Khi Y Lộ Thước Xuyên Qua Võ Hiệp Thế Giới

Chương 15-2




Bạch y nữ tử thiếu chút nữa tức ngất, chỉ vào mặt đối phương mắng to:

- Tiện nhân ngươi..

Hoàng y nữ tử cười chế nhạo:

- Ta là tiện nhân? Người luôn không muốn nhìn thấy người khác gặp chuyện tốt, luôn muốn xen vào quan hệ của người khác, ở mặt ngoài một bộ hình dạng thanh cao, bí mật càng dâm đãng, nhìn ngươi mới giống thiên hạ đệ nhất tiện nhân.

Chuyện xấu bị vạch trần, trên mặt không ánh sáng, bạch y nữ tử vẻ mặt hung ác, cao giọng nói:

- Ta nhất định làm cho ngươi sống không bằng chết.

- Sống sống chết chết chỉ là một tiện nhân như ngươi nói không tính.

Hoàng y nữ tử phun một ngụm, lại nói:

- Muốn ta chết, cũng không trước tự xem mình có bao nhiêu cân lượng.

Lời không hợp ý hơn nửa câu.

Hai nữ tử tính tình nóng nảy một giây sau biến thành bạo long, triển khai cuộc đấu tranh kinh tâm động phách.

- Đinh! Tranh phong ghen tuông, vung tay, tử thương khó tránh, bạch y nữ tử dẫn đầu ngã xuống. Tài nghệ không bằng người, đã chết đáng đời.

Hoàng y nữ tử nhìn thấy đồng bạn không còn hơi thở, trên mặt lóe lên tia kinh hoảng, bỗng lớn tiếng cười to:

- Ha ha ha! Lúc nào cũng muốn khó xử ta, tiện nhân ngươi đáng bị nhận lấy cái chết.

Tiếng cười dần dần dừng lại, chỉ nghe « đông » một tiếng, hoàng y nữ tử cũng té xuống.

Trên mặt nàng còn mang theo vẻ tươi cười vặn vẹo khoái ý, đôi mắt linh động nhắm chặt, rốt cục không còn mở ra.



- Đinh! Một trận thông báo dẫn phát huyết án, đích thị là một chuyện bi thương. Mời ký chủ mượn thân phận hoàng y nữ tử nhốt đánh vào nội bộ địch nhân.

- Đinh! Đã quét qua thân phận hoàng y nữ tử, Hoàng Thường, tính cách xúc động cay cú, mau người mau ngữ. Đặc tính ẩn hình: Lời nói ác độc.

Hoàng Thường?

Tên này thật sự đầy bá khí.

Tiếng bước chân từ xa tới gần, Y Lộ Thước đâm vài cây đinh lên mặt, dung mạo xinh đẹp tuyệt mỹ nhanh chóng thay đổi, thân hình cũng dần dần rúc nhỏ lại.

Mà hoàng y nữ tử nằm dưới đất lại dần dần trong suốt, cuối cùng biến thành hạt bụi tiêu tán trong thiên địa.

Gió nhẹ thổi qua, hương hoa thơm nồng hỗn tạp cùng mùi máu tươi bay xa.

Một tuyệt sắc mỹ nhân đi tới, đôi mắt đẹp quét qua bạch y nữ tử nằm trong vũng máu, lên tiếng cười:

- Hồng nhi, ngươi thay vi sư nói nàng phạm vào quy củ nào.

Một hồng y nữ tử đi ra, kiều thanh cười nói:

- Hồi phu nhân, các đệ tử chưa được cho phép lén tàn sát..

Nàng nhìn qua hoàng y nữ tử, chỉ liếc mắt thì vẻ tươi cười rốt cục không thể bảo trì.

Đôi mắt màu rám nắng trống rỗng không chút sinh cơ, bị nhìn chằm chằm, Trưởng Tôn Hồng chỉ cảm thấy thân thể như rớt xuống địa ngục, không khỏi rùng mình.

Khi nhìn lại, đôi mắt tuy băng sương nhưng không đến nỗi làm người kinh sợ, một màn vừa rồi giống như là nhìn lầm người.

- Đinh! Trưởng Tôn Hồng, một trong những đồ đệ của Thạch Qnan Âm, hiện tại là vợ của Vô Hoa. Lần đầu gặp mặt con dâu, ký chủ cảm giác như thế nào?

Con của ta cũng không lớn như vậy!



Y Lộ Thước thu hồi ánh mắt, bình tĩnh nói:

- Đệ tử làm việc đều là vì phu nhân, mong phu nhân nhìn rõ mọi việc.

Thạch Quan Âm ngạc nhiên nói:

- Nga? Vậy ngươi nói xem, nếu làm ta hài lòng, thật có thể tha chết cho ngươi.

Y Lộ Thước chậm rãi nói:

- Nàng muốn nhúng chàm đồ vật thuộc về phu nhân.

Trưởng Tôn Hồng:

* * *!

Đồ vật?

Không biết nghĩ tới điều gì, sắc mặt Thạch Quan Âm biến đổi, sát khí chợt lóe rồi biến mất, lạnh lùng cười nói:

- Đồ của ta? Sao ta không biết là vật gì?

Phản ứng của Thạch Quan Âm thật kỳ quái, nhưng không quan hệ gì với hắn.

Y Lộ Thước từ trong lòng lấy ra đồ vật đưa cho Thạch Quan Âm, nói:

- Phu nhân, mời xem.

Chứng kiến vật ấy, sắc mặt Thạch Quan Âm đột nhiên biến đổi.

- Đinh! Ký chủ cái khó ló cái khôn, hóa giải nguy cơ. Thưởng cho kiểu tóc mới mỹ lệ, đồ trang điểm, châu báu thủy triều, bộ móng tay, các loại tạp chí xa xỉ thăng cấp.