Khoảng Cách Giữa Anh Và Em

Chương 44: Em không nhớ anh sao?




Nghe cô hỏi một tràn đầy lo lắng cho anh, khiến anh cũng bật cười.

Lệ Hoa,em đừng nghĩ anh yếu đuối như vậy chứ,em đánh giá thấp anh quá rồi.Được, anh là người máy khủng long thật sự không thấy mệt,đứng chứ?Cô cúi người nhìn vào gương mặt anh vui vẻ trêu chọc.

-Người máy thì vẫn cần tiếp năng lượng đấy.

Anh nghiên sang nhìn vào mắt cô,mỗi người một câu trêu chọc đối phương.Cô nghe anh nói như vậy liền hôn nhẹ vào má anh.

Tiếp năng lượng cho người máy của em!Vân chưa đầy.Cô tiếp tục hôn thêm vào má anh một nụ hôn nữa.

-Vẫn chưa.

-Anh lợi dụng quá rồi,là người máy khủng long mặt dày.

Hai người ngập tràn tiếng cười hạnh phúc trở về.

Khi cả hai nằm trên giường,cô đang xem lại ảnh chụp ở bãi cỏ,anh thì ngồi trước laptop suy nghĩ chuyện cô dùng thuốc tâm lý mà Quản gia Kim báo cáo,cả chuyện cô gặp ác mộng, nhưng thời điểm này anh nghĩ vẫn chưa thích hợp để trực tiếp hỏi cô.Nhưng anh cũng không điều tra thêm,anh muốn đợi đến lúc cô hoàn toàn tinh tưởng mình tự muốn kể cho anh nghe.

-Nghiêm Thành,ngày mai anh có bận lắm không?

Nhìn cô anh đã nhận ra có lẽ cô đang muốn có chút thời gian với anh nhưng sợ anh vì cô mà bỏ lỡ công việc.



Không, ngày mai anh chỉ họp ở trụ sở chính thì xong rồi. Anh không bận thì đương nhiên em cũng không bận đâu.Ố,vậy ngày mai chúng ta làm chút gì đó tặng cho bà,em nhớ bà nội rồi.Nghiêm Thành liền có chút trêu đùa cô.

Em không nhớ anh sao?Anh ở ngay đây còn gì? Đừng hơn thua như trẻ con chứ.Anh rất thích trêu chọc cô,chẳng hiểu từ bao giờ cứ nhìn thấy cô thì anh luôn muốn trêu như đối với trẻ con.

Nhưng mà nếu có bận việc thì anh không nên bỏ qua công việc đâu đấy, nếu em biết anh nói dối em,em sẽ không rủ anh nữa.Được được,giờ chúng ta đi ngủ ngày mai cứ nghe theo em.Lục Nghiêm Thành hôn lên trán cô chúc ngủ ngon rồi cứ nhìn chằm chẳm vào cô.

Sao vậy?Em không hôn anh sao?Anh ta trưng ra vẻ mặt tổn thương nhìn cô.

Hôm nay em đã hôn anh đủ rồi.Như vậy không được, Lệ Hoa.Cô cố tình quay lưng về phía anh,nhưng Nghiêm Thành lại mặt dày đeo bám cô.Cô chủ đành chiều theo ý anh.

Tiểu Lục ngủ ngon!Cảm ơn tiếu Trương.

-Mặt dày chết đi được.

Cô luôn là người cắt ngang bầu không khí lãng mạn bằng những câu nói đâm thẳng vào tim anh.

Một buổi sáng như thường vẫn diễn ra, chỉ khác là hôm nay cả hai đều tan làm sớm, cùng nhau về nhà dùng bữa trưa cùng nhau.

Trong lúc nhìn anh nấu ăn cho bữa trưa, Lệ Hoa thấy dòng trạng thái của Châu Lam,biết cô bạn thân của mình đang rất buồn bã sợ cậu ấy quyết định sai lầm,nếu hai người họ chia tay cô thất cuộc tình này này đáng tiếc quá rồi.

Nghĩ xong cô lập tức gọi cho Châu Lam.

Mình nghe đây.Cậu...đã giải quyết xong chưaChuyện gia đình mình mẹ cũng đã hiểu rồi, chỉ có điều...mình và Lý Kiệm vẫn chưa liên lạc, có khi nào sắp kết thúc rồi không.Giọng cậu ấy như đang bất lực không thể biết nên làm gì cho đúng. Cô lại không thể nắm rõ tình hình cả hai người họ chỉ có thể khuyên cậu ấy nên tích cực lên cặp đôi nào cũng sẽ có cãi vã nhưng đừng để nhau có khoảng cách,vừa nói đến đây cô liền nhớ đến chẳng phải đây là lời của Chủ tịch Lục sao.



Châu Lam mình nghĩ bây giờ bĩnh tĩnh lại là tốt nhất,thật sự hai người nên ngồi lại nói rõ với nhau.Nhưng hình như Lý Kiệm anh ấy giận thật rồi, lúc đó mình nóng giận có lớn tiếng với anh ta.Thấy Châu Lam phiền lòng nhiều như vậy cô cũng không vui vẻ gì,an ủi để cậu ấy bình tĩnh không nghĩ đến chuyện kết thúc nữa.

Cậu cứ nghỉ ngơi đi,hai người chắc chắn chỉ là cặp đôi cãi nhau bình thường thôi không xấu như cậu nghĩ đâu.Được mình tin cậu.Vừa cúp máy cô đã nhìn vào anh, dù vừa khuyên bảo an ủi Châu Lam nhưng nếu một ngày cô và anh cũng như vậy thì cũng tồi tệ lắm nhỉ.

Khi chuẩn bị đủ nguyên liệu để làm món bánh yêu thích của bà,cùng nhau làm những chiếc bánh quy để tặng bà nội cô vô cùng chờ đợi phản ứng của bà.

Hôm nay bà ở tiệc trà, lát nữa chúng ta sang tặng nó cho bà nội.Được em đang rất mong chờ để xem phản ứng của bà đây.Nhìn vào khay đựng bánh những chiếc bánh cô tạo hình cho bà rất phong phú nhưng có đều so với khay của anh bánh của cô có chút méo mó.

-Xấu quá.

Cô nhìn qua anh rồi tự đánh giá bánh quy của mình.

-Để bà xem của ai sẽ đẹp hơn đã.

Nghiêm Thành nhìn sang trêu chọc cô. Tuy vẻ ngoài xấu xí một chút nhưng quan trọng vẫn là hương vị phần này cô nhất định sẽ phải thắng anh.

Trong lúc đợi nướng bánh hai người cùng nhau chơi cờ vua,nhưng bốn ván cờ thì cô thua hết ba rồi.

-Không chơi nữa.

Vừa ăn được quả nho cô không đợi được liền nghỉ chơi vì thấy mình lại sắp thua anh.