Vào một ngày không trăng không mây, tôi đã có một giấc mơ dài ơi là dài. Trong mơ, tôi là nữ phụ độc ác đi chen chân vào giữa tình cảm của nam chính Tống Mặc và nữ chính Lâm Thi Thi.
Tôi yêu điên cuồng nam chính, mặc cho trong lòng Tống Mặc có ánh trăng sáng chói lòa rực rỡ là Lâm Thi Thi. Hai người họ từng có khoảng thời gian đẹp đẽ bên nhau khi còn học đại học, và rồi bỗng một ngày Lâm Thi Thi bỏ ra nước ngoài, Tống Mặc suy sụp tinh thần cả ngày. Nhân lúc đó, tôi đã xuất hiện và ở bên cạnh anh ấy. Sau bao tháng ngày nỗ lực không ngừng liếm cẩu tôi đã nhận được cái gật đầu của Tống Mặc.
Tôi đã vui như điên. Mọi chuyện rất êm đẹp cho đến khi Lâm Thi Thi quay trở về nước với ánh hào quang rực rỡ của nữ chính.
Đó là những ngày tăng ca không về của Tống Mặc, sự mất tập trung hay ngẩn ngơ khi bên cạnh tôi, và mùi nước hoa không rõ nguồn gốc.
Tôi ghen, hậu quả của việc này chính là mất lý trí, tôi liên tục gây khó dễ cho Lâm Thi Thi, nhưng lần nào cũng bị phản công và bị xấu mặt, danh tiếng nát bét thôi rồi, Tống Mặc càng ngày càng ghét tôi, còn đòi chia tay với tôi. Sau khi tôi cho người bắt cóc cưỡng h.i.ế.p cô ta không thành, Tống Mặc tức giận đổ tiền vào quyết để tôi mọt gông trong tù, còn mình thì cưới bạch nguyệt quang sống hạnh phúc mãi mãi về sau…
(…)
Tôi tỉnh lại từ cơn mộng mị, ngơ ngẩn nhìn xung quanh…
“Con mẹ nhà anh!!! Tống Mặc!!! Anh dám ngoại tình sau lưng bà hả???!!!”
Tôi tức giận giơ chân đạp người nằm bên cạnh lăn xuống đất. Tống Mặc trợn mắt há mồm bò dậy nhìn tôi. Tôi ném cái gối vào mặt anh ta “Cút cút cút cút!!! Tra nam mau biến!!!”
“Dám lén lút quay lại với người cũ sau lưng tôi!!! Anh chán sống rồi!!!”
“Từ từ khoan đã Miểu Miểu.” Tống Mặc bò lên giường, dáng vẻ đầu tóc bù xù với đôi mắt thâm sì của con gấu trúc, bất lực nhìn tôi “Em nói gì thế… anh có làm gì đâu…”
“Anh mà không làm gì á?” Tôi cao giọng “Anh tương tư con nào? Nói nhanh tôi thành toàn cho hai người! Chúng ta chia tay trong êm đẹp!”
Tôi cho anh một cơ hội thú nhận đấy! Ở bên tôi còn dám tơ tưởng đến bạch nguyệt quang à!
“Tiểu bảo bối à, anh chỉ thích em thôi mà.” Tống Mặc ôm lấy tôi, ra sức lắc vai tôi “Em lại mơ linh tinh gì thế? Oan cho anh quá!”
“Ngày nào anh cũng tích cực đi làm kiếm tiền cho em mà! Thời gian của anh dành hết cho em rồi, anh còn có thể nghĩ đến ai nữa?” Tống Mặc dụi đầu vào vai tôi, nhỏ giọng dỗ dành
“Tiểu bảo bối, tiểu tổ tông ơi! Em mấy nay làm sao thế? Là anh không đem cho em cảm giác an toàn sao?”
Tống Mặc ngước mắt lên nhìn tôi, tôi bị cặp mắt thâm sì của anh dọa cho giật mình. Chợt nhớ ra là cả tuần qua anh đi đi về về trong và ngoài nước chỉ vì một dự án nào đó.
Nhưng anh mệt thì kệ cm nhà anh. Chuyện tôi bị anh ta phản bội quan trọng hơn nhiều!
“Nói nhanh, giờ anh đang tương tư con nào đúng không?”
“Anh yêu mỗi mình em mà!” Anh ra sức cọ vào hõm cổ tôi, như con chó to xác làm nũng “Miểu Miểu xinh đẹp nhất, Miểu Miểu là số 1, yêu Miểu Miểu nhất!”
Nghe những lời nịnh nọt của anh, trong lòng tôi thấy hả hê.
“Nói, anh là của ai?”
“Anh là của Miểu Miểu.”
“Tiếp tục.”
“Vợ yêu là nhất, vợ là số hai không ai chủ nhật.”
“Đội vợ lên đầu trường sinh bất tử.”
“Không nghe lời vợ sẽ bị đuổi ra khỏi nhà, sống không thấy người chết mất xác, xuống địa ngục bị Diêm Vương cắt lưỡi.”
Tôi vô cùng hài lòng, xoa đầu anh “Ngoan, đám rỗi hơi bên ngoài bảo em trèo cao.”
“Lũ ngu ngốc đó thì biết cái gì, là anh trèo cao! Tiểu bảo bối, em nói cho anh biết tên chúng nó, mai trời lạnh anh cho nó phá sản!”
“Người ta nói ảnh hậu Phi Yến đang theo đuổi anh?”
“Cô ta là ai? Đẹp bằng vợ anh không mà sủa lắm thế!?”
“Đám bạn anh bảo em là chó liếm!”
“Mai anh tuyệt giao với chúng nó! Anh mới là chó liếm em! Cả nhà anh là chó!”
Tôi rất rất hài lòng, vui vẻ ôm anh đi ngủ “Ngoan quá!”