Edit: Khuynh Khuynh
___________________________________
Sau khi Tần Ngũ xuất hiện, Phượng Khuynh Ca luôn luôn hồi tưởng lại bộ tiểu thuyết kia. Ở trong nguyên tác, Tần Ngũ là tồn tại, bất quá cũng không phải là nam nhân trong hậu cung của nữ chính Tư Mã Xuyến, mà là thủ hạ đắc lực của cô ta.
Kết cục của Tần Ngũ cũng không tốt. Sau khi Tư Mã Xuyến cũng vài vị nam chính nam phụ ở cùng một chỗ, Tần Ngũ chết trong một cuộc vây bắt của cảnh sát.
Bây giờ nhớ lại một chút, trong nguyên tác cũng không có viết đoạn đó, chỉ nói rằng Tần Ngũ hắc bang bắt đầu rửa trắng, hắn vì Tư Mã Xuyến kiếm tiền xây một cái đảo nhỏ. Tư Mã Xuyến cùng nam chính nam phụ sống trên đảo nhỏ đó, từ nay về sau vô tư vô lự qua ngày.
Ánh mắt tham lam của Tần Ngũ làm cho Phượng Khuynh Ca nhếch môi lạnh nhạt cười nhạo, cô đẩy Phượng Tử Thịnh cùng Mạnh Lâm Phong đang che chở, chậm rãi đi qua. "Tiểu Ca..." Phượng Tử Thịnh cùng Mạnh Lâm Phong lập tức đi theo sau, chuẩn bị tốt tuỳ thời đều có thể động thủ.
Ánh mắt Tư Mã Xuyến đắc ý mang theo ghen tỵ. Lấy hiểu biết của cô ta đối với Tần Ngũ, với cá tính của hắn sẽ không bỏ qua cho Phượng Khuynh Ca như vậy.
Chỉ cần nghĩ đến Phượng Khuynh Ca ở trước mặt Phượng Tử Thịnh cùng Mạnh Lâm Phong bị mấy chục người đàn ông cường bạo, oán khí trong ngực của cô ta đều tiêu tán không ít.
"Tần Ngũ, mười ba tuổi gia nhập hắc bang, trở thành đàn em của lão đại hắc bang. Mười lăm tuổi trở thành nghĩa tử của lão đại, mười tám tuổi lên giường cùng vợ lão đại, cũng chính là nghĩa mẫu của mình. Hai mươi tuổi giết lão đại đi lên ngai vàng, hai mươi mốt tuổi bắt đầu buôn lậu súng ống, sinh đứa con thứ nhất..." Phượng Khuynh Ca dùng âm thanh thong thả miêu tả tư liệu Tần Ngũ. Vừa mới bắt đầu Tần Ngũ còn lơ đãng, mấy tư liệu bình thường này ai mà không biết được, nhưng từ khi Phượng Khuynh Ca nhắc tới hắn sinh con trai cùng phạm tội lớn, hắn rốt cuộc không kiên nhẫn.
"Cô làm sao biết được chuyện này?" Tần Ngũ lợi hại nhìn Phượng Khuynh Ca, trong mắt hiện lên sát ý.
Theo tiếng quát của Tần Ngũ vang lên, mấy đàn em ở phía sau cũng giơ súng chĩa vào đầu Phượng Khuynh Ca.
Cùng lúc đó, A Nhiên trúng đạn. Tiếng súng bén nhọn vang lên, không khí trong phòng đông lạnh rất nhiều. A Nhiên ôm chân nằm trên mặt đất, ánh mắt lạnh nhạt nhìn Tư Mã Xuyến.
Tư Mã Xuyến từ đầu tới cuối cũng không liếc mắt hắn một cái, sự lạnh nhạt đó cho dù tên ngốc không hiểu đối nhân xử thế cũng nhận ra. Hắn cứng nhắc nhếch miệng, xiết chặt đầu quyền, cặp mắt dã thú hiện lên hung quang.
"Nữ nhân, đem những gì cô biết toàn bộ nói ra." Tần Ngũ hừ lạnh, rút súng bên hông nhắm vào Phượng Khuynh Ca.
"Ba!" Một sợi roi dài hướng tới cánh tay Tần Ngũ, cướp đi súng trong tay hắn.
Phanh! Cổ tay Tần Ngũ bị một đầu roi trói chặt, một đầu khác nắm trong tay Phượng Khuynh Ca.
Cô hơi dùng một chút lực, hắn đau đến kêu to, hung ác quát lớn: "Cô muốn chết sao?"
"Anh còn chưa biết rõ tình huống sao, hiện tại tôi phải chết hay anh sẽ chết." Phượng Khuynh Ca cười lạnh.