Khố Hạ Chi Thần

Chương 1




Như vậy thì quả là thấp hèn!



Rõ ràng biết là không thể, nhưng lại nhịn không được…

Chất cồn lên men trong đầu, thân thể càng nóng lên, khát vọng một hồi tính ái thỏa thuê ướt át, xoa dịu cơ thể đói khát khó nhịn.

“A…”

Môi mỏng hé mở phát ra rên rỉ khàn khàn ngọt ngào, Diệp Phong cưỡi trên tượng trưng nam tính đầy người mồ hôi, hai tay chống lên ***g ngực rắn chắc của người đàn ông, mới có thể kẹp chặt côn thịt quá lớn trong cơ thể, liên tục lắc lư vòng eo.

“Tuyệt quá…”

Mỗi lần nâng thắt lưng ngồi xuống, anh đều có thể chuẩn xác khiến côn thịt đánh vào điểm mẫn cảm, mỗi lần như thế, mông anh liền co chặt lại vài phần, tràng đạo tự động mấp máy hút chặt côn thịt, anh có thể cảm giác rõ ràng từng đường gân xanh nổi lên trên côn thịt, tưởng tượng ra hình dáng côn thịt đầy gân xanh dữ tợn.

Diệp Phong không thể kiềm chế liếm liếm khóe miệng, hai mắt mê ly nhìn người đàn ông đẹp zai đang liên tục thúc vào mình, bờ vai dài rộng, khuôn ngực rắn chắc, còn có cả cơ bụng.

Người đàn ông đắm mình trong ***, nắm thắt lưng anh liên tục công kích tiểu huyệt, thúc đến nỗi dầu trơn bên trong cũng phun ra xì xì, khiến hạ thể hai người trở nên dính dớp ướt rượt.

Diệp Phong nằm sấp xuống, hai tay chầm chậm âu yếm khuôn ngực chàng trai, chóp mũi nhẹ nhàng cọ vào cơ ngực hắn, hơi thở nóng bỏng ướt át phun lên đầu nhũ của anh ta làm hô hấp người đàn ông càng thêm hỗn loạn.

“Quản lý…”

“Dùng thêm sức đâm vào tôi đi.” Diệp Phong bên thì nói một cách quyến rũ, bên thì ngậm lấy đầu nhũ nhỏ màu nâu của hắn, đầu lưỡi khiêu khích liếm láp đầu nhũ đứng thẳng, đem toàn bộ đầu nhũ mút vào trong miệng.

Dù đầu nhũ không phải điểm mẫn cảm của đàn ông, nhưng bị anh dùng miệng đùa giỡn như thế, ai cũng không chịu nổi kích thích này, người đàn ông bóp chặt hai bờ mông tuyết trắng của anh, cố sức kéo ra hai bên, không còn thương tiếc như vừa rồi, trên mặt cũng lộ ra biểu tình hung ác.

“Làm chết em! Làm chết em!”

Chàng trai gầm nhẹ, lập tức lật người, đè ngược lại Diệp Phong, hai mắt đỏ đậm tràn ngập tính xâm chiếm nhìn chằm chằm thủ trưởng chỉ còn mỗi chiếc sơ mi trắng trên người của hắn, hạ thể trần như nhộng hiện ra lồ lộ, tiểu huyệt đang ăn côn thịt hưng phấn co rút, ứa ra dầu trơn trắng sữa.

Trên đỉnh phân thân cương tức không ngừng chảy ra *** dịch trong suốt, tỏa ra ánh sáng lóng lánh, phụ trợ cho cơ khát của chủ nhân.

Người đàn ông nhịn không được rút côn thịt, tiểu huyệt trống rỗng lập tức co rụt lại, lượng lớn dầu trơn theo miệng huyệt không thể khép kín chảy xuống, chảy thẳng xuống giữa đùi, thấm ướt hạ thể.

Quy đầu cọ vào phân thân của Diệp Phong, như hiếu kì, hoặc như thăm dò ma sát thân thằng nhỏ, niêm dịch trên linh khẩu lần lượt dính lên phân thân, mà người đàn ông lại chăm chú nhìn thẳng hạ thể Diệp Phong.

Diệp Phong vừa rồi chủ động nhưng lúc này cả người lại run nhẹ, mặt nghiêng sang bên, cắn môi nhẫn nại sự nhục nhã khi hạ thể mình bị cấp dưới dùng bộ vị cứng rắn thăm dò.

“Quản lý thật lợi hại, cắm vào phía sau phía trước lại có thể cứng đến mức này, lại còn ẩm ướt thế này nữa chứ.” Chàng trai tán thán một tiếng, lại đỡ côn thịt ma sát đỉnh phân thân.

Lúc này, người đàn ông nắm được tay Diệp Phong, đặt tay anh lên thằng nhỏ, ra lệnh: “Cùng nhau.”

Diệp Phong run rẩy cầm thằng nhỏ của mình, đầu đỉnh đối diện đầu đỉnh của người kia, linh khẩu đối linh khẩu, cùng đè ép ma sát lẫn nhau, bọn họ có thể cảm giác được đối phương dần biến lớn, cứng lên, cũng có thể cảm giác được linh khẩu đối phương trở nên ngày càng ướt át.

“A a… Không được…” Tay Diệp Phong dính đầy *** dịch không biết của đối phương hay là của chính mình, đỉnh xiết chặt, liều mạng qua lại ma sát đầu đỉnh đối phương.

Khoái cảm ở phía trước đã không thể khống chế được, mặt sau lại trống rỗng hé ra co lại, nhưng đối phương chỉ lo đùa bỡn phía trước, mặc cho cái miệng nhỏ nhắn ướt đẫm phía sau mấp máy nuốt nước miếng.

“Đâm vào phía sau của tôi… Mau đâm vào phía sau của tôi!” Diệp Phong chịu không nổi yêu cầu.

“Em bắn ra tôi sẽ đâm phía sau.” Khóe môi người đàn ông nhếch lên nụ cười ác ý, một tay cố ý kéo căng tiểu huyệt, thưởng thức tiểu huyệt *** mỹ trào ra trơn dịch.

Tiểu huyệt bị kéo căng tạo ra kích thích rất nhỏ khiến Diệp Phong khó chịu cắn môi, nhưng đến ngón tay hắn ta cũng không chịu cắm vào, nhất định muốn anh bắn ra mới thỏa mãn cơ khát phía sau.

Diệp Phong không thể làm gì khác hơn là tiếp tục ma sát đầu đỉnh đối phương.

“Ưm… Nhanh… Mau bắn ra…”

Chỉ chốc lát sau, một dòng dịch thể màu trắng sữa toàn bộ phun lên đầu đỉnh của người đàn ông, thậm chí bắn lên cả âm túi và cơ bụng, Diệp Phong dồn dập thở gấp.

Diệp Phong chưa kịp hoàn hồn, đầu đỉnh dính đầy dịch thể của hắn ta đã đặt trước tiểu huyệt sưng đỏ, một thoáng đã tiến thẳng vào tràng đạo, côn thịt thô dài kịch liệt cắm rút.

Miệng huyệt nhỏ xinh bị kéo căng đến cực hạn, tràng thịt đỏ tươi còn dính dịch thể theo từng chuyển động của côn thịt mà mấp máy, người đàn ông giữ chặt đùi Diệp Phong, Diệp Phong muốn nắm thắt lưng hắn cũng không có khả năng, chỉ có thể mặc hắn một lần lại một lần hung ác tàn nhẫn, một lần lại một lần gắng sức mạnh mẽ thao cái mông.

Điểm mẫn cảm bị chọc đến tê dại, Diệp Phong cực lực nâng cao thắt lưng, giọng khàn khàn giục giã:

“Mau… Chí Dũng…. Võ Chí Dũng nhanh lên một chút…”

Anh gọi tên người đàn ông, một cái tên rất bình thường nhưng lại làm khóe mắt anh trào lệ, dùng sức nắm chặt cánh tay Võ Chí Dũng.

Võ Chí Dũng cùng anh uống rượu, tác dụng của rượu gạo khiến hắn quên luôn người đàn ông dưới thân chính là thủ trưởng của mình, kiêu ngạo rút ra côn thịt, đầu đỉnh tùy ý âu yếm cửa vào duy nhất có thể tiếp nhận mình của anh ta, đắc ý nhìn thủ trưởng cắn môi, giãy giụa chạy trốn vòng tay siết chặt của hắn, liều mạng nâng thắt lưng muốn nuốt vào côn thịt của hắn.

Đôi mắt mãnh liệt kia không chỉ tràn ngập hơi nước khát cầu, còn lộ ra vẻ mặt cầu xin, mái tóc luôn chỉnh tề từ lâu đã rối tung, Võ Chí Dũng giờ mới phát hiện tóc mái thủ trưởng tương đối dài, từng sợi vương trên trán, mềm mại rủ xuống.

Ma xui quỷ khiến, Võ Chí Dũng cúi đầu hôn lên trán Diệp Phong, liếm đi từng giọt mồ hôi tinh mịn, côn thịt đồng thời hung hăng húc vào.

Tràng bích bị côn thịt ma sát mãnh liệt không nhân nhượng, khoái cảm khiến Diệp Phong thét lên, hai chân không khống chế được trở nên run rẩy, Võ Chí Dũng đang cắm thật sâu vẫn như cũ, duy trì tư thế đè ép hai đùi y điên cuồng đâm chọc.

Lực độ này vượt qua phạm vi Diệp Phong có thể tiếp nhận, thân thể theo đong đưa của Võ Chí Dũng, phân thân gắng gượng trong dao động, *** dịch chậm rãi chảy ra, côn thịt đâm vào càng sâu, Diệp Phong càng có cảm giác, khoái cảm khi đầu đỉnh nhiều lần nghiền qua điểm mẫn cảm cũng đủ khiến anh phát cuồng.

“Thật thoải mái… Bên trong thật thoải mái!… A a…”

“A… Thật dễ chịu, bên trong cắn thật là chặt!”

Bụng dưới Võ Chí Dũng đã công kích lên đến mức nhanh nhất, một chút cũng không muốn ly khai Diệp Phong.

Bạch bạch –––

Xì xì –––

Tiếng da thịt đập vào nhau, tiếng nước pha tạp thành thanh âm tuyệt diệu dẫn dụ thú tính của người đàn ông, Diệp Phong lắc đầu cầu xin anh ta chậm một chút, ngược lại anh ta càng ôm chặt anh, càng lúc càng nhanh xâm phạm anh, khoái cảm vô tận khiến phân thân Diệp Phong sưng đến muốn nổ tung, côn thịt trong cơ thể cũng kéo căng anh hoàn toàn.

Anh yêu cảm giác bị lấp đầy muốn chết, khiến anh nghĩ chính mình được yêu.

“Mau…” Võ Chí Dũng ra vào như mưa rền gió dữ, vô ý thức nắm lấy mông thịt anh nhào nặn đùa bỡn, đem mông thịt tuyết trắng chơi đùa thành từng mảng xanh tím.

“Ô…”

Rốt cuộc, người đàn ông cũng phun ra một cỗ dịch thể nóng hổi đậm đặc vào sâu bên trong anh, Diệp Phong kêu khóc bắn ra, tràng đạo cắn chặt côn thịt đang bắn tinh, nuốt vào một giọt cũng không bỏ.

Diệp Phong thất thần thở dốc, khóe mắt đỏ hồng nước mắt trượt xuống, lăn xuống thái dương đẫm mồ hôi, mặt Võ Chí Dũng vùi vào gáy anh, cũng há to miệng thở dốc, hô hấp nóng hổi phả vào vành tai mẫn cảm của anh, chóp mũi như có như không cọ nhẹ tai anh.

Bỗng nhiên, đầu lưỡi ẩm ướt nóng hổi liếm lên tai Diệp Phong, lỗ tai là điểm mẫn cảm của Diệp Phong, Võ Chí Dũng liếm lên khiến anh theo bản năng nghiêng mặt, bại lộ nhược điểm của chính mình trước mặt đối phương, khi lấy lại được tinh thần thì Võ Chí Dũng đã ngậm được vành tai anh tùy ý liếm mút chơi đùa.

“Ưm…” Diệp Phong khẽ khàn khàn rên rỉ, Võ Chí Dũng liên tiếp mút vào, vành tai mượt mà bị hắn mút đến sung huyết đỏ bừng, theo bên tai, Võ Chí Dũng thong thả hôn cổ cùng đầu vai anh, liếm lên xương quai xanh hơi lõm xuống của anh.

“A…” tiếng rên rỉ của Diệp Phong rất nhỏ, phảng phất như thở dài nhưng vô cùng tình sắc.

Võ Chí Dũng vừa nghe thấy tiếng rên rỉ đó liền dùng sức mút vào da thịt anh, ***g ngực trắng nõn thiếu ánh mặt trời phập phồng, rải rác dấu hôn đỏ nhạt, hai đầu nhũ run rẩy, màu sắc còn đậm hơn màu dấu hôn lọt vào đôi mắt ngập tràn dục vọng của Võ Chí Dũng.

Võ Chí Dũng không chút nghĩ ngợi cúi đầu, ngậm lấy một đầu nhũ nho nhỏ, hắn không nghĩ đầu nhũ Diệp Phong vô cùng mẫn cảm, chỉ là ngậm lấy mà thôi, Diệp Phong đã phản ứng kịch liệt giãy giụa vòng eo, tiểu huyệt dung nạp hắn không chỉ hung hăng co rút lại hơn nữa còn hút hắn vào càng sâu.

Nhận thấy biến hóa rõ ràng của Diệp Phong, Võ Chí Dũng dùng đầu lưỡi liên tục liếm đầu nhũ trong miệng, Diệp Phong chống cự đẩy hắn ra, thế nhưng Võ Chí Dũng đã nắm được nhược điểm của anh, vì thế lập tức nắm lấy thằng nhỏ của anh vuốt ve làm thắt lưng Diệp Phong mềm nhũn, như bị rút hết sức lực, nhỏ giọng rên rỉ.

Một bên đầu nhũ đã bị hút đến sưng lớn, đỏ bừng, đầu nhũ cùng quầng vú dính đầy nước miếng trong suốt, thậm chí có một tia nước chảy xuống quầng vú, Diệp Phong mắt nửa nhắm nửa mở nhìn người đàn ông rốt cuộc cũng buông tha anh.

Ánh mắt người đàn ông nhìn anh càng ngày càng suồng sã, bộ vị tương liên lại một lần nữa phát sinh tiếng đánh nhục dục nguyên thủy nhất, Diệp Phong suy yếu rên rỉ, theo tốc độ cắm rút càng ngày càng nhanh, hai tay Diệp Phong chậm rãi nắm chặt lấy ra giường, nâng mông hùa theo xâm phạm mạnh mẽ hữu lực.

Khoái cảm kết hợp cùng một chỗ khiến thần kinh anh tê dại, chạy cả vào cốt tủy, chấn động toàn thân, va chạm lúc nhanh lúc chậm khiến anh hưởng thụ ôm ấp có chút thô lỗ nhưng thật ấm áp.

Anh thả lỏng cơ thể, cảm thụ lưỡi dao thịt to lớn nóng bỏng của đối phương một lần lại một lần đâm chọc nơi riêng tư, nơi kia cực kỳ trướng, ngực cũng cực kỳ trướng.

Đầy quá, ngực đầy quá, ấm áp thoải mái.

“Còn… còn muốn…” Diệp Phong chủ động gác một chân lên vai Võ Chí Dũng, để hắn càng dễ dàng xâm phạm mình.

Dáng vẻ thủ trưởng thần phục dưới khố hạ mình nhất thời kích thích thần kinh Võ Chí Dũng, hơn nữa có men rượu gạo thúc giục, lúc này hắn chẳng nhớ nổi được gì, động tác đang làm trở thành một loại bản năng, khiến thủ trưởng run rẩy, khóc lóc, cầu xin.

Khi cảm quan chỉ còn lại khoái cảm như sóng triều mãnh liệt, ý thức Diệp Phong trống rỗng, Võ Chí Dũng nằm trên người anh liên tục chuyển động thắt lưng khỏe mạnh, phần thân dưới liên tục đánh lên mông anh, mỗi lần cắm vào, rút ra rất nhanh đều phát ra tiếng nước vang dội.

Từ bộ vị kết hợp của hai người có thể thấy được rõ ràng côn thịt một lần lại một lần ra sức cắm rút tiểu huyệt, thỉnh thoảng có thể thấy nhục quan cực đại thoát ly tiểu huyệt, lại lập tức chen vào, kéo căng huyệt khẩu nhỏ xinh, thẳng đến khi nuốt hết vào côn thịt.

“Ưm… A…” Diệp Phong bị liên tiếp cắm vào phát ra tiếng rên rỉ nỉ non, thân thể mẫn cảm run rẩy, dũng đạo nóng rực tham lam cắn chặt khiến côn thịt hắn sung sướng.

“Quản lý, em tuyệt quá!”

Võ Chí Dũng vừa kích động hôn lên khuôn mặt ửng hồng của Diệp Phong, vừa liên tục thúc mạnh vào người anh.

Diệp Phong đã nói không ra lời, ánh mắt càng mê ly, khóe miệng chảy xuống nước bọt trong suốt.

Võ Chí Dũng liếm sạch sẽ khóe miệng anh ta, sau đó hôn thật sâu lên bờ môi mỏng, lại sít sao ôm chặt anh.

Diệp Phong bị Võ Chí Dũng đâm chọc đến hai chân mở rộng, co quắp cao trào, miệng bị hôn không phát được ra âm thanh, khóe mắt lăn xuống nước mắt kích tình, một cỗ dịch thể nóng hổi cùng lúc phun lên tràng đạo co rút.

Giữa hai chân là dịch thể dấp dính của cả hai, Diệp Phong dùng chút sức lực cuối cùng ôm lấy Võ Chí Dũng, mặt nhẹ nhàng cọ lên gáy hắn.

~~~~~~~

Một đêm phóng đãng, khi tỉnh lại, hạ thể Diệp Phong đau nhức không thôi, nguyên nhân khiến anh không dám động đậy cũng là vì côn thịt Võ Chí Dũng vẫn còn cắm trong thân thể.

Anh thử đứng dậy nhưng thân thể bủn rủn lập tức kháng nghị, chân run rẩy lợi hại, anh cẩn thận động đậy thân thể, chậm rãi khiến côn thịt trượt ra khỏi tiểu huyệt, dịch thể vẩn đục nháy mắt bắn ra từng dòng từng dòng.

Anh xấu hổ cắn môi, nỗ lực co lại tiểu huyệt, tiểu huyệt bị sử dụng quá độ căn bản không thể ngăn được dịch thể chảy ra, dịch thể theo đùi chảy xuống, nhiễm đầy ra giường dưới thân, khiến anh cảm thấy thật khác thường.

Thừa dịp đối phương còn chưa tỉnh lại, Diệp Phong nhẹ nhàng kéo cánh tay đang vắt ngang lưng, rút ra hai chân đang bị kẹp, sau đó nửa chống người lên, bàn chân trần trụi chạm đất.

Vừa chạm đất, chân Diệp Phong đã mềm nhũn khiến anh suýt nữa ngồi phịch xuống đất, anh dùng tốc độ nhanh nhất nhặt quần áo lên mặc, rón rén mở cửa rời khỏi căn phòng tràn ngập không khí *** kia.

Từ đầu tới cuối anh không hề dám liếc Võ Chí Dũng đang ngủ say phía sau một cái nào, Võ Chí Dũng còn đang trong mơ túm lấy gối đầu bên cạnh ôm vào lòng, một chân kẹp lấy góc chăn Diệp Phong xốc ra.

Ngày hôm sau, Võ Chí Dũng như thường tỉnh dậy trong tiếng chuông báo thức ầm ĩ của điện thoại di động, còn mơ màng chưa ngủ đủ, hắn liền cầm điện thoại tắt chuông, kéo chăn lên tiếp tục ngủ.

Bỗng nhiên, hắn phát hiện cả người trần trụi trong ổ chăn, hắn không biết sao mình lại không mặc quần áo, tự trách bản thân khi nào lại có thói quen uống say ngủ ***. Trong đầu đột nhiên hiện lên một đoạn hình ảnh ngắn, Võ Chí Dũng đột nhiên ngồi bật dậy, không dám tin đoạn hình ảnh trong đầu là chuyện phát sinh đêm qua.

Không thể nào?

Không có khả năng đâu!

Để chứng minh sự việc đêm qua là giả, Võ Chí Dũng xốc chăn lên, liếc mắt đã thấy trên bụng dính đầy dịch thể đã khô, trên cánh tay cũng có vết tích bị người bóp, trên ngực còn có vết tích bị người hôn, phía sau hơi đau khiến hắn chạy xuống giường, đi thẳng vào nhà tắm, soi lưng vào gương, quay đầu lại, phía sau lưng quả nhiên là vết cào người khác lưu lại.

Hắn ––– Võ Chí Dũng rượu vào loạn tính ––– đi thượng thủ trưởng của mình!

Hơn nữa, thủ trưởng còn là một người đàn ông trưởng thành!

Võ Chí Dũng gần như không tiêu hóa nổi thực tế này, không nghĩ ra được sao đầu mình nóng thế nào lại quấn vào một người đàn ông, hơn nữa, lúc đó hắn biết rất rõ, đó là một người đàn ông, bộ ngực bằng phẳng, thân thể chẳng giống cơ thể mềm mại của phụ nữ chút nào, còn có tượng trưng nam tính phía dưới, từ đầu tới chân chẳng có chút nào giống phụ nữ, vậy mà hắn khí huyết dâng trào, hứng trí bừng bừng mà lăn lộn trên giường.

Võ Chí Dũng chưa bao giờ nghĩ mình có khuynh hướng đồng tính luyến, hôm qua chính xác là hắn rượu vào loạn tính.

Gãi gãi đầu, Võ Chí Dũng nhìn mình “thành tích” đầy người trong gương, lại nghĩ đến Diệp Phong đêm qua bị hắn trói chặt trong lòng giãy giụa né tránh thương yêu của hắn, khuôn mặt kia đầy nước mắt.

Hắn rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì thế?

Mở vòi nước, Võ Chí Dũng vùi mặt vào nước lạnh, đuổi đi hình ảnh đêm qua, sau đó tắm rửa qua loa.

Vào phòng làm việc, Võ Chí Dũng phát hiện đồng sự ai cũng lừ đà lừ đừ, nếu không phải vẻ mặt thiếu ngủ thì cũng là ngơ ngác gặm bánh mì hay pha cà phê nâng cao tinh thần.

“Còn chưa ăn sáng hả? Này, cho cậu.” Hác Đạt, vào công ty sớm hơn Võ Chí Dũng một năm hảo tâm ném cho hắn cái bánh mì.

Bánh mì bay qua bàn công tác, theo hình parabol bay về phía Võ Chí Dũng, Võ Chí Dũng lập tức đứng lên, đột nhiên, cửa phòng làm việc mở ra, bầu không khí vốn đang chán cường biếng nhác nháy mắt biến mất, đồng sự đang ngáp lập tức xốc lại tinh thần, làm bộ tìm kiếm giấy tờ, Hác Đạt đang cắn bánh mì cũng nhanh chóng thu dọn bánh mì, đồng sự đang pha cà phê đạp giày cao gót rất nhanh ngồi trở lại vị trí, chỉ có một mình Võ Chí Dũng còn đứng yên, trong tay cầm bánh mì, ngơ ngác nhìn chằm chằm người đàn ông vừa xuất hiện.

Tây trang lam đậm, cà vạt cùng tông màu, kiểu tóc vô cùng cẩn thận tỉ mỉ cùng thần thái y như hàng ngày, chỉ có khuôn mặt tuấn tú hơi mệt mỏi uể oải, tái nhợt hiện ra chút khác thường.

“Quản lý, chào buổi sáng.”

“Chào buổi sáng.”

Ánh mắt Diệp Phong không tình cảm đảo qua mọi người, khi ánh mắt anh ta lướt qua, Võ Chí Dũng chột dạ không dám nhìn thẳng, Diệp Phong giống như không nhớ rõ chuyện đêm qua, sắc mặt như thường đi qua trước mặt Võ Chí Dũng, tiến vào phòng làm việc được ngăn cách bằng thủy tinh đặc chế.

Võ Chí Dũng len lén nhìn bóng lưng anh ta, lòng không biết rốt cuộc là khẩn trương hay thở phào nhẹ nhõm, cực kỳ phức tạp.

Hác Đạt vỗ mạnh vai hắn, “Thằng nhóc nhà cậu không muốn sống nữa à! Tay cầm bánh mì còn không biết giấu đi, đần người ra đấy làm gì? Dọa chết người!”

Võ Chí Dũng phiền não gãi đầu, Hác Đạt nói chẳng lọt vào tai được chữ nào.

Quản lý vậy mà không gọi hắn vào phòng làm việc, anh ta có thể hay không coi chuyện tối qua như chưa từng xảy ra? Cũng có thể quản lý không đề cập tới rượu vào loạn tính, nhưng sau đó giày chật cũng xỏ, cũng có thể quản lý đã quên chuyện tối qua rồi.

Võ Chí Dũng đứng ngồi không yên chỉnh sửa bản báo cáo thành tích của mình, mắt luôn chăm chú nhìn cánh cửa kia, mong vách kính chiếu ra tất cả những việc xảy ra bên trong phòng làm việc kia.

Thật là giảo hoạt! Quản lý có thể từ bên trong nhìn thấy hết mọi việc bên ngoài mà hắn lại không nhìn được biểu tình của anh ta, càng không biết suy nghĩ của anh ta.

Võ Chí Dũng càng nghĩ càng không nhịn được, báo cáo thành tích càng chỉnh càng loạn, cả bàn làm việc lộn xộn, chỗ nào cũng là giấy tờ ngổn ngang, mà hắn vẫn như trước miên man suy nghĩ, vô duyên vô cớ uổng phí một buổi sáng.

Buổi chiều, Võ Chí Dũng cầm chén tới phòng nước, vô ý nghe được ba nữ đồng sự buôn chuyện.

“Em thấy được.” Nữ đồng sự A hưng phấn nói.

“Cô nhìn thấy cái gì?” Nữ đồng sự B và C hiếu kì hỏi.

“Em thấy dấu hôn trên cổ quản lý, khi em mang tài liệu tới, quản lý cúi đầu xem tài liệu, em nhìn thoáng qua thấy dấu hôn bên dưới cổ áo một chút, hơn nữa không phải chỉ một cái, trời ơi, là từng cái nối từng cái ô mai đỏ nha!” Nữ đồng sự A đàm luận phát hiện mới.

“Rốt cuộc là chỗ nào ở cổ, cô nói nhanh một chút xem nào, tôi lát nữa cũng phải đi xem.” Lần đầu gặp phải loại chuyện thế này, B và C cũng muốn tìm cơ hội len lén xem rốt cuộc có bao nhiêu ô mai trên cổ quản lý.

Võ Chí Dũng suýt nữa phun ra cả miệng đầy trà, quả nhiên, buổi chiều, hai nữ đồng sự kia mượn cớ chuyển tài liệu vào phòng quản lý, vừa ra khỏi cửa đã lặng lẽ nháy mắt mấy cái với nữ đồng sự A, sau đó cười đến là bí hiểm.

Tuy rằng những “ô mai” này chính do Võ Chí Dũng tạo ra, nhưng hắn không nhớ rõ dáng vẻ Diệp Phong bị tạo “ô mai”, nhìn ba nữ đồng sự trộm trao đổi “đắc ý” khi nhìn lén “ô mai”, tim hắn như bị móng vuốt cào qua, vừa ngứa vừa tê, khó chịu không ngớt.

Hắn cũng rất muốn nhìn một chút xem rốt cuộc “ô mai” là nhiều ít thế nào.

Võ Chí Dũng rốt cuộc cũng chỉnh sửa xong báo cáo thành tích, báo cho thư ký, thư ký báo lại qua điện thoại nội tuyến, chuyển lời quản lý cho hắn vào.

Võ Chí Dũng hít sâu một hơi, lễ phép gõ cửa.

“Vào đi.”

Chỉ nghe thấy giọng Diệp Phong, Võ Chí Dũng cũng thấy tim nhảy lên một cái, đẩy ra cánh cửa khép hờ, sải bước đi vào.

“Quản lý, đây là báo cáo thành tích tháng trước, mời xem qua.”

Khi chuyển báo cáo, đầu ngón tay Diệp Phong dường như vô ý nhẹ nhàng quệt qua tay hắn, tim Võ Chí Dũng nhảy lên một cái, ánh mắt không kìm nổi nhìn chằm chằm đôi tay nhận tài liệu kia, sau đó lưu luyến tới khuôn mặt Diệp Phong đang cúi thấp xem tài liệu.

Sắc mặt anh ta tái nhợt, đêm qua khi thần trí hơi thanh tỉnh, hắn nhớ rõ vị quản lý đẹp trai này mặt mang theo thống khổ, cật lực lay động vòng eo, dùng dũng đạo khô khốc bao lấy côn thịt cứng rắn của hắn.

Khi đó nhất định rất đau, huống hồ sau khi hắn say rượu hoàn toàn hành động theo bản năng, hoàn toàn không để ý đến đau đớn của quản lý, hung hăng đâm chọc tiểu huyệt kẹp cho hắn cực sảng khoái kia.

Cho dù tỉnh lại, hắn cũng không quên được cái mông vểnh cao của quản lý, bị hắn thao cho tới rơi lệ.

Tâm tư Võ Chí Dũng lơ lửng, tay phải bất tri bất giác giơ lên, gần như chạm đến dấu hôn lộ ra khỏi cổ áo của Diệp Phong, bỗng nhiên, hắn nhận thấy Diệp Phong muốn ngẩng đầu, vội vàng thu tay.

“Võ Chí Dũng, báo cáo thành tích tôi giờ không xem hết được, sau khi xem xong tôi sẽ nhờ thư ký đưa cho anh.”

“Vâng, cảm ơn quản lý.”

Nỗ lực duy trì vẻ ngoài bình thản, Võ Chí Dũng mau chóng chạy mất, đến cửa cũng quên đóng.

Diệp Phong sờ sờ dấu hôn trên cổ bên trái.

Võ Chí Dũng rất muốn ôm đầu rên rỉ, vừa rồi, hắn thiếu chút đã sờ lấy dấu hôn, hơn nữa, còn trở nên hưng phấn! Hắn quá không bình thường rồi!