác cho con quạ thành tinh của mình. Có lẽ vì xe đi êm quá nên họ không muốn nói gì nhiều, mỗi người đều có tâm tư của riêng mình.

Một ngày sau khi hoàn thành thanh tẩy thây ma ở một khu dân cư, bọn họ liền gặp rắc rối. Rắc rối từ chính chiếc xe chứ không gì khác đành phải dừng bên đường. Bánh xe bị hỏng. Tài xế Văn Tứ xuống sửa xe nhưng cảm thấy điều gì đó không ổn.

“Chú Tứ! Cẩn thận phục kích.” Khúc Nam thấy được có sinh vật tiến tới chỗ họ liền lập tức hô lớn. Một cái bóng từ phía mặt đất bay v·út ra t·ấn c·ông tài xế. Cũng may là có một nữ dị năng giả kịp thời bảo vệ ông ấy, chặn sinh vật ấy bằng thanh kiếm của mình.

Cô, Yến Vi nhìn sinh vật trước mặt mình. Là mèo thây ma dơ bẩn, da thịt xương cốt lẫn lộn như tha lôi từ đâu nhét vào.

“Là mèo thây ma. Cẩn thận đồng bọn của nó.” Khúc Nam căng thẳng cảnh báo. Thây ma chó có thể đi lẻ nhưng thây ma mèo sẽ đi theo nhóm nhỏ, còn thây ma chuột chắc chắn là đàn chuột kinh hoàng mang theo mầm bệnh cùng thối rửa.