Edit: Khuynh Khuynh
____________________________
Không đợi Phượng Khuynh Ca trả lời, Phong Thất Hiên đã tách hai chân cô ra, chôn đầu vào. Đầu lưỡi ướt át tiến vào địa phương thần bí, chất lỏng thơm ngát theo đó tiến vào khoang miệng hắn.
Phong Thất Hiên đầu tiên dùng miệng hầu hạ một người phụ nữ, vốn tưởng rằng sẽ rất kỳ quái, kết quả hương vị cũng không làm người ta chán ghét. Chất lỏng ngon ngọt như vậy càng làm thân thể hắn nóng hơn.
“Ừm...” Phượng Khuynh Ca nằm ở đó hưởng thụ, dùng ma khí biến ra một cái giá trên giường, đem đặt Phong Thất Hiên lên trên, khiến động tác của hắn dễ dàng hơn.
Phong Thất Hiên nửa quỳ trên giường, mông nhếch lên, tư thế như vậy giống như *** đang giao hợp.
Lưỡi của hắn vô cùng lợi hại, Phượng Khuynh Ca đã sớm bị hắn làm cho tình dục chi phối.
***: tự điền nhá mọi người, ta không dám ghi ra.
Trong lòng Phượng Khuynh Ca ngứa ngáy, cảm giác từng tế bào đều kêu gào. Đầu lưỡi Phong Thất Hiên bên trong biến hoá thành các loại hình dạng, đột nhiên đụng vào một điểm nhỏ, khiến cô khẩn trương căng cứng lên.
“Hắc...Hắc...Đây là điểm G của bảo bối sao?” Phong Thất Hiên miệng bận rộn, lúng búng nói.
“Tiểu nô...Nhanh một chút...Làm chủ nhân thoải mái.” Phượng Khuynh Ca mị nhãn như tơ, một phen nhéo nhéo ngực hắn.
Phong Thất Hiên đau đến nhe răng, thiếu chút nữa phun ra. Hắn u oán liếc Phượng Khuynh Ca, vội vàng đi vào.
“A!” Hai người đồng hô to ra tiếng, cả hai gắt gao kết hợp cùng một chỗ.
Phong Thất Hiên giống như món đồ chơi chạy bằng điện hoạt động hết công suất. Được khôi phục tự do càng khiến hắn có tinh thần, mỗi một lần rút ra đều tiến vào nơi sâu nhất, lại rút ra...
Một lần lại một lần, trong không gian tràn ngập âm thanh của bọn họ.
“Tuyệt quá, bảo bối...Em quá tuyệt vời.” Phong Thất Hiên tựa như bộ dáng *** Phượng Khuynh Ca thấy trong tivi kiếp trước, nhìn thấy chủ mang *** cái mang ra liền nhào tới, khiến người chủ kia sợ tới mức không biết làm sao, chỉ có thể trơ mắt nhìn thú cưng của mình bị *** hoang chiếm đoạt.
“Bảo bối là của anh...anh rốt cuộc có được em.”
Thân thể Phượng Khuynh Ca vốn mẫn cảm Phong Thất Hiên lại hung mãnh như vậy, rất nhanh liền khiến cô có cảm giác như ở trên mây.
“Ừm...Tiểu nô... Không cần lấy ra, bắn ở bên trong.” Dù sao chỉ cần cô không muốn, sẽ không mang thai bất kỳ đứa nhỏ của người nào. Tinh dịch của đàn ông mới là thứ tốt nhất để cô luyện công.
“Có thể thật chứ?” Phong Thất Hiên có chút hưng phấn. Hắn thật không ngờ Phượng Khuynh Ca nguyện ý tiếp nhận tinh hoa của mình, có phải cô định sinh đứa nhỏ cho hắn hay không?
“Anh đang nghĩ cái gì?” Phượng Khuynh Ca biết rõ hắn nghĩ gì, đối với việc hắn vì chuyện này mà hưng phấn cũng không lên tiếng. Cô dù sao cũng sẽ không chọc thủng ảo tưởng của hắn, muốn sinh con---đó là chuyện không thể nào.
Tại thời điểm cô sắp cao trào, truyền vào tai âm thanh của Phượng Tử Thịnh. Phượng Khuynh Ca dừng động tác một chút, lập tức có cảm giác chột dạ.
Không xong! Anh hai đã về! Phải làm sao bây giờ? Phượng Khuynh Ca trong lòng khẩn trương, hoa huyệt co rút lại một chút, đem Phong Thất Hiên bao vây ở bên trong.
“A!” Phong Thất Hiên thét lớn một tiếng, hưng phấn mà bắn ra tinh hoa của mình. Chưa bao giờ hắn cảm thấy tâm cùng thân thoả mãn như vậy...!