Khóe Miệng Của Cậu Thật Ngọt

Chương 40: 40: Cùng Giường





Sáng hôm sau, Lâm Như Hứa mơ màng mở mắt ra liền phát hiện mình đang nằm trong vòng tay của Hà Tâm Ý.....

Lâm Như Hứa: Mộng đẹp động trời động đất gì đây!

Nhất thời Lâm Như Hứa không dám nhúc nhích, nhất là khi hắn ý thức được đây là giường của mình, cả người từ trong ra ngoài đều buông thả, tuy rằng bây giờ tâm tình rất đắc ý không thèm so đo chuyện mình như cô người yêu nhỏ nép trong ngực Hà Tâm Ý, mà hắn phát hiện cho dù có động đậy thì Hà Tâm Ý vẫn không có dấu hiệu tỉnh giấc, cứ ngoan ngoãn nằm ngủ.

Lâm Như Hứa thoáng ngẩng đầu lên là có thể thấy gương mặt của Hà Tâm Ý, hắn nhìn chăm chú hơn mười phút, sau đó lại nhịn không được hôn lên môi y, vốn chỉ định chạm nhẹ một chút thôi, cuối cùng không thể kiềm chế liếm liếm khẽ môi y, kế tiếp——

Hắn chợt nghe giọng nói bất đắc dĩ của Hà Tâm Ý, "Lâm Như Hứa....."

Biết mình làm sai, Lâm Như Hứa liên tục chớp chớp đôi mắt to nhìn Hà Tâm Ý, trông vô cùng ngoan ngoãn.

Hà Tâm Ý thật sự rất mệt, nhìn vào mắt của hắn thì chỉ bỏ qua, tiếp tục ngủ.

Hà Tâm Ý chìm vào giấc ngủ, Lâm Như Hứa vẫn nằm trong vòng tay y, dịu dàng nhìn từng bộ phận trên gương mặt Hà Tâm Ý, đặc biệt là nốt ruồi cùng với viền môi mà hắn yêu nhất.

Hà Tâm Ý khi ngủ nhìn không quạnh quẽ như mọi ngày, khóe môi hơi cong lên thoạt nhìn rất gợi cảm.

Nhưng mà quầng thâm mắt chưa bao giờ có giờ đây lại hiện lên nhàn nhạt, làm Lâm Như Hứa hoàn toàn không dám động đậy.

Hà Tâm Ý sống rất kỷ luật, mỗi ngày đều đúng 10h30 tối sẽ đi ngủ, hầu hết mọi học sinh trung học đều có quầng thâm mắt, nhưng Hà Tâm Ý thì không.

Nghĩ tới tối hôm qua mình ầm ĩ, Lâm Như Hứa có hơi xấu hổ cúi đầu, lúc này mới phát hiện Hà Tâm Ý đang mặc bộ đồ mà trước đó hắn đã bí mật chuẩn bị cho y, bộ đồ ngủ vải lụa màu sáng hơi rộng, lúc nằm trên giường còn lộ ra mảng ngực trắng nữa.....

Lâm Như Hứa:!!!

Sau đó hắn lại nhìn bản thân, thấy mình cũng đang mặc đồ ngủ thường ngày, không lẽ mình say tới bất tỉnh nhân sự nhưng vẫn thay đồ được? Lâm Như Hứa tự ngẫm là không làm được rồi, hơn nữa bộ đồ ngủ Hà Tâm Ý đang mặc nhất định cũng do mình lấy cho y.

Rốt cuộc thì hôm qua mình đã làm gì vậy!!!

Lâm Như Hứa cảm thấy sụp đổ, nhưng mặc kệ có nghĩ thế nào thì ký ức cuối cùng chỉ dừng lại ở việc hắn mất đi ý thức ngã vào người Hà Tâm Ý.

Mệt quá! Quần áo của cả hai cũng thay rồi, chuyện tốt như vậy mà lại quên mất!!!

Lâm Như Hứa càng nghĩ càng mệt, quyết định chờ Hà Tâm Ý tỉnh dậy sẽ đè y xuống giường hỏi cho rõ đêm qua rốt cuộc là xảy ra chuyện gì!

Hắn đưa tay xoa xoa cái đầu vẫn còn nhức, rồi không biết lại ngủ say từ khi nào.

Lúc thức dậy một lần nữa thì đã 10h30 rồi, lọt vào tầm mắt hắn chính là bộ đồ ngủ bằng lụa Hà Tâm Ý mặc đã được xếp chỉnh tề, Lâm Như Hứa lập tức tỉnh táo, theo bản năng xuống giường đi tìm Hà Tâm Ý, mới vừa đẩy cửa phòng ra liền ngửi được mùi đồ ăn thoang thoảng.