Chương 51: Ngũ Hành Bộ
Bên trong Âu Phủ, lão gia chủ cầm lấy Hỏa Lân Thạch đưa cho nữ tử:
“Viên Nhi, dựa theo khẩu quyết của ta, đưa hỏa linh lực vào trong cơ thể. Ta sẽ hộ pháp cho con áp chế hàn khí”
Âu Viên Viên gật đầu. Hai tay niệm pháp quyết. Linh lực tỏa ra bọc lấy Hỏa Lân Thạch. Từng luồng hỏa khí bị nàng kéo vào trong người, như một luồng vân vụ bắt đầu đánh lui hàn khí.
Quá trình diễn ra rất thuận lợi, khí lạnh dần bị ép sâu vào trong xương. Khuôn mặt Âu Viên Viên cũng trở nền hồng hào có sức sống. Cứ tiếp tục như vậy, nàng liền có thể thành công.
Thế nhưng sau đó, dị biến liền phát sinh, Hỏa Lân Thạch giống như mất đi khống chế, không ngừng rung lắc dữ dội.
“Chuyện gì xảy ra ?” – Âu Dương Phong đứng một bên nghi hoặc hỏi.
Chỉ thấy Hỏa Lân Thạch đột ngột dừng cung cấp hỏa khí, dù nàng có điều động thế nào cũng không phản ứng. Mất đi hỏa lực duy trì, hàn khí đang bị dồn nén lập tức ngóc đầu trở lại.
“Nguy rồi !” – Âu Chấn Mục phát hiện chuyện không đúng, vội vã điều động nguyên lực trợ giúp Âu Viên Viên.
Chỉ là không biết có phải là do bị ép quá lâu hay không, sức công phá lần này vô cùng mãnh liệt, tựa như trường giang vỡ đê, ào ào tiến đánh. Khuôn mặt Âu Viên Viên đang hồng hào, lại chuyển thành trắng bệch. Nàng không tự chủ mà run lên một chập, có cảm giác như lạc vào hầm băng.
Đúng vào lúc này. Hỏa Lân Thạch phát ra hai tiếng răng rắc, rồi đột ngột nứt ra làm đôi, rơi xuống sàn.
Từ bên trong tỏa ra một làn khói vụ nồng đậm. Ba người cùng lúc hít phải, liền cảm thấy toàn thân nóng rực, giống như có lửa cháy.
Làn khói tan đi, Âu Dương Phong nhìn hai mảnh đá vỡ mà không tin vào mắt mình. Viên hỏa thạch có giá một vạn linh tệ cứ như vậy hỏng rồi.
Âu Chấn Mục nhặt lên, trầm giọng nói:
“Thứ này…là đồ giả”
“Đồ giả, không thể nào. Định thân Giám Định Sư đã kiểm nghiệm vật này. Chẳng lẽ lão nói dối ?” – Âu Dương Phong phản biện.
“Giám Định Sư sẽ không sai sót. Trong truyện này tuyệt đối có ẩn tình. Ngoài trừ Phong Nhi, ai là người chạm vào vật này sau cùng ?”
Cả Âu Dương Phong lẫn Âu Viên Viên đều nhìn nhau, đồng thời thốt ra một cái tên: “Lãnh Mục Hàm”
“Gia gia hoài nghi người này động tay chân. Nhưng khi đó hài nhi đứng đối diện ông ta, cũng không thấy ông ta có hành động đánh tráo”
“Dù thế nào hắn cũng là hồ nghi lớn nhất. Âu Minh Tử, ngươi cùng phong Nhi dẫn người đi tìm bọn họ. Nhất quyết phải tìm cho ra”- Âu Chấn Mục ra lệnh.
Âu Dương Phong nhìn tình trạng của Viên Viên, trong lòng dấy lên một cỗ nộ hỏa. Mất bao nhiêu công sức vậy mà lại mang về một vật g·iả m·ạo.
Hắn phải tìm ra cha con Lãnh Mục Hàm. Chỉ như vậy mới có thể làm rõ chuyện này.
.....
Vương Dã dẫn Âu Dương Huyền đi qua một hành lang dài và hẹp. Nơi này cứ mười bước lại đước định đá phản quang, sàn nhà lót đá hoa cương, nhìn vô cùng mỹ lệ.
Vừa vào bên trong, họ Âu không khỏi choáng ngợp.
Bên trong là hằng hà những bệ đỡ và giá treo, phía trên xếp những món đồ không giống nhau. Thậm chí có những món đồ tỏa ra màu xanh lam, cho thấy chúng là Huyền Giai cấp bậc.
Phẩm chất v·ũ k·hí có thể phân biệt dựa vào màu sắc.
Hoàng Khí màu Lục. Huyền Khí màu Lam. Địa Khí màu Tím. Thiên Khí màu Vàng. Màu sắc càng đậm, chứng tỏ phẩm cấp của nó càng cao.
“Tiên Sinh, muốn lấy vật nào ?”
Âu Dương Huyền không trả lời. Hắn đi dạo một vòng quanh các bệ đá, ánh mắt đảo qua một lượt, rốt cuộc dừng trước một vật phẩm đặt trên bệ gỗ xanh.
Chúng là một xấp phù chú đặt cạnh nhau. Mỗi tấm là một màu, nhưng ký hiệu Họa trên đó lại vô cùng khác biệt
“Ngũ Hành Bộ ?” – Âu Dương Huyền có chút kinh ngạc
“Nhãn quan của tiên sinh không sai. Đây chính là một dạng dị phù có tên Ngũ Hành Bộ”
Phù vốn có tính riêng lẻ, mỗi một tấm vận dụng một loại quy tắc thiên đạo khác nhau. Chúng có thể là ngũ hành quy tắc, song dị quy tắc, quang ám quy tắc. Tuy nhiên có một dạng phù vô cùng đặc biệt được gọi là Ngũ Hành Bộ.
Thông thường, người có có cảnh giới Hóa Hải Tầng Hai trở xuống, chỉ có thể sử dụng phù chú cấp bậc Trung Giai. Thượng Giai trở lên chính là vô phương phát động
Để giải quyết vấn đề này, một vị Chế Phù Sư đã nghĩ ra Ngũ Hành Bộ. Quy tắc hoạt động của nó rất đơn giản.
Ngũ Hành Tương Khắc mà cũng Tương Hỗ. Kim Hỗ Thủy, Thủy Hỗ Mộc, Mộc Hỗ Hỏa, Hỏa Hỗ Thổ, mà Thổ lại Hỗ Kim.
Thay vì sử dụng đơn lẻ hai tấm Kim Phù Trung Phẩm, vậy trước sử dụng một tấm Thổ Phù Trung Phẩm, phát động Thổ Chi Quy Tắc, dùng nó hỗ trợ cho Kim Phù Trung Phẩm
Hai tấm phù tương trợ lẫn nhau sẽ khiến uy lực mạnh gấp đôi. Cách thức này được gọi là điệp gia hai lần
Mà Ngũ Hành Bộ chính là điệp gia đến bốn lần. Một khi đạt tới trạng thái này, một tấm phù Hóa Hải Trung Phẩm cũng có sức mạnh tương đương một tấm phù Tụ Đan Sơ Phẩm.
Nhờ vào đó, cường giả Hóa Hải Tầng Một cũng có thể đánh ra một chiêu của Tụ Đan Cảnh mà không cần đến Tụ Linh Trận.
Phương pháp này rất hay nhưng nó lại có hai vấn đề. Thứ nhất là chế tạo vô cùng khó, khiến giá cả của nó vô cùng cao lên tới 2.000 Linh Tệ, tức là giá còn cao hơn so với một tấm Phù cấp Bậc Tụ Đan thông thường.
Hơn nữa muốn sử dụng yêu cầu cấp độ thần thức nhất định, như vậy trong lúc sử dụng mới có thể khống chế thay đổi ngũ hành quy tắc. Một khi sai sót liền sẽ tương đương với khởi động thất bại.
Chính vì vậy tuy Ngũ Hành Bộ rất mạnh nhưng nó lại kén người dùng.
Có điều với Âu Dương Huyền mà nói, đây thực sự là một v·ũ k·hí rất tốt.
“Món đồ này, ta muốn”
Ngũ Hành Bộ tổng cộng 25 tấm, kết thành 5 bộ phù Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ. Công dụng của từng bộ còn cần thời gian để nghiên cứu.
Đi tiếp một đoạn. Âu Dương Huyền lại nhìn thấy một bô Kim Giáp Áo Lụa. Áo Giáp mỏng, được kết tinh từ những sợi chỉ vải may vô cùng tinh xảo. Ở giữa ngực dường như còn ẩn ẩn khắc phù văn.
Nên biết, phù văn ngoài trừ khắc trên phù chú, còn có thể khắc trên v·ũ k·hí cùng đan dược. Cấp độ phù văn càng cao, uy năng tăng cường càng lớn. Đây cũng là lý do vì sao nghề Phù Sư có thể đặt ngang hàng với Luyện Khí Sư cùng Luyện Đan Sư.
Vương Dã thấy hắn để tâm, liền lập tức mời chào.
“Thứ này là Song Trọng Giáp, Huyền Giáp Trung Phẩm, do một vị Đại Sư Chế Tạo ra. Khai mở Tốc Yểm, sẽ giúp tăng thêm ba phần tốc độ tối đa của Cường Giả Tụ Đan, hơn nữa còn có thể bổ túc cho vũ kỹ hệ Phong.
Còn nếu sử dụng Hộ Yểm, liền có năng lực kháng đòn rất mạnh. Chí ít có thể chống lại cường giả Tụ Đan Trung Kỳ. Tuy nhiên ở trạng thái này, tốc độ cũng bị giảm đi đáng kể. Giá 2 vạn Linh Tệ”
Âu Dương Huyền nghe vậy không khỏi hít một ngụm khí lanh. Hai vạn Linh Tệ đã ngang với giá của một kiện Huyền Khí Thượng Phẩm,
Giá cao như vậy quá nửa là do phù văn được khắc lên nó.
Nên biết thông thường, cường giả Hóa Hải Tầng Mười đạt tối đa 30 mét một giây, mà cường giả Tụ Đan Đỉnh Phong có thể lên tới trăm mét trên giây.
Ba phần tốc độ tối đa của Cường Giả Tụ Đan chính là tương đương với 30 mét.
Đương nhiên với cảnh giới hiện tại, Âu Dương Huyền không cách nào phát huy hết sức mạnh của nó. Cùng lắm là tăng phúc thêm 15 mét trên một giây, tương đương với sử dụng một kiện Hoàng Khí Cực Phẩm.
Vương Dã mang theo hắn tiếp tục đi, bảo vật có thể nói là nhiều vô kể khiến hắn đỏ cả mắt. Trong số đó còn có một viên đan dược được gọi là Sinh Môn Đan, một khi uống vào liền sẽ lập tức hồi phục thương thế. Nếu trúng v·ết t·hương trí mạng cũng sẽ không c·hết trong nửa nén nhang.
Đáng tiếc giá của nó lên tới 5.000 linh tệ. Hắn chỉ có 13 vạn, cần phải suy nghĩ thật kỹ.
Sau một thoáng, hai người lại dừng trước một bệ đá. Trên này có sáu thanh phi đao cùng một thanh trường đao. Phi đao lưỡi mỏng còn trường đao sắc bén. Bên trong dường như tỏa ra tiếng long ngâm.
Mà bên cạnh chúng thì là một cây cung cùng một bao đựng tên. Thân cung đen nhanh, nhìn không rõ làm từ chất liệu gì. Phần dây cung có chút thô, tỏa ra ánh đỏ lấp lánh.
“Hai thứ này, bên trái được gọi là Thất Long Đoạn Hồn. Bảy thanh phi đao, một thanh chủ là cấp bậc Huyền Khí Hạ Phẩm, sáu thanh hỗ là Hoàng Khí Cực Phẩm. Mà vật bên trái được gọi là Hắc Nham Cung, cũng là Huyền Khí Hạ Phẩm. Thất Long Đoạn Hồn giá 3 vạn linh tệ, Hắc Nham Cung giá 1 vạn linh tệ”
Âu Dương Huyền ngắm nhìn, có chút hứng thú.
Thất Long Đoạn Hồn có thể dựa vào một thanh chủ đao mà điều khiển sáu thanh phi đao còn lại, thần thức yêu cầu ở mức độ nhị phẩm, là loại v·ũ k·hí quần chiến vô cùng tốt.
Mà Hắc Nham Cung lại là v·ũ k·hí t·ấn c·ông từ xa, dựa vào thần thức của hắn có thể phát huy đến tận cùng.
Âu Dương Huyền ngẫm nghĩ, 13 vạn linh tệ mua lấy Ngũ Hành Bộ, một bộ Song Trọng Yểm, một viên Sinh Môn Đan đã mất 3.5 vạn Linh Tệ. Nếu giờ lại mua thêm hai thứ này sẽ tốn một khoảng không nhỏ.
Sau một hồi ngẫm nghĩ, hắn vẫn là cắn răng mua toàn bộ. Tiền bạc chỉ là vật ngoài thân, quan trọng nhất là gia tăng thực lực.
Thế là lại mất thêm tiền mua bốn bộ Tụ Linh Trận cấp bậcTụ Đan Hạ Phẩm, sáu bộ Tụ Linh Trận cấp bậc Hóa Hải Cực Phẩm, bốn mươi tấm phù chú Hóa Hải Thượng Phẩm, hai mươi tư tấm Hóa Hải Cực Phẩm.
Ngoài ra, Âu Dương Huyền còn bổ sung đan dược hồi phục linh khí, đan dược chữa chữa thương, đan dược gia tăng tu vi tổng cộng hết 11 vạn.
Nhìn đống tiền cứ theo từng món đồ mà bay đi, Âu Dương Huyền thầm cảm thán tiền bạc tiêu quả thực như nước. Hai vạn còn lại cũng không thể sử dụng hết, còn cần lưu lại phòng khi cần thiết.
Có điều lần này tiêu tiền vô cùng đáng giá. Chiến lực của hắn tuyệt đối không chỉ nâng lên một bậc.
Thực lực của Âu Dương Phong hắn đã sơ bộ nắm rõ. Còn thực lực của hắn, gã lại không biết gì. Hắn có niềm tin một khi đối đấu liền có thể áp đảo Khí Vận Chi Tử.
Đây chính là dùng tiền đè ép người.
Đứng bên cạnh, Vương Dã cũng vô cùng hoan hỉ. Sinh ý này cộng thêm khoản lợi nhuận thu về từ đánh cược, đã ngang bằng sinh ý trong năm năm. Một khi trích lợi nhuận liền là một con số khổng lồ.
Tâm trạng vui sướng, lão lấy ra một tấm Kim Bài đưa cho Âu Dương Huyền:
“Quỷ Cốc Tiên Sinh, đây là kim bài thượng phẩm khách quý. Từ giờ về sau bất cứ thứ gì ngài mua đều sẽ được giảm giá một nửa. Ngoài ra một tháng tới sẽ là Đấu Giá Hội của Thiên Bảo Các, hy vọng ngài đại giá quang lâm”
“Đấu Giá Hội ?” – Âu Dương Huyền nhíu mày, đột nhiên mở lời.
“Ta có chuyện này, không biết Các Chủ có thể trợ giúp”
“Chỉ cần trong phạm vi quản sự của ta, liền nhất nhất theo ý Tiên Sinh”
“Nếu vị Phong công tử kia cũng tới Đấu Giá Hội, liền cho người âm thầm theo dõi hắn. Hắn muốn mua gì liền thông tri cho ta biết”
Vương Dã nghe vậy, có chút nhíu mày:
“Việc này…có chút không tiện”
“Đừng lo, ta chỉ đơn giản muốn biết hắn muốn mua gì. Những việc khác đều sẽ làm theo quy củ của Thiên Bảo Các”
“Đã như vậy liền…xin nghe Tiên Sinh”
Âu Dương Huyền gật đầu, cảm thấy cũng không còn sớm. Tính toán thời gian, Âu Gia hẳn cũng phát hiện Hỏa Lân Thạch là đồ giả. Hắn cũng cần quay về hoàn thành nốt kế hoạch.
Thẳng đến khi hắn biến mất. Đôi con ngươi của Vương Dã mới lóe lên tinh quang như có như không.
“Các Chủ, ngài đang nghĩ gì vậy ?” – Vị thị nữ vốn tên Ôn Uyển chợt lên tiếng.
“Người này mặc dù che mặt cùng đổi giọng, nhưng phong thái không giống như lão đầu. Những thứ hắn mua chỉ giới hạn ở cấp độ Tụ Đan, hơn nữa lại cần tụ linh trận để phối hợp. Điều này cho thấy hắn rất có thể chỉ là Hóa Hải Cảnh” – Vương Dã không nhanh không chậm nhận xét.
“Hóa Hải Cảnh cường giả ? Là người Các Chủ biết sao ?”
“Ta có một suy đoán, chỉ là không có nắm chắc. Ôn Uyển, mang cho ta toàn bộ tư liệu về trận quyết đấu ngày hôm nay. Từng chi tiết nhỏ nhất đều không được bỏ sót”
Nữ tử Ôn Uyển dạ một tiếng, thân hình dần lùi vào bóng đêm. Khí tức của nàng không ngờ cũng là cường giả Tụ Đan Cảnh.
.......
Phía Nam Linh Hư Thành, cha con Lãnh Vô Yên cũng đã về tới nhà. Sau khi vào trong thay y phục, liền tới nhìn Lãnh Vô Yên, thấy nàng đang cặm cụi nấu cơm.
Lão chỉ có thể thở dài, hiểu con không ai bằng cha mẹ. Lão làm sao không biết nữ hài của mình thầm thích vị Phong công tử kia.
Chỉ là khoảng cách giữa hai người như trời với đất. Một người là con cháu của đại gia tộc, tương lai tương sáng, còn mình chỉ là sơn dã thất phu, là phàm nhân.
Chuyện quan trọng hiện giờ chính là chờ gã Vân Tiêu kia tới đây, đưa ra giải dược, bằng không tính mạng Vô Yên khó mà nắm chắc.
Đột nhiên từ phía ngoài có bước chân dồn dập vang lên. Đi đầu không ai khác chính là Âu Dương Phong.
Lãnh Vô Yên vừa nhìn thấy người trong mộng, lòng có chút vui mừng. Thế nhưng nhìn thấy ánh mắt hắn nhíu lại, tâm nàng dần chìm xuống.
Nàng ẩn ẩn cảm thấy có chuyện không hay đã xảy ra.
Chẳng lẽ vị cô nương tên Viên Viên kia gặp vấn đề gì.