Edit: Khuynh Khuynh
_________________________
Như Ý thảo trói chặt Phong Thất Hiên, Phượng Khuynh Ca chỉ chỉ giường lớn, Phong Thất Hiên đang bị trói liền được kéo bay lên, rơi xuống giường.
Phong Thất Hiên nằm úp sấp xuống, ngực va chạm với giường kéo theo một trận đau đớn. Hắn kịch liệt ho khan vài tiếng, dùng ánh mắt hoài nghi nhìn Phượng Khuynh Ca.
Phượng Khuynh Ca đứng đối diện, sắc mặt hờ hững, cả người tản ra hơi thở đáng sợ. Hắn dường như trông thấy trên đỉnh đầu của cô mọc lên hai cái sừng màu đen, phía sau xuất hiện thêm cái đuôi, biến thành nữ Atula.
Trên thực tế, Phượng Khuynh Ca tu luyện ma công càng ngày càng cao, hiện tại cô không chỉ có thể từ xa điều khiển đồ vật mà còn có thể biến đổi hình dạng. Bất quá công lực còn chưa ổn định, chỉ có thể biến thành bộ dáng này mà thôi.
Phong Thất Hiên nhìn thấy sừng và đuôi là thật, đó là Ma giới công pháp, con người khi tu luyện sẽ lây nhiễm ma khí, cái hắn trông thấy chính là Phượng Khuynh Ca đã Ma hoá.
Phượng Khuynh Ca nhớ tới không gian. Gần đây cô lại mở ra được một căn phòng mới, nơi đó đúng là đặc biệt! Ừm...Hôm nay thử trên người hắn vậy.
Phượng Khuynh Ca cười tà làm cho cả người Phong Thất Hiên rét run, hắn nuốt nuốt nước miếng, trong lòng phát lạnh: "Bảo bối, cho dù em muốn chơi trò mới cũng cần thương lượng lại một chút. Ngoan, mau thả anh ra!"
"Bản tiểu thư cho anh cơ hội cuối cùng, anh rốt cuộc có nói hay không?" Phượng Khuynh Ca vỗ vỗ hai má Phong Thất Hiên, âm thanh khàn khàn nói: "Hiểu rõ ràng nha, trăm ngàn lần đừng hối hận."
Phong Thất Hiên nghẹn lời, một loại dự cảm rất xấu bỗng sinh ra. Hắn dùng ánh mắt hoài nghi đánh giá Phượng Khuynh Ca, đoán có phải cô đã biết gì đó hay không?
Tại thời điểm Phong Thất Hiên còn đang do dự, Phượng Khuynh Ca đã cùng ma thụ trong không gian liên hệ. Gần đây thời gian cô tiếp xúc với ma thụ ngày càng nhiều, đối với cô nó chính là một cuốn bách khoa toàn thư.
Phong Thất Hiên loại bỏ băn khoăn trong lòng. Hắn đã tận mắt nhìn thấy năng lực của Tư Mã Xuyến, bệnh của anh trai còn cần cô ta cứu. Hắn không được lựa chọn, đành phải hoàn thành giao dịch với cô ta.
Còn Phượng Khuynh Ca, hắn chưa từng nghĩ sẽ làm tổn thương cô. Tư Mã Xuyến muốn cô biến mất, vậy hắn chỉ cần đem cô giấu đi, với thực lực của hắn, muốn giấu một người không phải là vấn đề.
Phong Thất Hiên tự cho là đúng muốn an bài cuộc sống cho Phượng Khuynh Ca, lại chưa từng hỏi qua cô có đồng ý hay không? Lúc này nhìn thấy Phong Thất Hiên vẫn mạnh miệng không nói, trong lòng cô càng thêm tức giận.
"Phong Thất Hiên, tôi đã cho anh một cơ hội, anh không biết quý trọng cơ hội này nhất định sẽ hối hận."
Phượng Khuynh Ca híp mắt lại, trong mắt hiện lên tia sáng màu đỏ. Cô phất phất tay, trong chớp mắt, họ đã tiến vào không gian, đứng trong căn phòng mà cô vừa mới mở ra.
Đầu óc Phong Thất Hiên đột nhiên đau đớn giống như bị kim châm. Hắn ôm đầu, thở hắt ra vài hơi: "Đau quá! Sao lại thế này?"
"Không có gì, chỉ là đổi chỗ ngồi của anh mà thôi." Phượng Khuynh Ca thản nhiên nói: "Anh chắc đã từng thấy qua dị năng của Tư Mã Xuyến rồi? Đối với anh mà nói, chắc phải dễ dàng nhận ra mói đúng."
Phong Thất Hiên đang xoa trán bỗng ngẩn người, ngẩng đầu nhìn bốn phía. Hai mắt hắn trợn to, trong mắt hiện lên kinh ngạc.
Vừa rồi hắn nằm ở trong phòng Phượng Khuynh Ca cùng Phượng Tử Thịnh, mà hiện tại đây là một chỗ khác hoàn toàn, dựa vào bốn bức tường vẽ đầy xuân hoạ liền có thể biết.
"Phượng Khuynh Ca, đây là chỗ nào?" Phong Thất Hiên rốt cuộc không thể mạnh mẽ trấn định nữa. Chuyện đang xảy ra này đã vượt quá khả năng thừa nhận của hắn.