Khoảng Cách Giữa Anh Và Em

Chương 42: Thời gian cho em




Câu này của anh chỉ làm cô thêm bực bội.

Lý Kiệm,vấn đề chính là em chưa muốn nói với gia đình chuyện chúng ta,em vẫn chưa muốn họ phải biết.Tại sao em lại muốn giấu chuyện này chứ?Mẹ em chính là muốn quyết định hết tất cả nếu bây giờ bà đã biết rồi nhất định sẽ ràng buột em với anh kết hôn chỉ vì khối tài sản kia thôi,nhưng thứ em cần là mẹ thật sự thấy được chúng ta không quan trọng đều đó,em muốn mình có thể tự quyết định cuộc sống của mình.Cô tức đến phát khóc, lớn tiếng với anh.

Nhưng em không muốn mình có thể kết hôn sao?Dù sau thì vẫn kết hôn với nhau chi bằng từ từ cho mẹ em thấy tình cảm chúng ta.Em...chuyện kết hôn em vẫn chưa thể chắc chắn quyết định... cành không muốn phải bị ràng buộc.Kết hôn với anh,chính là sự ràng buộc đối với em sao? anh cứ tưởng chúng ta đã chắc chắn với nhau về chuyện tình cảm này.Cô bây giờ vô cùng bất lực, bối rối,khó xử và đặc biệt là buồn bực,hai người cãi nhau vì Lý Kiệm muốn thật sự muốn gia đình cô biết anh là bạn trai cô,nhưng cũng vì cô có nỗi khổ riêng của mình muốn chắc chắn quyết định cho cuộc sống,hai ý nghĩ chưa thấu nhau khiến cuộc cãi vã này diễn ra cả hai đều đau lòng. Lý Kiệm cảm thấy cô như muốn che giấu đi anh che giấu mối quan hệ giữa hai người,còn Châu Lam lại cảm thấy đối phương không nắm rõ được vấn đề cô đang gặp phải chỉ đành bất lực.

Bây giờ hai người đều đang mất bình tĩnh,cô thật sự đang rất suy sụp.

-Lý Kiệm,bây giờ anh cứ quay về trước đã,chuyện này cả hai tự sẽ có thời gian suy nghĩ.

Hai người đang không hiểu nhau,anh nhìn cô bây giờ lòng vô cùng khó hiểu và giận cô.

-Được.

Vừa trả lời anh đã vào trong tạm biệt gia đình cô rồi rời đi.Mẹ coi đang chuẩn bị bữa tối cũng không hiểu chuyện gì.

Tiểu Châu tại sao bạn trai con lại bỏ về rồi.Anh ấy có việc,con lên phòng đây.Trương Lệ Hoa đang chờ Nghiêm Thành về trên chiếc xích đu ngoài sân,cô ngồi đọc những quyển sách về nấu ăn muốn tìm một món nào đó nấu cho anh.

Châu Lam gọi đến.

Mình nghe đây.Tiểu Hoa cậu nói cho Lý Kiệm biết chuyện mình về quê sao?Anh ta hỏi mình,chắc lo lắng cậu có chuyện gì...Anh ta đến nhà của ba mẹ mình công khai chuyện tình cảm giữa mình và anh ấy.Tụi mình vừa cãi nhau bây giờLý Kiệm đã đi rồi.

Cậu đuổi anh ta đi rồi?Không phải là do mình lỡ lời rồi sao,thật sự xin lỗi cậu mình cũng không biết anh ta sẽ đến đó tìm cậu.Không sao,bây giờ mẹ mình biết chuyện rồi mình và Lý Kiệm cũng nên có thời gian để suy nghĩ về chuyện này...có phải mình sai rồi không?Châu Lam à chuyện này vẫn là nên từ từ giải quyết cậu đừng tự trách như vậy,hai người từ từ sửa sai chắc chắn sẽ hiểu nhau hơn, đợi bình tĩnh chắc chắn anh ta sẽ quay lại nói chuyện với cậu.Biết chuyện Châu Lam cãi nhau với Lý Kiệm cô có chút buồn bã lo cho tình hình của cô bạn thân bây giờ.Chuyện tình yêu chưa bao giờ là dễ, chỉ có thể cùng nhau thấu hiểu mới có thể vượt qua thử thách của thời gian và mọi thứ. Lý Kiệm là bạn thân của Lục Nghiêm Thành chắc chẵn họ cũng sẽ tâm sự,mong Nghiêm Thành sẽ thông hiểu cho anh ta.



Cô lo cho Châu Lam bởi vì chuyện này mà suy nghĩ tiêu cực,cũng đã khuyên cậu ấy rất nhiều,cậu ấy cũng kể hết chuyện gia đình cho cô,bây giờ người rối ren nhất vẫn là Châu Lam chuyện này chưa xong thì chuyện khác đã đến.

Tối đó cô đến phòng sách,Nghiêm Thành đang chăm chú vào quyển sách.

-Nghiêm Thành.

Vừa nghe cô gọi anh ta đã đặt quyển sách sang một bên đi đến chỗ cô.

-Có chuyện gì sao?

Trương Lệ Hoa kể hết chuyện của Châu Lam và Lý Kiệm nhưng hình như Nghiêm Thành đã biết chuyện, anh ta chỉ dịu dàng cười đáp lại cô.

Thật ra có một vài chuyện nhất định phải đối mặt cứ để họ tự vượt qua,em là sợ hai người họ chia tay à?Chuyện này cũng khá rối ren,đương nhiên em cũng phải lo lắng chứ.Nhìn cô có vẻ khá buồn nên anh gợi ý muốn đưa cô đi dạo một chút,chỉ thấy cô đồng ý rồi lên phòng một hồi lâu.

Khi bước xuống chỉ thấy Lệ Hoa che kín mặt chỉ còn chừa lại đôi mắt,anh ta nhìn cô người yêu của mình không hiểu cô đang làm trò gì đây.

Nếu để người trong công ty bắt gặp thì không tốt cho lắm.Em đã là bạn gái anh rồi,không còn là hợp đồng nữa.Nhưng nói chung phòng ngừa sẽ tốt hơn.Nghiêm Thành đành phải chiều theo ý cô,nhưng đi cùng với anh cô bịt kín như vậy cũng tốt dù sau trời đang rất lạnh.

Cô và anh đi đến một khu chợ đêm trong trung tâm thành phố, một nơi vô cùng náo nhiệt, đặt biệt có rất nhiều cửa hàng thức ăn.

Đậu xe xong cả hai nắm tay nhau dạo phố như những cặp đôi bình thường.