Phòng họp, hơn năm mươi nhân vật quản lý cấp cao an ổn ngồi vào vị trí của mình. Cả phòng họp im lặng chặt cứng vị trí, chỉ còn thiếu hai nhân vật chưa xuất hiện.
Cửa phòng vừa mở, từ bên ngoài tiến vào một nam nhân tuấn mỹ cùng một thiếu nữ tuyệt sắc một trước một sau. Hơn năm mươi ánh mắt dồn về phía họ đánh giá chỉ cảm thấy nhất thời đây là tiên cảnh xuất hiện chốn nhân gian. Thì ra cái gọi là ‘kim đồng ngọc nữ’ thật sự có tồn tại, lão thiên như thế nào lại tạo ra một tác phẩm hoàn mỹ như vậy?
Phong Thất Hiên ngồi vào vị trí tổng giám đốc, Phượng Khuynh Ca đi phía sau mang theo máy tính cùng văn kiện. trong phòng họp to lớn khoảng cách giữa tổng giám đốc cùng nhân viên quản lý có chút xa.
“đây là Phượng thư ký!”
Phong Thất Hiên thản nhiên giới thiệu Phượng Khuynh Ca bộ dạng nghiêm túc cùng đùa cợt hoàn toàn khác nhau làm nàng ngạc nhiên giống như hai người khác nhau.
"Hiện tại bắt đầu họp."
Mọi người nhìn thấy ánh mắt biến nhọn của tổng giám đốc yêu nghiệt hướng về phía mình đồng loạt hoàn hồn. Vài vị quản lý cảm thán lau đi môi hôi lạnh đang chảy trên trán mình. Cuộc họp bắt đầu từng vị báo cáo tình hình tài chính kinh doanh, doanh thu từng bộ phận phân ngạch quản lý, một số bộ phận đề cử phương án giải quyết cũng như dự án cần tham gia.
Phượng Khuynh Ca dù sao cũng chưa từng làm thư ký nhưng nàng cũng lên mạng tìm hiểu những việc cần làm nhưng khó tránh khỏi luống cuống tay chân. May mắn, nàng đã mang theo bút ghi âm một lát chỉ cần dựa vào trong đó chỉnh sửa một chút.
“tổng giám đốc, dự án lần này ngoài chúng ta còn có Phượng thị tham gia, chúng ta chỉ nắm được ba phần thắng. nếu có thể áp chế được Phượng thị, lấy được dự án này nhất định mang lại rất nhiều lợi nhuận.”
Thời điểm nhắc tới Phượng thị, Phong Thất Hiên nghiêng đầu nhìn về phía Phượng Khuynh Ca đang ngẩn người. Trong đầu của hắn lại hiện lên hình ảnh nàng cùng Phượng Tử Thịnh kịch liệt ân ái trên ban công, trong lòng hắn nhắc thời bốc lên đại hoả.
Chết tiệt! hắn đang ghen! Đang ghen! Hắn ghen ghét cái tên Phượng Tử Thịnh đó có cái gì tốt! ( tiểu nguyệt: sao ko tốt chứ! Anh Tịnh rất tốt với Ca tỷ! ko lợi dụng! ko như ai kia…GHÉT!!!!) chỉ cần nghĩ bọn họ lúc nào cũng quấn lấy nhau hắn liền ghen ghét đến điên lên.
Tối hôm qua có phải cả hai ngủ cùng một chỗ? Có phải giống như lúc nãy nàng cho phép hắn ‘yêu’ mình? Tiểu tử tịnh của hắn ở trong tiểu huyệt nho nhỏ gắt gao ôm lấy ‘nó’, cả hai cùng nhau có được cao trào cùng thoả mái? Nghĩ đến đây, cơ thể Phong Thất Hiên lại xảy ra phản ứng. Phong Thất Hiên đột nhiên nghĩ chính ngay trước mắt Phượng Tử Thịnh hưng hăng ‘yêu’ bảo bối của hắn.(tiểu nguyệt: ko có cửa đâu! Hừ….!!!!)
Phượng Khuynh Ca đang nghe những quản lý không ngừng luyên thuyên bên tai cư nhiên phát hiện có một ánh mắt nóng bỏng hướng về phía mình. Bàn tay của người nào đó không an phận chạm vào hai chân mình không ngừng ở đó ‘nó’ còn tiếp tục hướng về phía sau. Trên người nàng mặc bộ váy trắng công sở ôm sát thân người từng đường cong trên cơ thể hiện rõ ràng.
Ư! Thật thoải mái! Tên kia tay quả nhiên lợi hại, cư nhiên dễ dàng khiến nàng ‘tâm loạn như ma’. Nàng hung hăng đẩy tay hắn ra khỏi người, âm thầm nhìn hắn trừng mắt.
Phong Thất Hiên trong mắt tràn đầy dục vọng dọạ Phương Khuynh Ca nhảy dựng. Lúc ở trong toilet cũng không thấy hắn lộ liễu như vậy?
Phương Khuynh Ca đương nhiên không biết những suy nghĩ trong đầu Phong Thất Hiên lúc này. Lúc đó vì không muốn ảnh hưởng đến thời gian cuộc họp nhưng hiện tại trong đầu hắn chỉ nghĩ đến việc Phương Khuynh Ca cùng Phượng Tử Thịnh cùng một chỗ trong lòng đố kị càng tăng. Những hình ảnh cứ kích thích hắn hận không thể ngay tại phòng họp trước mặt mọi người đem nàng đoạt lấy như tuyên bố nàng chỉ thuộc về duy một mình hắn.
"Tổng giám đốc, đây là văn kiện người muốn.” Phượng Khuynh Ca cố ý cần một bản giấy đi qua.
Phong Thất Hiên tùy ý liếc mắt một cái, chỉ thấy phía trên mặt giấy ghi rõ bảy chữ: “Ngừng! Ngươi muốn ngoạn! ta liền bồi! “