Là sai sao? Giang Mật Nhã đứng trước gương, tỉ mĩ nhìn rất lâu, còn dùng tay xem xét, một hồi lâu sau, nàng mới có thể xác định được chình mình hoàn toàn không nhìn sai.
Ngực của nàng biến lớn hơn.
Nàng cúi đầu, nhìn chằm chằm ngực mình, đã nhiều ngày nàng cảm thấy ngực rất khó chịu, nội y có chút chật chội, hô hấp có chút khó khăn, vẫn tưởng chính mình béo lên.
Ngực của nàng trở nên no đủ co dãn, nhan sắc cũng trở bên hấp dẫn rất nhiều, ngay cả chính nàng cũng há hốc mồm, không chỉ có thế, nàng phát thắt lưng tựa hồ cũng thay đổi, cái mông cũng biến kiều, rất tròn có thịt, làm cho bộ dáng bên ngoài của nàng càng thêm có hứng thú. Đây là chuyện gì a?
Tuy rằng nàng không biết chính mình vì sao lại biến hóa như thế, nhưng có chuyện nàng xác định, đó là nàng phải đi mua tân nội y mới được.
Từ khi kết giao với bạn trai hút máu, nàng liền không cần đóng tiển thuê nhà, bởi vì phu nhân cho thuê nhà đem tiền thuế chấp cùng tiền thuê nhà toàn bộ đều đưa trở lại cho nàng. Nguyên lai chổ nàng ở là của Chung Dịch Luân, phu nhân cho thuê nhà chỉ là quản lý thôi, nói nàng nếu là bạn gái của Chung tiên sinh, cũng sẽ không cần trả tiền.
Nàng còn phát hiện, trong tài khoản của nàng có rất nhiều tiền, đi chất vấn Chung Dịch Luân có phải là hắn cấp hay không? Hắn thừa nhận, nói nàng là bạn gái hắn, không thể quá keo kiệt.
Nàng muốn trả lại hắn, bởi vì tự tôn của nàng không cho phép nàng lấy tiền của hắn, điều đó làm cho nàng cảm thấy, chính mình bị bao dưỡng.
“Thời gian cùng tiền tài, đối với một ma cà rồng mà nói, là không có ý nghĩa, nếu ngươi không muốn, hãy đưa người khác đi, ta không sao cả.” Đây là trả lời lúc đó của hắn, khi đó, nàng nhìn thấy gương mặt tươi cười yếu ớt của hắn, phát ra một cổ lãnh ý, tuy rằng vẻ mặt của hắn vẫn là cười cười, nhưng nàng cảm giác được, hắn đang tức giận, má ánh mắt hắn nhìn về phía khác, không thèm nhác lại.
Nàng trong lòng nổi lên một cổ ái náy, bởi vì nàng đột nhiên hiểu được, hắn chính là dùng phương thức của hắn đối đãi tốt với nàng, nàng không nghĩ như vậy lại từ chối hảo ý của hắn.
Nàng có phải hay không phản ứng qua độ?
Cá tính của nàng của thẩu thả, đối với người trong lúc đó cảm tình cũng không đủ sâu sắc, cho nên bạn tốt La Cầm luôn nói nàng không hiển nhân tính, nhưng nàng lại có thể cảm nhận được cảm xúc rất nhỏ của hắn, trong lúc đó hai người phảng phất như tương thông.
“Ta sẽ chiếu có ngươi.” Ngày đó khi nàng phát hiện chính mình biến thành ma cà rồng, đây là lới nói chính mồm hắn hướng nàng hứa hẹn, lúc đó, nàng không có để ở trong lòng, một lòng bị sợ hãi cùng bất an bao phủ.
Hồi tưởng mấy ngày nay đến giờ, hắn đối với nàng kỳ thật rất tốt, mắc kệ hắn có phải là bạn trai của nàng hay không, hắn quả thực đều chiếu cố nàng, dạy nàng tri thức cần biết về ma cà rồng, tuy rằng hắn luôn trộm hôn nàng, vuốt ve nàng, nhưng cuối cùng vẫn tuân thủ giới tuyến, vẫn chưa chân chính huých nàng.
Kỳ thật, hắn đối với nàng tựa như bạn trai sủng ái bạn gái của chính mình vậy. Bạn trai a….. Thật tình cờ, nàng mới thất tình, lại bổng nhiên có tân bạn trai. Bạn trai này chẳng những quá tuấn mỹ, nhưng lại là ma cà rồng!
“Ngươi ở đây ngây ngốc làm gì?”
Giang Mật Nhã hoàn hồn, như thế mới nghĩ đến, chính mình đang cùng La Cầm ăn cơm.
Đối mặt với ánh mắt thăm dò của La Cầm, nàng chỉ biết cúi đầu: “Không có a, tối hôm qua không ngủ đủ, cho nên phản ứng hơi chậm mà thôi.”
Nàng cúi đầu, dùng thìa lấy đồ ăn, La Cầm là bằng hữu tốt nhất của nàng, nếu có tân bạn trai, nàng cũng nên cho bạn tốt biết.
La Cầm hẳn là sẽ vì nàng mà cao hứng?! Bởi vì nàng vẫn hi vọng chính mình cùng Chu Kiến Hoành chai tay, hiện tại dùng là cơ hội mở miệng, làm cho La Cầm hiểu được, nàng Giang Mật Nhã có tân bạn trai, La Cầm nghe xong nhất định sẽ chấn động.
“Ngươi có vẻ trở nên đẹp hơn.”
Giang Mật Nhã ngượng ngùng vỗ về mặt: “Có sao?”
La Cầm gật đầu, cẩn thận đánh giá nàng. “Da của ngươi trở nên rất tốt, mặt cũng có điểm thay đổi, ánh mắt khác so với trước kia….. Nói như thế nào đây, có loại cảm giác rực rỡ hẳn lên.”
“Thật sự a?” Nàng nghe xong thực vui vẻ, mặc kệ như thế nào, trở nên xinh đẹp cũng là chuyện mà mỗi một cô gái đều không thể cự tuyệt.
“Hơn nữa….. Ngươi cũng trở nên giống nữ nhân hơn.”
Giang Mật Nhã tò mò hỏi: “Ta trước kia không giống nữ nhân sao?”
“Đúng vậy.” La Cầm không chút do dự thành thật trả lời, nàng nói chuyện luôn luôn thẳng thắng, tuyệt sẽ không nói lời khách sáo lừa gạt nàng.
Nhớ rõ bạn trai Chu Kiến Hoành trước đây, cũng có nói qua nàng không giống nữ nhân, tư tưởng không hiểu, nàng lúc đó lơ đễnh, hiện tại lại còn tự xem lại chính mình. Có lẽ bạn trai bắt cá hai tay, nàng cũng nên chịu trách nhiệm, không nên trách hắn hoàn toàn.
Nay nghĩ đến, nàng vốn tưởng rằng chính mình sẽ khổ sở thật lâu, hiện tại một chút cảm giác cũng không có, ngược lại trong lòng đều là bóng dáng của Chung Dịch Luân, gương mặt yếu ớt cười xấu xa của hắn, ánh mắt thực ôn nhu khi hôn nàng, cùng với hắn đối với nàng không có được một tấc lại muốn tiến thêm một bước…… Ai nha, mới cùng một chổ không bao lâu, nam nhân này liền ăn nàng vài lần, nghĩ đến hắn đối với nàng, nhịn không được hai bên tai nóng lên! Nàng chẳng những thân mình nổi lên biến hòa, ngay cả vẻ ngoài chậm chạp cũng có thay đổi, chẳng lẽ tất cả đều có quan hệ với hắn.
Thừa dịp hôm nay, nàng quyết định đem chuyện của Chung Dịch Luân nói với La Cầm, bất quá nàng sẽ không nói chuyện hắn là ma cà rồng, mặc dù có chút thực xin lỗi bạn tốt, trước đây các nàng là không có bí mật, nhưng nếu nàng đã là người của gia tộc hút máu, thì nàng phải bảo vệ bí mật này.
“Ta có chuyện muốn nói cho ngươi.” Mở miệng cũng là La Cầm.
Giang Mật Nhã sửng sốt, nàng đang muốn nói chuyện, lại bị La Cầm nói trước, nhịn không được tò mò hỏi: “Chuyện gì?”
“Ta có bạn trai mới.”
“Nha?” Giang Mật Nhã trừng lớn mắt, giương miệng, nghĩ đến chính mình nghe lầm, một hồi lâu sau, nàng mới có phản ứng.
“Thật vậy chăng? Ngươi có bạn trai? Oa – là dạng người gì a?”
Nàng biết có rất nhiều nam nhân theo đuổi La Cầm, bởi vỉ bộ dáng La Cầm rất đẹp, lại rất cá tính, nam nhân có thể làm cho La Cầm gật đầu, nhất định là không đơn giản. La Cầm cũng không phải là cô gái bình thường, nhưng khi nói đến tân bạn trai lại lộ ra bộ dáng ngượng ngùng, ngược với bộ dáng băng sơn mỹ nhân lãnh khốc trước kia, ngữ khí bình thản trả lời: “Người này cũng không tệ lắm, rất có ý tứ, là người ngoại quốc.”
Giang Mật Nhã ánh mắt mở lớn hơn nữa. “Ngươi kết giao với bạn trai ngoại quốc?”
Để cho Mật Nhã hưng phấn, La Cầm lại coi như đang nói chuyện của người khác. “Đúng vậy, tóc vàng mắt lam.”
“Ta đây rất hiếu kì, có thể làm cho ngươi coi trọng, khẳng định là có chổ hơ người, hắn nhất định rất vĩ đại.”
La Cầm nhún nhún vai, đem thìa thức ăn đưa vào miệng, vừa ăn vừa nói chuyện: “Hoàn hảo, chính là cảm thấy kết giao cùng bạn trai ngoại quốc, cùng hắn luyện tập tiếng Anh cũng không sao.”
“Hắn như thế nào nha? Ta rất muốn nhìn nha, có hay không có ảnh chụp a?”
“Ngươi chờ một chút sẽ thấy được.”
“Nha? Hắn đang tới đây?”
La Cầm nhìn xuống đồng hồ trên tay. “Ta là gọi hắn trức tiếp đến đây, hắn rất nhanh sẽ đến, chờ một chút sẽ giới thiệu các ngươi với nhau.”
Giang Mật Nhã không khỏi có chút khẩn trương. “Hắn đột nhiên tới đây, ngươi như thế nào không nói sớm, tiếng Anh của ta không tốt nha, nếu ngươi nói sớm một chút, ta cũng có thể chuẩn bị trước nha.”
“Khẩn trương cái gì, hắn biết tiếng Trung.”
Giang Mật Nhã thế này mới nhẹ nhàng thở ra, vỗ vỗ ngực. “Vậy là tốt rồi, nếu ngôn ngữ không thông, mặt đối mặt nhưng không tán gẫu cũng rất xấu hổ.”
Nghĩ đến khi gặp được bạn trai mới của La Cầm, nàng so với đương sự còn hưng phấn cùng khẩn trương hơn, hai người đang trò chuyện, đột nhiên La Cầm nói
“Hắn đã đến.”
“Ở đâu?”
Kỳ thật không cần hỏi, chỉ cần tùy tiện nhìn xem, rất dễ dàng tìm được vị soái ca mắt lam tóc vàng kia, tiến vào nhà ăn, nàng lập tức ‘kinh diễm’
Cao lớn, anh tuấn, lại thêm phong độ, không cần đèn tựu quang chiếu đến, đã sớm dễ dàng hấp dẫn ánh mắt mọi người, ánh mắt nhìn theo nam nhân tóc vàng mắt lam kia mà không chuyển.
Nam tử mỉm cười, hướng các nàng đi tới, ở trước mặt các nàng lẽ phép chào hỏi.
“Xin chào.”
Giang Mật Nhã cả người ngây dại, một đô mắt bất khả tư nghị trừng mắt nhìn tuấn lãng mỉm cười đến mê người kia, nàng như thế nào cũng không nghĩ đến, tân bạn trai của La Cầm, chính là Jayson.
“Nếu ngươi thương tổn nàng, ta nhất định không buông tha ngươi.”
Một đôi mắt to trừng mắt nhìn Jayson uy hiếp, Giang Mật Nhã níu áo Jayson, hung tợn cảnh cáo hắn.
Lúc có La Cầm ở đây, nàng chỉ biết nhịn xuống, đợi đến khi hai người tách ra, chỉ còn một mình Jayson, nàng tránh ở chổ tối, lập tức hiện thân đưa hắn gục ở trên sân thượng.
Nhìn nàng cả người tán ra cơn tức, ở dưới ánh trăng, con ngươi của nàng dần dần biến sắc, như là ánh sáng ngọc sáng ngời của mắt mèo. Jayson cả người ngây dại, nói về sức mạnh, hắn tuyệt đối lớn hơn nàng, điều làm hắn kinh ngạc là, ma cà rồng thường sâu sắc hơn người, nhưng lại làm cho hắn đối với nàng ở bên cạnh cũng không thấy, không thể tránh thoát nàng đánh bất ngờ.
Càng làm hắn kinh ngạc là, khi ánh mắt nàng nhìn hắn, cả người hắn tựa như không có lực lượng, hoàn toàn không thể động đậy, Jayson xấu hổ nghiêm mặt, miệng khó khăn phun ra một câu: “Bình tĩnh một chút.”
“Bảo ta như thế nào bình tĩnh? Có cái ma cà rồng đánh vào bạn tốt của ta, lại còn là công tử hào hoa, nếu là hảo hữu của ngươi, ngươi sẽ nghĩ như thế nào?”
Nàng biết Jayson, Jayson chẳng những là công tử hào hoa, còn có thể đem nữ nhân ăn từ trong ra ngoài, ăn từ đầu đến chân! Jayson tiếp cận La Cầm tuyệt đối là không có hảo ý, hắn không chỉ vì sắc đẹp của La Cầm, cũng vì huyết trong người nàng, Giang Mật Nhã nói cái gì đều phải bảo hộ La Cầm.
Chính nàng bất quá trốn khỏi tay ma cà rồng, nhưng tuyệt không làm cho La Cầm cùng nàng có kết cục giống nhau.
Jayson trong mắt kinh ngạc cùng sợ hãi, cũng không biết Giang Mật Nhã xuất ra sức mạnh gì, thế nhưng làm cho hắn ngay cả khí lực cũng không có.
Giang Mật Nhã cũng không phát hiện chính mình bởi vì phẫn nộ cùng thật tâm muốn bảo hộ La Cầm, mà sinh ra biến hóa, gặp Jayson không trả lời, càng thêm phẫn nộ.
“Có nghe hay không! Rời khỏi La Cầm, nếu ngươi dám động đến nàng, hoặc là hấp của nàng một giọt huyết nào, ta nhất định sẽ hoàn trả gấp bội! Ta sẽ cắn ngươi, sau đó đem máu của ngươi hấp ngược lại.”
Trên mặt tái nhợt của Jayson hiện lên vẻ kinh sợ cùng không dám tin, Giang Mật Nhã thế nào lại có bản lĩnh thôi miên hắn, làm cho hắn giờ phút này không thể động đậy, lực lượng ma cà rồng hắn đều không sử dụng được.
Giang Mật Nhã căn bản không biết Jayson bởi vì nàng, mà không thể động đậy được, thậm chí ngay cả nói chuyện cũng khó khăn, nàng hiện tại không hề ý thức bày ra lực lượng mà ngay chính nàng cũng không hiểu được.
Nàng trừng mắt nhìn Jayson, không khỏi ninh mày, nhìn biểu tình quái dị của Jayson, giương miệng tựa hồ như muốn nói cái gì, lại không thể nói ra được một chữ, cảnh cáo cả buổi, chỉ thấy hắn như vậy, miệng thẳng run run.
“Uy! Nói chuyện a! Ma Cà rồng cũng có thể giải chết sao? Có tin hay không ta đem ngươi đóng dinh vào trong quan tài, cho ngươi nằm ở bên trong không ra được.” Nàng ngồi bên người Jayson, căm giận trừng mắt nhìn hắn, nhìn bộ dạng quái dị của hắn, nghĩ đến nhất định là hắn cố ý.
“Ngô….. Ách …..” Jayson cố gắng muốn nói chuyện, nhưng đầu lưỡi không chịu sự khống chế của hắn.
Jayson bộ dáng thật sự quái lạ, nàng nguyên bản muốn đến giáo huấn hắn thật tốt, cũng không hồ nghi, thấp mặt xuống muốn nghe xem hắn nói gì? Nàng hoàn toàn không nghĩ tới, khi chính mìn cúi xuống xem hắn, tựa thành tư thế rất ái muội. Hơn nữa trong mắt Chung Dịch Luân, là nữ nhân của hắn ghé vào trên người nam nhân khác, cúi người muốn hôn môi hắn.
Cả người nàng đột nhiên bay lên không trung, bị một cánh tay hữu lực giữ lấy, nàng còn không kịp phản ứng, bên tai truyền đến tiếng gầm nhẹ chất vấn.
“Ngươi đang làm cái gì!”
Nàng kinh ngạc giương mắt, vừa vặn chống lại ánh mắt ghen tị màu đỏ của Chung Dịch Luân, hừng hực lửa giận.
Giang Mật Nhã không nghĩ tới sẽ gặp Chung Dịch Luân ở đây, hắn trừ bỏ muốn đi hút máu ở ngoài, còn có phẫn nộ, ánh mắt hắn biến thành màu đỏ như máu, còn có tức giận ít gặp.
Nàng không rõ vì sao hắn đột nhiên tức giận, vì sao tức giận bừng bừng như vậy? Hơn nữa hắn rất nhanh ôm lấy nàng, cơ hồ muốn đem nàng nhu nhập vào thân mình, làm nàng nhịn không được muốn giãy dụa.
“Ngươi đang làm cái gì? Trên đường cái, mau buông ra nha!”
“Ngươi cũng biết ở trên đường cái!” Hắn khẩu khí khó được như nàng.
Bởi vì Giang Mật Nhã đã bị quấy nhiễu, khiến cho triển lực vô hình đối với Jayson bị gián đoạn, làm cho Jayson rốt cuộc có thể tự do, vội vàng đứng lên. Hắn vừa đứng lên, liền tiếp thu ánh mắt đánh tới của Chung Dịch Luân, hắn phe phẩy tay phủ nhận. “Ta không có, là nàng đè lên ta.”
“Ngươi nghĩ rằng ta sẽ tin tưởng sao?” Hắn cắn răng nói.
“Làm ơn, huynh đệ, ta dù hào hoa, cũng tuyệt không động đến nữ nhân của ngươi!”
Trong lòng Giang Mật Nhã nghe xong, không khỏi sủng sốt, tiện đà bừng tỉnh ngộ, nàng rốt cuộc hiểu vì sao Chung Dịch Luân lại tức giận.
“Đừng nói giỡn, ta làm sao có thể cùng hắn nha.” Nàng tức giận nói, hắn cư nhiên hiểu lầm nàng.
“Vậy ngươi vì sao muốn hôn hắn?”
“Hôn hắn?” Nàng gặp quỷ trừng mắt nhìn hắn kháng nghị. “Làm ơn! Căn bản không giống như ngươi nghĩ, ta thà hôn ngươi, còn hơn hôn hắn.”
Nói qua 1nhanh, nhất thời không suy nghĩ được, không cẩn thận so sánh sai lầm, khi nàng phát hiện, đã muốn không còn kịp rồi.
Chỉ thấy nguyên bản ánh mắt lửa giận màu đỏ, hiện lên một tia kinh ngạc, tiếp theo hồi phục thành màu đen nguyên bản, kinh ngạc ngóng nhìn nàng. Chung Dịch Luân trong mắt dấy lên ngọc lửa cùng trên bạc môi cười yếu ớt, làm cho nàng vừa thẹn vừa hoảng, vì chính mình giải thích.
“Không phải, ta là nói ta đối với hắn không có hứng thú, vừa rồi là ta đnag chất vấn hắn.”
Ai nha nha – thực không xong! Ngay cả chính nàng cũng thực kinh ngạc không biết vì sao chính mình lại nói ra những lời như vậy.
Chung Dịch Luân mâu trung dấy lên dục hỏa nhìn nàng chằm chằm, còn có cánh tay buộc chặt bên hông nàng, nàng cả người không biết làm sao, bởi vì thân hình hai người dựa chặt chẻ vào nhau, làm cho nàng cảm giác được thân dưới kia của hắn trở nên cứng lại, đây là trên đường cái, hắn như thế nào.
“Thật có lỗi, lúc này hẳn là thời điểm hai người nên thuê phòng, ta không phải cố ý làm gián đoạn hai người, nhưng có chuyện cần phải nói trước.” Jaysin đứng một bên, khụ khụ nói.
“Đương nhiên nha, ta còn chưa tính số sách với ngươi đâu! Ngươi không tìm ai, lại tìm bạn tốt của ta?” Lực chú ý của Mật Nhã lại đánh tới Jayson, hiện tại nếu không phải ở cạnh bạn trai, nàng nhất định sẽ cùng Jayson nói rõ ràng.
Chung Dịch Luân đương nhiên không muốn buông tha bạn gái, đem nàng qua một bên, quay đầu hỏi Jayson.
“Sao lại thế này?”
Mật Nhã không tránh khỏi cánh tay của Chung Dịch Luân, đành phải ở yên trong lòng hắn, tức giận đem sự tình nói ra một lần.
“Nguyên lai mọi chuyện lại như vậy.” Hiểu được nguyên nhân Mật Nhã đánh về Jayson, là vì muốn tìm hắn tính số sách, mà không phải là yêu thương nhung nhớ, Chung Dịch Luân cũng yên tâm, thế mới trấn an nữ nhân đáng yêu của hắn. “Đừng lo lắng, Jayson sẽ không hấp huyết của nàng ta, bằng hữu của ngươi sẽ không nguy hiểm đến sinh mệnh, phải không, Jayson?” Ánh mắt mỉm cười, hướng Jayson hỏi.
Jayson đương nhiên hiểu được ánh mắt của Chung Dịch Luân, không thể tin được hiện tại đồng bọn của hắn gặp sắc quên bạn, vì Giang Mật Nhã, cư nhiên vi phạm can thiệp, muốn hắn không được động thủ với vị mỹ nữ Đông Phương kia?!
“Hảo hảo hảo, ta đáp ứng, tuyệt không làm cho nàng mất một giọt huyết nào, nhưng ta vẫn có thể theo đuổi nàng?”
“Không được!” Giang Mật Nhã lạnh lùng nói.
“Ai? Như thế nào không được, lão tổ tông của các ngươi không phải nói, yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu sao?”
“Ngươi là công từ đào hoa, đối với nữ nhân không thật lòng!”
“Này ……..”
Chung Dịch Luân trấn an bạn gái, giúp hai người giải hòa. “Không bằng như vậy, để Jayson cam đoan, chỉ chuyên tâm kết giao với nàng, hơn nữa trong lúc đang kết giao không thể cùng một chổ với nữ nhân khác, chỉ có thể một chọi một, ta tin tưởng Jayson có thể làm được.”
Mật Nhã hồ nghi nhìn xem bạn trai, lại trừng mắt nhìn Jayson. “Vấn đề là, hắn dàm thề sao?”
Jayson hít sâu một hơi, nguyên bản muốn mở miệng nói không, nhưng lại gặp ánh mắt cảnh cáo của Chung Dịch Luân phóng tới, không biết như thế nào lại không nói ra lời, do dự trong chốc lát, còn tưởng nhớ đến Đông Phương mỹ nhân kia, hắn thật sự luyến tiếc không muốn buông tay, cuối cùng cũng cắn chặt răng, gật đầu.
“Hảo, ta thề, nếu trái lời thề, khiến ta bị thái dương hóa thành tro tàn, được rồi chứ.”
Giang Mật Nhã trong lòng vẫn còn nghi ngờ, nhưng nếu Jayson đã nói ra lời thề, cũng sẽ không hấp huyết La Cầm, coi như cũng có thể thừa nhận.
“Ngươi tốt nhất hãy làm cho tốt, ta sẽ tùy thời nhìn đến ngươi.” Cảnh cáo có mục đích, nàng còn muốn bỏ đi, nhưng vòng tay bên hông vẫn như cũ không muốn buông tay, nàng từ chối, tức giận nhìn nam nhân phía sau nói: “Buông tay ra, ngươi muốn để đến khi nào a? Đừng quên chúng ta đang ở trên đường cái nha.”
Hắn nhíu mày, “Ngươi có thể bên đường đánh về phía Jayson, vì sao ta ở bên đường ôm ngươi lại không được?”
Ai nha, hắn là ghen tị sao?
“Đó là không giống nhau, vừa rối là giận đến điên lên thôi, hiện tại đã hồi phục lý trí, có người đi đến, mau buông ra, ta còn có việc.”
“Ngươi muốn đi đâu?”
“Đi tìm La Cầm a, ta muốn nhìn xem trên người La Cầm có miệng vết thương hay không, mới có thể xác định người này có gạt ta hay không?”
“Ta đi cùng ngươi.”
“Không cần, nữ nhân tán gẫu, nam nhân đến làm gì? Hơn nữa Jayson cũng có nói, có chuyện muốn nói với ngươi.”
Chung Dịch Luân biết tiểu tử kia vừa rồi không cẩn thận nói ra miệng, nói tình nguyện hôn hắn cũng không nguyện hôn Jayson, hiện tại còn muốn mượn cớ chạy trốn khỏi hắn, hắn đương nhiên không muốn buông tha cơ hội tốt này, bất quá sau khi liếc nhìn Jayson, nghĩ rằng nếu có cơ hội khác, hắn sẽ tìm thời gian hảo hảo đề ra nghi vấn với tiểu tử kia, đồng ý buông nàng ra.
Giang Mật Nhã có cơ hội, lập tức vội vàng chạy lấy người, thẳng đến khi còn lại hai người nam nhân bọn họ, hắn quay đầu lại, thẳng tắp nhìn Jayson.
“Nói đi, có chuyện gì?”
“Sức mạnh của nàng đột nhiên lớn mạnh.” Chung Dịch Luân còn tưởng rằng là chuyện gì, nguyên lai lời Jayson nói, hắn cũng đã nghĩ đến.
“Sức mạnh của nàng xác thực so với trước kia có lớn hơn.” Nghĩ đến chính mình gần nhất khi trộm hôn nàng, tiêu phí khí lực rất nhiều, mới có thể đem tiểu tử kia cấp đặt ở dưới thân, nhưng lạc thú cũng gia tăng không ít, nhịn không được ý cười.
“Nàng vừa rồi thôi miên ta.”
“Cái gì?” Hắn kinh ngạc trừng mắt nhìn Jayson.
“Tuy rằng chỉ là lập tức, nhưng lúc ấy nàng nhìn ta, ta hoàn toàn không thể động đậy, bằng không ngươi ngẫm lại xem, ta làm sao có thể bị nàng đặt ở dưới, thủy chung không đứng lên được?”
“Ngươi xác định thật sự bị nàng thôi miên.”
“Ta hi vọng là ta lầm, nhưng hay là muốn nhắc nhở ngươi một chút, nếu sức mạnh của nàng thật sự trở nên lớn mạnh, ngươi ngẫm lại xem, chúng ta sống hơn ba trăm năm, nàng bất quá mới biến hóa thành ma cà rồng chưa đến một tháng, việc này nếu để các ma cà rồng khác biết được, nhất định sẽ đối với nàng tò mò.”
Chung Dịch Luân suy nghĩ sâu xa, lời nói của Jayson làm trong lòng hắn khiếp sợ không thôi. Mật Nhã luôn luôn đột nhiên biến hóa, hắn là biết rõ hơn người khác.
“Ta đã biết, ta sẽ cẩn thận xem xét nàng.” Jayson sửa sang lại dung nhan của mình, vỗ vỗ tro bụi trên người, ánh trăng xinh đẹp, đêm cuối tuần của ma cà rồng mới vừa bắt đầu.
“Không có chuyện của ta, ta nghĩ muốn đến quán rượu uống một chén, đi thôi, bye.”
“Đừng quên lời thề của ngươi.”
Jayson cứn đờ, quay đầu nhìn về phía Chung Dịch Luân, cười khổ nói: “Ngươi ….. Sẽ không là thật sự chứ?”
“Ta không thể thất tín với nàng.”
Nhìn ánh mắt kiên định của đồng bọn, Jayson cảm thấy không biết kêu ai, thở dài thật sâu.
“Hảo hảo hảo, không đi quán rượu, không đi tán gái, ta về nhà xem phim nhựa là được rồi.”
Satan a, hắn là tạo nghiệt gì, cư nhiên chỉ vì một thân cây mà buông tha cho cả khu rừng rậm, bắt đầu thủ trinh tiết?!
Bất quá khi nghĩ đến Đông Phương mỹ nhân kia, cùng với những nữ nhân hắn quen biết trước kia hoàn toàn bất đồng. Tâm nhi rung động, thật sư luyến tiếc khi buông tay nàng ra.
Có lẽ, nàng có mị lực, đáng giá hắn vì nàng mà ăn chay.